Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Hoàn Khố Phi - Chương 4172 - 4191: Liên quan gì đến ngươi?

Cập nhật lúc: 2025-12-10 05:26:51
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 4171: Chẳng lẽ là Bạch Long?

, các ngươi rốt cuộc chúng Thượng Tầng Giới bằng cách nào ?”

Bách Lý Hồng Trang về phía Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, điểm nàng vẫn luôn thắc mắc. Trong tình huống lúc đó, nàng cứ nghĩ chắc chắn c.h.ế.t , ngờ cuối cùng vẫn sống sót. nàng nghĩ mãi vẫn hiểu rốt cuộc chuyện diễn như thế nào.

“Không .” Tiểu Hắc lắc đầu, “Ta vốn tưởng c.h.ế.t chắc , đó xảy biến cố gì.”

“Lúc đó quả thực thấy một vệt ánh sáng trắng lóe lên, ngay đó thu về Hỗn Độn Chi Giới, nhưng chuyện đó xảy thế nào thì cũng rõ nữa.” Tiểu Bạch lên tiếng .

“Một vệt ánh sáng trắng lóe lên?” Bách Lý Hồng Trang khẽ nhướng mày, trong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc. Tiểu Bạch khẽ gật đầu, “ , chỉ là một vệt ánh sáng trắng lóe lên. Tuy cảnh tượng lúc đó hỗn loạn, nhưng vẫn rõ.”

“Tiểu Bạch cũng nhớ , lúc đó hình như quả thật một luồng sáng như , còn tưởng là ánh sáng khi cái c.h.ế.t đến chứ.” Tiểu Hắc dang tay , với vẻ vô tội.

“Xem , chắc là vệt ánh sáng trắng đó cứu chúng .” Bách Lý Hồng Trang suy tư, “Chẳng qua… vệt ánh sáng rốt cuộc là gì?”

Tiểu Hắc và Tiểu Bạch lắc đầu, chúng cũng , chỉ nhớ là xảy tình huống như mà thôi. Bách Lý Hồng Trang ngừng suy nghĩ. Bình thường bên cạnh nàng nay tồn tại vật chất ánh sáng trắng như , hơn nữa luồng ánh sáng cứu bọn họ, hiển nhiên là thiện ý.

Không chỉ thế, luồng ánh sáng hẳn là vô cùng mạnh mẽ, nếu thể nào cứu bọn họ.

Nghĩ tới nghĩ lui, ánh mắt Bách Lý Hồng Trang khỏi chuyển sang Bạch Long đang hôn mê ở cách đó xa, : “Các ngươi … luồng ánh sáng trắng liên quan đến Bạch Long ?”

Cùng với lời của Bách Lý Hồng Trang, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch khỏi , đó gật đầu, : “ khả năng , thực lực của Bạch Long mạnh mẽ như , trong tình huống đó mang chúng rời cũng là cách. Chỉ là lúc đó Bạch Long cũng hôn mê, thể ở thời khắc mấu chốt mang chúng rời ?”

“Hiện tại cũng thể phán đoán, chờ Bạch Long tỉnh chúng sẽ thôi.” Bách Lý Hồng Trang chậm rãi . Đây là khả năng duy nhất mà nàng thể nghĩ đến lúc . Ngoài , nàng thực sự thể tưởng tượng luồng ánh sáng trắng đến từ .

“Hy vọng Bạch Sư và Bạch Long đều thể sớm tỉnh .” Tiểu Hắc . Dù nữa, tình trạng hiện tại của bọn họ chung là , chỉ cần một thời gian để hồi phục mà thôi.

Mấy ngày tiếp theo, Bách Lý Hồng Trang vẫn luôn ở khách sạn điều dưỡng nghỉ ngơi. Sau khi Tiểu Hắc và Tiểu Bạch tỉnh , sự chữa trị của Bách Lý Hồng Trang, tốc độ hồi phục cũng cực kỳ nhanh. Chỉ điều Bạch Sư và Bạch Long vẫn còn ngủ say, dấu hiệu nào cho thấy sẽ tỉnh .

Đế Bắc Thần khi đến Thượng Tầng Giới, lập tức bắt đầu tìm kiếm Bách Lý Hồng Trang. Chỉ là khi dò hỏi một phen, phát hiện khi đến, căn bản bất kỳ tu luyện giả nào bước Thượng Tầng Giới.

Câu trả lời khiến cảm thấy vô cùng kỳ lạ. Hắn rõ ràng thấy cây trâm của Bách Lý Hồng Trang, lẽ thể chuyện giả mạo. Chỉ là, đối phương cũng lý do gì lừa gạt , điều cảm thấy bất lực.

Tuy nhiên, khi ở Thượng Tầng Giới mấy ngày, cũng hiểu rõ tình hình thực tế.

Chương 4172: Quyết định, Đế Bắc Thần!

