Nhóm Địch Húc Đông khi rời khỏi Liệt Diễm Môn liền thuê trọ tại một khách điếm, nhưng hiện tại trong lòng ai nấy đều ngập tràn lửa giận.
"Tên Ngô Văn Phong c.h.ế.t tiệt, chẳng qua chỉ là một quản sự của Liệt Diễm Môn thôi, thế mà kiêu ngạo như , thật quá đáng hận!"
Mặt Địch Võ Trạch đầy vẻ giận dữ, hai tay nắm chặt thành quyền. Hiện tại chỉ đ.ấ.m c.h.ế.t Ngô Văn Phong cùng ba tên tiểu bối kiêu ngạo !
"Ngô Văn Phong nhất định là chỗ dựa. Thế lực của chúng ở thành Vinh An, đắc tội với Liệt Diễm Môn chẳng lợi lộc gì cho chúng cả." Địch Húc Đông cân nhắc .
"Vậy chúng ?" Địch Võ Trạch cau mày: "Chẳng lẽ chỉ thể ôm cây đợi thỏ, chờ ở bên ngoài ? Nhỡ bọn chúng cứ ru rú trong đó chịu , chẳng chúng lãng phí nhiều thời gian ở đây ?"
Địch Húc Đông chuyển ánh mắt sang Nghiêm Hướng Minh: "Các ngươi cách nào dụ bọn chúng ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lần bọn họ gióng trống khua chiêng đến đây, mối thù tất nhiên là báo.
Nếu cứ thế mà về thì thật sự là mất hết mặt mũi.
Hơn nữa, Địch Văn Thao hiện giờ xương cốt lạnh, nếu báo thù cho , xứng đáng với vong linh khuất?
Ba Nghiêm Hướng Minh , vẻ mặt lộ vài phần phức tạp: "Chúng sẽ nghĩ cách, nhưng với tình hình mắt, e rằng bọn chúng sẽ dễ dàng ."
" , điều chúng nghĩ tới thì bọn chúng cũng nghĩ tới. Sở dĩ bọn chúng đắc ý như , chẳng là vì chúng thể tay trong Liệt Diễm Môn ?
E rằng trong thời gian tới, bất luận chúng dùng cách gì dụ dỗ, bọn chúng cũng sẽ ."
"Nếu thì việc rắc rối ." Sắc mặt Địch Húc Đông khó coi. Hắn cũng hiểu lời đám Nghiêm Hướng Minh là sự thật, đối phương kẻ ngốc, dễ mắc bẫy như .
"Cùng lắm thì cứ thi gan ở đây, tin bọn chúng thể ở lỳ trong Liệt Diễm Môn cả đời , kiểu gì bọn chúng chẳng ngoài mua đồ!"
Địch Võ Trạch đ.ấ.m mạnh xuống bàn, đôi mắt vằn lên những tia m.á.u đỏ: "Không báo thù cho Văn Thao, quyết về!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mi-vuong-sung-the-quy-y-hoan-kho-phi-velw/chuong-4265-moi-nguoi-dam-dao.html.]
lúc , đột nhiên một tu luyện giả Địch gia bước : "Nhị thúc, Trình đại sư của thành Vinh An mời thúc qua phủ đàm đạo."
Nghe , Địch Húc Đông nhướng mày, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc: "Trình Tông Hạo?"
"Chính là ông , ông mới phái tới mời."
"Chẳng lẽ Hoàn Nhan Hãn bọn họ thực sự liên hệ với Trình Tông Hạo? Nếu thì lúc , ông mời đến gì?" Địch Húc Đông lộ vẻ suy tư, chuyện quả thật chút khó hiểu.
"Nhị thúc, cháu cùng thúc xem !" Địch Võ Trạch vội vàng : "Cháu xem ông định giở trò gì."
"Nếu ông mời, chúng tự nhiên nên đến xem , nhưng cháu xúc động.
Trình Tông Hạo là minh văn đại sư, chọc giận ông lợi cho chúng .
Ông Ngô Văn Phong, thái độ của cháu nhất định thu liễm, rõ ?
Nếu cháu vẫn nặng nhẹ, thì sẽ một ."
Địch Húc Đông Địch Võ Trạch với ánh mắt nghiêm nghị. Tính tình Địch Võ Trạch quá dễ xúc động, cũng cảm thấy bất lực.
Ở địa bàn của Địch gia thì thái độ đó , nhưng ở bên ngoài thì nhất định kiềm chế.
"Nhị thúc yên tâm , cháu nhất định sẽ xúc động ." Địch Võ Trạch vội vàng cam đoan.
Địch Húc Đông sâu mắt Địch Võ Trạch một cái, mới gật đầu: "Được , cháu cùng , những khác ở khách điếm chờ tin."
"Vâng!"