Nghe lời Địch Võ Trạch, ba Nghiêm Hướng Minh mới yên tâm phần nào.
Người của Địch gia vẫn tin tưởng bọn họ, chỉ cần bọn họ một mực khẳng định cái c.h.ế.t của Địch Văn Thao là do ba Hoàn Nhan Hãn gây , thì cần lo lắng chuyện sẽ liên lụy đến bản .
Chẳng bao lâu , Nghiêm Hướng Minh dẫn đoàn Địch gia đến chỗ ở của Ngô quản sự.
"Võ Trạch đại ca, Ngô quản sự đang ở trong phòng , các cứ tìm , chúng tiện lắm." Nghiêm Hướng Minh nịnh nọt .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Được." Địch Võ Trạch gật đầu: "Các ngươi gần đây chờ , chúng tìm Ngô quản sự đòi một lời giải thích!"
"Vâng."
Dứt lời, Địch Võ Trạch liền trực tiếp gõ cửa, tâm trạng vui khiến tiếng gõ cửa của cũng cực kỳ vang dội.
"Rầm rầm rầm!"
Ngô Văn Phong cũng là kẻ thạo tin, ngay từ khi đám tu luyện giả Địch gia đến Liệt Diễm Môn, ông nhận tin tức. Giờ phút tiếng gõ cửa kém thiện , tự nhiên tới là ai.
"Mời ."
Khi Địch Võ Trạch định bước phòng, vị trưởng bối cùng bất ngờ kéo tay , trầm giọng : "Lát nữa trong nhớ thu liễm một chút, dù cũng là quản sự của Liệt Diễm Môn, cháu thể đem cái tính khí ở trong gia tộc mà dùng ."
Nghe , Địch Võ Trạch khỏi cau mày, nhưng vẫn gật đầu.
Rồng mạnh áp rắn địa phương, Địch gia bọn họ tuy chút thực lực, nhưng hiện tại đang ở Liệt Diễm Môn, tự nhiên cũng kiềm chế vài phần.
Sau khi nhà, trưởng bối Địch gia là Địch Húc Đông : "Ngô quản sự."
Ngô Văn Phong cũng đón tiếp: "Địch , đón tiếp từ xa thật ngại quá."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mi-vuong-sung-the-quy-y-hoan-kho-phi-velw/chuong-4258-dich-vo-trach-noi-thang.html.]
Địch Húc Đông chắp tay: "Ngô quản sự ngày thường công vụ quấn , chúng hôm nay đột ngột đến đây mới là quấy rầy."
"Đâu ." Ngô Văn Phong nhạt: "Mời , mời , để sai châm ."
Địch Võ Trạch vốn dĩ kìm nén suy nghĩ của , chỉ thẳng vấn đề, nhưng Địch Húc Đông dùng ánh mắt hiệu chớ vội vàng, nên đành nhịn xuống.
Sau vài câu hàn huyên, Địch Húc Đông lúc mới chậm rãi lên tiếng: "Ngô quản sự, ngài chắc cũng chúng hôm nay đến đây là vì chuyện gì chứ?"
Nghe Địch Húc Đông , trong lòng Ngô Văn Phong thầm than một tiếng, đối phương cuối cùng cũng chủ đề chính.
"Nếu đoán lầm, các vị đến đây hẳn là vì chuyện của Địch Văn Thao?"
Địch Húc Đông khẽ gật đầu: "Văn Thao là con cháu dòng chính của Địch gia chúng , hiện tại g.i.ế.c ở thành Vinh An . Chúng là nhà của nó, tự nhiên đến đòi công đạo."
"Ta hiểu suy nghĩ của các vị." Ngô Văn Phong cảm thán .
"Ngô quản sự, ngài hiểu thì quá." Địch Võ Trạch cuối cùng nhịn nữa: "Hung thủ hiện đang ở trong Liệt Diễm Môn các ngài, hy vọng ngài thể giao bọn chúng cho chúng xử trí."
"Địch công t.ử định xử trí thế nào?"
"Tất nhiên là g.i.ế.c bọn chúng. Đệ c.h.ế.t trong tay bọn chúng, nếu còn để bọn chúng sống đời , ăn với vong linh ?"
Trong mắt Địch Võ Trạch lóe lên tia tàn nhẫn, chỉ cần nghĩ đến mấy tên , lửa giận trong lòng bùng lên hừng hực, chỉ hận thể lấy mạng bọn chúng ngay bây giờ.
Địch Húc Đông lúc gì, chỉ Ngô Văn Phong, đối phương sẽ đưa câu trả lời thế nào.
Ngô Văn Phong Địch Võ Trạch xong cũng hề ngạc nhiên. Ngay từ đầu, ông đoán cách của Địch gia khi đến đây.