Thì lối để tới Thượng Tầng Giới là ngẫu nhiên. Xem , Hồng Trang khả năng đến một thành trì khác với , cho nên mới thấy bóng dáng của nàng. Điều khiến tâm trạng vốn sa sút của hơn vài phần, ít nhất chứng minh Hồng Trang vẫn khả năng lớn là xảy chuyện gì.

Chỉ là cần chạy nhiều thành trì trong Thượng Tầng Giới để tìm kiếm nàng thôi, điều đối với cũng tính là gì. Chỉ cần thể tìm Hồng Trang, bất kể trả giá nỗ lực lớn đến cũng đều xứng đáng.

Sau khi hiểu rõ điểm , Đế Bắc Thần liền bắt đầu hành trình tìm kiếm Bách Lý Hồng Trang. Tuy rằng Thượng Tầng Giới lớn, tìm Bách Lý Hồng Trang tuyệt đối chuyện dễ, nhưng Đế Bắc Thần vẫn tràn đầy tin tưởng.

Theo vết thương của Bách Lý Hồng Trang dần dần hồi phục, nàng cũng bắt đầu tò mò về Thượng Tầng Giới .

Ban đầu nàng vẫn luôn thắc mắc liệu Bách Lý thế gia ngàn năm còn tồn tại ở Thánh Huyền Đại Lục . Vì , nàng còn cố ý dò hỏi Hoàn Nhan Hãn một phen, chỉ tiếc Hoàn Nhan Hãn từng đến cái tên Bách Lý thế gia, cho nên nàng cũng thể xác nhận.

Mặc dù hiện tại là ngàn năm , nàng còn quan hệ gì với Bách Lý gia tộc, nhưng nàng chỉ hy vọng Bách Lý gia tộc còn tồn tại. Chỉ cần nghĩ một nơi như thế, trong lòng nàng sẽ nảy sinh một cảm giác thuộc.

Một ngày nọ, Bách Lý Hồng Trang đầy hứng thú bước khỏi khách điếm. Ánh mặt trời chiếu rọi nàng mang đến một cảm giác ấm áp, tâm trạng buồn bã bấy lâu nay trong khoảnh khắc trở nên tươi sáng.

Gương mặt tinh xảo nở nụ rạng rỡ, Bách Lý Hồng Trang bộ đường phố Vinh An Thành, cảnh tượng náo nhiệt xung quanh, ánh mắt càng thêm sáng ngời.

“Chủ nhân, Thượng Tầng Giới quả nhiên là náo nhiệt hơn Bồng Lai Chi Đảo nhiều a.” Tiểu Hắc trong mắt lấp lánh ánh sáng kinh ngạc, ngừng đ.á.n.h giá xung quanh.

Vinh An Thành hiển nhiên là một thành trì lớn, khắp nơi đều cực kỳ náo nhiệt, qua ngớt. Chẳng qua xung quanh chỉ các cửa hàng, bày quán. Trong các cửa hàng phần lớn đều buôn bán đồ ăn và các loại bảo bối mà tu luyện giả cần.

Nếu ở Hạ Tầng Giới, đồ ăn ngon và đồ chơi vui luôn nhiều, nhưng ở đây, những thứ liên quan đến tu luyện giả nhiều hơn. Đi bộ đường, Bách Lý Hồng Trang chú ý thấy những qua thường xuyên mang theo vũ khí. Hơi thở vô tình toát đều vô cùng kinh , thể thấy thực lực của những mạnh mẽ đến mức nào.

Bách Lý Hồng Trang thầm cảm thán, tu luyện giả ở Thượng Tầng Giới quả nhiên thực lực phi phàm. Với thở của nàng trong đám qua thể ở hàng cuối, thực sự cảm nhận áp lực nhỏ.

“Xem , chúng ở Thượng Tầng Giới quả thật giữ thái độ khiêm tốn, nếu lỡ như cẩn thận đắc tội nào đó, giải quyết cũng dễ dàng.” Bách Lý Hồng Trang thầm cảm thán.

Bình thường xác suất bọn họ gây rắc rối vốn nhỏ. Nơi đây khắp nơi đều là đối thủ, hơn nữa nàng chỉ một , nhất định cẩn thận một chút, nếu gặp phiền phức, ứng phó cũng dễ.

“Chủ nhân, yên tâm , chúng sẽ gây rắc rối .” Tiểu Hắc lên tiếng . Hiện tại nó cũng môi trường chúng đang ở hề dễ dàng, đương nhiên cẩn thận một chút, thể tùy tiện gây phiền phức.

Bách Lý Hồng Trang khẽ mỉm , “Ta các ngươi luôn luôn ngoan.” Cùng lúc đó, Bách Lý Hồng Trang cũng âm thầm quyết định, khi nàng đủ sức tự bảo vệ , nàng vẫn nên dịch dung thì hơn, để tránh gây phiền toái cần thiết.

Chương 4173: Sao sinh đứa con trai ngu xuẩn thế !

Trời quang mây tạnh, ánh nắng tươi sáng. Đế Dục Tuyệt cảm thấy lâu vui vẻ trở về gia tộc như thế. Mặc dù hiện tại vẫn đoàn tụ với Bắc Thần, nhưng tin rằng tìm Bắc Thần chỉ là vấn đề thời gian.

Trước mỗi trở về, tâm trạng của đều vô cùng nặng nề. Kể từ ngày Bắc Thần mất tích, chỉ chịu đựng nỗi đau của chính , mà còn đối mặt với đủ loại áp lực trong gia tộc. Sự trách móc của cha thể tưởng tượng , quan trọng nhất là nương t.ử của cũng thấy .

Hắn luôn luôn yêu sâu sắc Lâm Vận Thanh, cố tình gây chuyện Lâm Vận Thanh đau lòng nhất, chính bản cũng vô cùng hối hận. Hiện giờ, cuối cùng mang về tin tức về nhi t.ử của bọn họ, hy vọng Vận Thanh thể vui vẻ một chút. Tưởng tượng Vận Thanh thể sẽ vui mừng vì chuyện , khóe môi khỏi nhếch lên một nụ , ánh mắt cũng trở nên sáng láng.

Đế Lâm Huyên khi tin Đế Dục Tuyệt trở về, trong mắt cũng ánh lên một tia vui sướng, theo đó sắc mặt âm trầm xuống. “Hắn còn mặt mũi trở về!”

Hạ Uyển Dung ở bên cạnh chú ý đến sự đổi thần sắc của Đế Lâm Huyên thì khỏi liếc mắt, “Lão già, ngươi đừng ở đó mà giả vờ, Dục Tuyệt trở về rõ ràng ngươi vui.”

“Ta vui vẻ chỗ nào?” Đế Lâm Huyên nhướng mày, “Ta mong dứt khoát đừng trở về nữa.”

“Lần ngươi mắng Dục Tuyệt , ở bên ngoài lâu như trở về. Ta mặc kệ, ngươi như nữa. Nếu cứ thế mà đuổi con trai , xem ngươi thế nào!” Hạ Uyển Dung mặt giấu vẻ bất mãn, “Cháu trai tìm thấy , nếu cả con trai cũng mắng chạy nữa, xem ngươi thế nào!”

“Mẹ hiền chiều hư con!” Đế Lâm Huyên bất lực lắc đầu, “Ta lười chuyện với ngươi!” “Ta hiểu rốt cuộc sinh một đứa ngu xuẩn như , ngay cả con trai cũng mất. Chuyện truyền ngoài đúng là một trò !” “Nghĩ , oai phong lẫm liệt nhiều năm như , cuối cùng chuyện ngu xuẩn mà con trai cho nhạo, quan trọng nhất là bảo bối cháu trai của mất tích! Sao thể tức giận?”

“Thế thì ngươi mắng cũng vô ích!” Hạ Uyển Dung vẻ mặt đầy bất lực, “Ngươi nghĩ xảy chuyện như , trong lòng Dục Tuyệt dễ chịu ? Không cần ngươi , cũng tự trách . Hiện tại qua nhiều năm như , Dục Tuyệt cũng vẫn luôn tìm kiếm. Ngươi cứ mắng như thì ý nghĩa gì?”

“Chuyện đều tại ngươi !” Đế Lâm Huyên thổi râu trừng mắt, vẻ vui mặt vẫn tan biến, “Chỉ cần một ngày tìm bảo bối cháu trai của về, đừng hòng tránh khỏi mắng.”

“Sao do ?” Hạ Uyển Dung thấy Đế Lâm Huyên qua kéo sang , khỏi lên tiếng.

“Không đều là do đứa con trai ngu xuẩn mà ngươi sinh ?”

“Ồ?” Giọng điệu Hạ Uyển Dung đột nhiên cao lên, “Vậy theo ý ngươi, lẽ nào một thể sinh ? Ta thật là lười chuyện với ngươi!” Dứt lời, Hạ Uyển Dung trực tiếp xuống, mặt về phía bên , hiển nhiên phản ứng Đế Lâm Huyên nữa.

Chú ý thấy Hạ Uyển Dung tức giận, Đế Lâm Huyên khỏi lên tiếng : “Được , lão thái bà, đây đang tức giận ? Nàng cũng tính tình của .”

Chương 4174: Bất lực, Hạ Uyển Dung!

Hạ Uyển Dung và Đế Lâm Huyên ở bên nhiều năm như , thể là hiểu tính tình hơn ai hết. Hắn chính là mạnh miệng mềm lòng, bất kể xảy chuyện gì, ngoài miệng luôn chịu nhượng bộ, nhưng kỳ thực trong lòng nghĩ như .

Từ Đế Dục Tuyệt Đế Lâm Huyên mắng , lão già tuy ngoài miệng chịu thừa nhận, nhưng kỳ thực nàng , vẫn luôn nhớ Đế Dục Tuyệt. Cứ cách một thời gian, nhịn bắt đầu dò hỏi tin tức về Đế Dục Tuyệt, trong lòng vẫn luôn lo lắng.

Chỉ là mỗi Đế Dục Tuyệt về, lão già tránh khỏi nghĩ đến chuyện , mắng Đế Dục Tuyệt . Những năm gần đây, cơ bản vẫn luôn là như .

Như Đế Dục Tuyệt trở về, nãy Đế Lâm Huyên thấy tin rõ ràng là vui mừng khác thường, chẳng qua thấy nàng ở đây, lập tức đổi sắc mặt. Nàng thật sự hết cách với lão già .

“Ngươi nhắc chuyện mặt thì thôi, nhưng ngàn vạn đừng nhắc mặt con dâu. Ngươi rõ ràng con dâu vì chuyện mà đau lòng bao, hai vợ chồng bọn họ cũng vì chuyện ở bên . Nếu còn cứ nhắc nhắc , chẳng là khoét tim con dâu ?”

Hạ Uyển Dung thở dài một . Ban đầu bọn họ vẫn luôn sống , chỉ là từ khi chuyện xảy , mỗi trong lòng đều một khúc mắc, chỉ mong tìm bảo bối cháu trai về. Theo lý mà với năng lực của Đế gia bọn họ, đây lẽ chuyện quá khó khăn. Chỉ tiếc cố tình Hạ Tầng Giới, việc tìm kiếm phức tạp hơn nhiều.

Nhiều năm như vẫn tin tức gì về bảo bối cháu trai, kỳ thực trong lòng bọn họ đều khó chịu. Huống hồ bọn họ cũng đều thể chất của cháu trai. Hiện giờ hơn hai mươi năm trôi qua, tuy bọn họ vẫn luôn từ bỏ, nhưng tình huống khi cơ thể Ách Chú phát tác là thế nào thì họ đều quá rõ ràng, do đó cũng khả năng tìm về thực sự là quá nhỏ.

“Ta .” Đế Lâm Huyên gật đầu, thở dài một , : “Nàng rảnh thì cũng chuyện với Vận Thanh nhiều một chút. Chuyện quả thật là Dục Tuyệt sai, nhưng nàng cứ thèm để ý đến Dục Tuyệt mãi cũng là cách .”

“Nói thì như , nhưng ngươi hiểu tâm trạng của một khi con cái mất tích. Thực những năm nay Vận Thanh trong lòng vẫn luôn khổ, ai, cho cùng vẫn là của Dục Tuyệt.”

“Ngươi xem, sai chứ?” Đế Lâm Huyên buông tay, “Không đều là đứa con trai ngu xuẩn như , hủy hoại cả đời danh của , còn cho đều khó chịu.”

“Ngươi cái lão già chẳng là quá coi trọng thể diện ? Từ khi chuyện xảy , ngươi bao lâu ngoài ?” “Ta ngoài , mỗi họ đều hỏi về tung tích cháu trai, trả lời , thà ngoài còn hơn.” “Ngươi cái Hứa lão đó, ngoài là khoe cháu trai bảo bối của ông hiện tại đạt thành tựu gì, đây chẳng cố ý chọc tức ?”

“Nếu bảo bối cháu trai của lưu lạc đến nơi nào, lẽ nào thể kém hơn cháu trai nhà ? Vứt xa mấy con phố chứ.” Đế Lâm Huyên nhịn thổi râu trừng mắt.

Hạ Uyển Dung hiển nhiên cũng tình huống , khỏi thở dài một , “Những chuyện khác thì , lát nữa Dục Tuyệt đến, ngươi đừng mắng nữa, tự nhịn xuống . Hắn khó khăn lắm mới trở về, cũng để thả lỏng một chút.”

Chương 4175: Ngươi còn mặt mũi trở về?

Đế Lâm Huyên trầm mặc. Hắn thật sự nào cũng cố ý mắng Đế Dục Tuyệt, chỉ là mỗi nhắc đến chuyện , thật sự là thể kiểm soát tính tình của a…

Không lâu , Đế Dục Tuyệt tới. “Phụ , mẫu .” Đế Dục Tuyệt cung kính hành lễ với hai .

Hạ Uyển Dung gật đầu, vội vàng đến mặt Đế Dục Tuyệt, “Dục Tuyệt, con kìa, gầy gò ít, gần đây vất vả ?” Hạ Uyển Dung mặt tràn đầy vẻ quan tâm. Nàng tuy một bên oán trách Đế Dục Tuyệt mất bảo bối cháu trai của , nhưng mặt khác nàng cũng đau lòng con trai . Hơn hai mươi năm nay, con trai nàng vẫn luôn bôn ba vất vả ở bên ngoài, hầu như lúc nào nghỉ ngơi, nàng cũng đau lòng a.

Trong lúc Hạ Uyển Dung chuyện, Đế Lâm Huyên cũng khỏi đ.á.n.h giá Đế Dục Tuyệt, đặc biệt là khi phát hiện quả thật con trai gầy vài phần, cũng khỏi nhíu mày, sâu trong đôi mắt lộ sự quan tâm và lo lắng. “Mẫu , con .” Đế Dục Tuyệt lắc đầu, mặt nở nụ nhạt, “Hai gần đây khỏe ?”

“Chúng đều khỏe cả.” Hạ Uyển Dung nhẹ, “Lần con trở về đừng vội rời , mấy năm nay con luôn về nhà, ở bên ngoài cũng vất vả. Lần cứ ở nhà nghỉ ngơi thêm một thời gian .”

Đế Dục Tuyệt lắc đầu, “Con còn ngoài một nữa.”

Đế Lâm Huyên vốn vẫn luôn im lặng, khi Hạ Uyển Dung bảo Đế Dục Tuyệt ở nhà lâu thêm một thời gian, cũng thở phào nhẹ nhõm. Thực việc cứ đuổi con trai là ý định ban đầu của , chỉ là khi Đế Dục Tuyệt từ chối, khỏi càng tức giận. “Ngươi còn mặt mũi trở về? Không tìm thấy cháu trai thì trở ?” Đế Lâm Huyên lên tiếng .

“Lão già!” Hạ Uyển Dung kéo kéo Đế Lâm Huyên, trong mắt tràn đầy vẻ oán trách. Nàng mới dặn dò lão già , ngờ chớp mắt lời như . Con trai khó khăn lắm mới về nhà một chuyến, nàng còn Đế Dục Tuyệt thêm một chút. Không ngờ Đế Lâm Huyên lời như thế, đây chẳng đuổi ?

Nếu là ngày thường, Đế Dục Tuyệt lời của Đế Lâm Huyên thì chỉ thể giữ im lặng. giờ phút , khi lời , mặt ngược lộ vẻ tươi . “Phụ , mẫu , con cuối cùng cũng tung tích của Bắc Thần.” Đế Dục Tuyệt .

Cùng với lời của Đế Dục Tuyệt, trong phòng một khoảnh khắc yên tĩnh. Đế Lâm Huyên và Hạ Uyển Dung khỏi , trong mắt cả hai đều ánh lên vẻ kinh ngạc tột độ. “Ngươi gì?” Sắc mặt Đế Lâm Huyên đột nhiên đổi, trong mắt tràn đầy căng thẳng và nghi ngờ, “Ngươi lặp nữa!”

Hạ Uyển Dung càng vội vàng nắm lấy tay Đế Dục Tuyệt, thần sắc căng thẳng mà sốt ruột, “Dục Tuyệt, con là tìm thấy tung tích cháu trai ?”

Đế Dục Tuyệt gật đầu, “Không sai.” “Thế thì nó ở ? Ở bên ngoài ?”

Vừa , Hạ Uyển Dung liền nhịn ngoài phòng, ngay cả Đế Lâm Huyên cũng nhịn bước về phía bên ngoài. Tin tức thực sự quá cho bọn họ kinh hỉ. Tìm kiếm nhiều năm như , chấp niệm trong lòng bọn họ vẫn luôn từng buông, nhưng cũng khả năng tìm thấy thực sự ngày càng nhỏ. Không ai ngờ rằng Đế Dục Tuyệt trở về mang đến cho bọn họ một tin như , thực sự quá khó tin, khiến bọn họ mừng rỡ như điên.

Chương 4176: Ta sắp ngươi tức c.h.ế.t !

“Phụ , mẫu , về cùng con.” Nhìn bộ dạng sốt ruột của nhị lão, Đế Dục Tuyệt vội vàng giải thích.

Nghe lời , Đế Lâm Huyên và Hạ Uyển Dung lúc mới thu hồi ánh mắt từ ngoài phòng, khó hiểu về phía Đế Dục Tuyệt, “Đây là ý gì? Khó khăn lắm mới tìm , tại mang nó về?”

“Chuyện xảy một chút biến cố, hai con từ từ.” “Được, con .”

Đế Lâm Huyên và Hạ Uyển Dung cùng Đế Dục Tuyệt, trong mắt tràn đầy mong đợi. Đế Dục Tuyệt cũng nhị lão vẫn luôn quan tâm tung tích của Đế Bắc Thần, lập tức kể hết bộ tình huống rời .

“Ý con là chỉ kém một bước nữa là thể mang bảo bối cháu trai của về ?” Đế Lâm Huyên nhướng mày, mặt tràn đầy vẻ vui, “Sao cái chân của con thể nhanh hơn một chút? Ta thật sự sắp con tức c.h.ế.t , tu luyện nhiều năm như đều uổng phí hết!”

“Lão già, ngươi bắt đầu trách Dục Tuyệt, cũng như mà.” Hạ Uyển Dung vội vàng lên tiếng , “Dù nữa, ít nhất , Dục Tuyệt ngoài tìm Bắc Thần. Tuy rằng vẫn Bắc Thần hiện tại rốt cuộc đang ở nơi nào, nhưng nếu đến Thượng Tầng Giới, lối cũng chỉ mấy thành trì , chỉ cần phái qua đó, hẳn là nhanh thể tìm .”

Đế Dục Tuyệt gật đầu, “Con cũng nghĩ như , trở về chính là tính toán phái các thành trì tìm Bắc Thần.” “Thế thì con còn chờ gì nữa? Còn mau ?”

Đế Lâm Huyên hiển nhiên là một tính nôn nóng, đợi nhiều năm như , khó khăn lắm mới chờ tung tích cháu trai , hận thể tự bay qua đó tìm Đế Bắc Thần ngay lập tức. “Con họa một bức tranh , như mới dễ tìm.” “Vậy con mau họa !”

Nhìn bộ dạng sốt ruột của Đế Lâm Huyên, Hạ Uyển Dung và Đế Dục Tuyệt khỏi , vẻ mặt đều tràn đầy vài phần buồn . Kỳ thực, tuy Đế Lâm Huyên ngày thường thường xuyên mắng , nhưng Đế Dục Tuyệt bao giờ để trong lòng. Hắn đối với tính tình của lão cha nhà cũng vô cùng hiểu rõ, đều chỉ là mắng suông thôi, từ nhỏ đến lớn cũng quen .

“Dục Tuyệt, con nhanh lên họa , cũng xem cháu trai chúng trông như thế nào.” Trong mắt Hạ Uyển Dung cũng tràn đầy ánh sáng hứng thú. Từ khi Đế Bắc Thần còn nhỏ gặp qua đó, nhiều năm như , bọn họ còn thấy Đế Bắc Thần nữa, cũng hiện tại Đế Bắc Thần rốt cuộc lớn lên như thế nào, trong lòng thể là vô cùng tò mò.

“Vâng! Con lập tức sẽ họa.” Đế Dục Tuyệt gật đầu, lập tức lấy giấy bút chuẩn bắt đầu họa bức chân dung của Đế Bắc Thần. Nhiều năm như , vẫn luôn cơ hội thoải mái bầu bạn, cho đến khi gặp Đế Bắc Thần, vẫn luôn coi Đế Bắc Thần như tri kỷ, cho nên đối với dung mạo cũng ấn tượng sâu sắc.

, chúng hiện tại nên thông báo cho Vận Thanh ? Vận Thanh nhất định sẽ vui.” Hạ Uyển Dung vỗ tay, trong mắt tràn đầy vẻ vui sướng, vội vàng lên tiếng .

“Mẫu , chuyện , cứ để con lát nữa với Vận Thanh .” Đế Dục Tuyệt chậm rãi lên tiếng . Những năm gần đây, Lâm Vận Thanh vẫn luôn tha thứ cho , cũng lâu ở chung với Lâm Vận Thanh. Lần mang tin tức về, cũng hy vọng thể chuyện với Lâm Vận Thanh. Hắn thể tưởng tượng Lâm Vận Thanh tin tức sẽ vui mừng đến mức nào, cũng hy vọng Vận Thanh thể tha thứ cho .

Nghe , Hạ Uyển Dung gật đầu, “Được, chuyện giữa hai vợ chồng các ngươi vẫn là tự giải quyết .” (Cố lên thi đại học! Thi tất cả, tất cả!)

Chương 4177: Ai là gien ưu tú?

Đế Dục Tuyệt bắt đầu miêu tả tướng mạo của Đế Bắc Thần. Hắn , Đế Bắc Thần mà chứng kiến đó là dịch dung, điểm từ khi thấy Ôn T.ử Nhiên và Thượng Quan Doanh Doanh thì . Dù , Ôn T.ử Nhiên và Thượng Quan Doanh Doanh mà chứng kiến cũng là bộ dạng như .

Trên đường tìm Đế Bắc Thần ở nơi rèn luyện, hiểu ít chuyện về Đế Bắc Thần từ miệng hai Ôn T.ử Nhiên, đối với dung mạo cũng hiểu nhất định. May mắn là Ôn T.ử Nhiên cũng từng họa qua dung mạo của Đế Bắc Thần, khắc sâu nó trong lòng. Giờ phút cũng cần họa thêm mấy bức chân dung nữa, như mới tiện cho thuộc hạ tìm.

Theo Đế Dục Tuyệt phác họa từng nét bút, tướng mạo của Đế Bắc Thần cũng dần dần hiện . Đế Lâm Huyên và Hạ Uyển Dung vẫn luôn canh giữ ở một bên, chỉ thấy bảo bối cháu trai của lớn lên trông như thế nào.

Giờ phút , khi thấy đường nét khuôn mặt mà Đế Dục Tuyệt phác họa , vẻ vui sướng trong mắt hai cũng càng ngày càng đậm. “ , bộ dáng … lớn lên thật là tuấn tú.” Hạ Uyển Dung mặt tràn đầy nụ rạng rỡ, “Xem , Bắc Thần thừa hưởng ưu điểm của con và Vận Thanh. Đứa bé còn hơn những tiểu bối mà chứng kiến bao năm nay!”

Đế Lâm Huyên khi chú ý thấy thiếu niên tuấn bức họa, ý trong mắt cũng mở rộng vài phần, khỏi lên tiếng : “Cái chẳng đều là thừa hưởng ưu điểm của ? Nhớ năm xưa, ở Thượng Tầng Giới cũng là thanh danh lan xa, bao nhiêu cô nương thích chứ.”

“Lão già, ngươi đừng khoác lác.” Hạ Uyển Dung liếc Đế Lâm Huyên một cái, “Ngươi cũng xem bộ dạng hiện tại của ngươi.”

“Ta hiện tại ?” Đế Lâm Huyên phục, “Ngươi Dục Tuyệt , đó chẳng là nhờ ?”

Đế Dục Tuyệt đang miêu tả, thấy lời tự luyến của Đế Lâm Huyên cũng khỏi ngẩng đầu, khóe môi nhếch lên một tia ý . Từ khi Bắc Thần mất tích, lâu thấy Đế Lâm Huyên bộ dạng vui vẻ như , may mắn là mang về tin tức của Đế Bắc Thần. Chờ đến khi Đế Bắc Thần đoàn tụ với bọn họ, thể tưởng tượng lúc đó Đế Lâm Huyên và bọn họ sẽ vui mừng đến mức nào.

Vì sai lầm của , nhà chịu áp lực và đau buồn nhiều năm như . Hắn chỉ hy vọng thể sớm ngày tìm Đế Bắc Thần về, như bọn họ cũng thể một nhà đoàn viên.

“Đó rõ ràng là vì , may mà lúc ngươi mặt dày mày dạn gả cho ngươi, bằng con cái hiện tại của ngươi còn thật trông như thế nào .” Hạ Uyển Dung lườm Đế Lâm Huyên, mặt ánh lên nụ rạng rỡ.

“Là nàng mặt dày mày dạn gả cho thì ?” Đế Lâm Huyên lên tiếng . Hạ Uyển Dung trừng mắt, : “Dục Tuyệt, con tới phân xử một chút.”

“Phụ , mẫu , lúc đó con còn sinh , chuyện con thể kết luận .” Đế Dục Tuyệt nhún vai, đôi mắt sâu thẳm lấp lánh như trời. Bọn họ lâu cãi vã như , hiện giờ , thật sự hoài niệm.

Nghe , Hạ Uyển Dung và Đế Lâm Huyên cũng liếc mắt , hiển nhiên đều nhận định lúc là đối phương theo đuổi .

, phụ , mẫu , con còn cho hai một chuyện lớn.” Đế Dục Tuyệt đột nhiên lên tiếng .

“Chuyện gì lớn?” Đế Lâm Huyên hai thu vẻ vui đùa, đó là sự nghiêm túc đậm đặc. Hiện tại chỉ cần là chuyện liên quan đến Đế Bắc Thần, đối với bọn họ mà đều là chuyện lớn tuyệt đối! Giờ phút khó khăn lắm mới tìm tin tức liên quan đến Đế Bắc Thần, bọn họ hy vọng xảy bất kỳ vấn đề nào nữa.

Chương 4178: Ta cháu dâu?

“Bắc Thần thành , hơn nữa nương t.ử của nó cũng ưu tú.” Cùng với lời của Đế Dục Tuyệt, Đế Lâm Huyên và Hạ Uyển Dung đều khỏi sững sờ, mặt hiện lên vẻ kinh ngạc tột độ, “Nó thành ư?”

Đế Dục Tuyệt khẽ gật đầu, “Hai đấy, Bắc Thần là thể chất Ách Chú, vốn dĩ tàn tật hai chân, may mắn gặp Bách Lý Hồng Trang, giúp nó đổi thể chất mới thể trưởng thành đến bây giờ. Nếu , với sự bá đạo của thể chất Ách Chú, cùng với y thuật ở Hạ Tầng Giới, chúng e rằng thật sự thể tìm nó về.”

“Cháu dâu của chúng tên là Bách Lý Hồng Trang ?” Ánh mắt Hạ Uyển Dung sáng lên, “Không ngờ tốc độ của cháu trai nhanh như , cần chúng giúp đỡ sắp xếp mà tự cưới cháu dâu về nhà , đây đúng là một chuyện !”

“Không sai, tên là Bách Lý Hồng Trang.” Đế Dục Tuyệt nhạt, “Trước con gặp bọn họ, chỉ là lúc đó bọn họ dịch dung, cho nên con nhận . Dựa theo tình hình con tìm hiểu lúc đó, hai vợ chồng bọn họ tình cảm , Bồng Lai Điện mà bọn họ đó cũng là vì giúp Bắc Thần tìm kiếm d.ư.ợ.c vật trị liệu. Vị Bách Lý cô nương đối với Bắc Thần chính là tâm ý.”

Làm cha, Đế Dục Tuyệt chỉ mong con trai vui vẻ là . Huống hồ, những năm nay cũng thể chăm sóc Đế Bắc Thần, sự thiếu sót trong lòng cũng bù đắp như thế nào. Hiện giờ Bắc Thần đối với nương t.ử của nó chân thành như , đương nhiên cũng hy vọng trong gia tộc đều thể tán thành. , căn cứ theo phán đoán của , Đế Lâm Huyên hai cũng giống như là sẽ phản đối.

Quả nhiên… “Không ngờ cháu dâu lợi hại như , như thế, Bắc Thần thể sống sót là nhờ cháu dâu !”

Hạ Uyển Dung lập tức hiểu , khỏi vỗ tay, “Ai da, cháu trai chúng thật đúng là phúc khí, khéo tìm vợ y thuật cao minh như thế, đây quả thực là may mắn của gia tộc chúng !”

Nhìn bộ dạng đó của Hạ Uyển Dung, Đế Dục Tuyệt gật đầu, “ , nhờ Bách Lý cô nương.” “Lão già, ngươi gì?”

“Khụ khụ.” Đế Lâm Huyên ho khan hai tiếng, : “Bọn họ thành bao lâu ? Đã tin tức về tằng tôn t.ử của ?”

Lời thốt , Đế Dục Tuyệt và Hạ Uyển Dung đều khỏi sững sờ, khi phản ứng lời mà Đế Lâm Huyên , hai nhịn bật . “Lão già, ngươi nghĩ cũng xa quá !”

Đế Lâm Huyên nghiêm mặt, “Xa cái gì mà xa? Chuyện thành nhanh ? Nhà chúng bao lâu tiểu gia hỏa nào ?” “Phụ , chuyện chờ tìm Bắc Thần và Hồng Trang về hãy hỏi bọn họ.” Đế Dục Tuyệt lên tiếng .

“Ừm.” Đế Lâm Huyên gật đầu, “Vậy con còn mau họa ?” “…”

“Dục Tuyệt, mấy năm nay Bắc Thần sống thế nào? Có chịu khổ ?”

“Vận khí của Bắc Thần , nó Tông chủ Thiên Cương Tông ở Hạ Tầng Giới nhặt , một mực coi nó như cháu trai ruột mà nuôi nấng trưởng thành, còn giao bộ Thiên Cương Tông cho Bắc Thần.”

Thần sắc Đế Dục Tuyệt dịu dàng hẳn lên, đây là điểm mà cực kỳ may mắn. Nếu mấy năm nay Bắc Thần chịu nhiều khổ, thật nên đối mặt thế nào. May mắn là trời thương, để Bắc Thần gặp Tư Đồ Diễn, những năm vẫn luôn sống , Tư Đồ Diễn cũng bồi dưỡng nó . Từ lúc tiếp xúc với Đế Bắc Thần thể thấy, nó trưởng thành ưu tú, tươi sáng.

Tác giả: Cố Nhiễm Cẩm

Chương 4179: Chốt lời, Đế Lâm Huyên!

“Vậy đến lúc đó chúng cảm tạ thật mới .” Đế Lâm Huyên sắc mặt nghiêm túc, “Nhiều năm như đều nhờ ơn , còn để Bắc Thần Tông chủ, đây quả thực là đối đãi chân thành a.”

Nếu bọn họ còn thể xác định đối phương thật sự chăm sóc Đế Bắc Thần , từ việc đối phương bằng lòng giao vị trí Tông chủ cho Đế Bắc Thần thì thể thấy, đối phương tuyệt đối là chân thành coi Đế Bắc Thần như cháu trai ruột. Nếu , cũng thể nào giao môn phái của tay Đế Bắc Thần.

Đế Dục Tuyệt khẽ gật đầu, “Con bày tỏ lòng ơn với bọn họ . Thiên Cương Tông ở Hạ Tầng Giới cũng là một môn phái lợi hại, cho nên cần lo lắng Bắc Thần sẽ chịu thiệt thòi gì. Có phận như , nghĩ rằng nó cũng sống . Không chỉ thế, vị Tư Đồ Tông chủ chính là ông ngoại của Hồng Trang. Nói , đoạn nhân duyên của bọn họ cũng thật là nhiều trùng hợp.”

“Thảo nào.” Hạ Uyển Dung bừng tỉnh, “Nói như , một nhà cháu dâu ơn lớn với chúng a. Sau nhất định đối xử với cháu dâu mới , cũng thể để Bắc Thần bắt nạt cháu dâu.”

“Điều đó là tất yếu!” Đế Lâm Huyên giọng vang dõng dạc, “Đế gia chúng luôn tri ân báo đáp, ân tình lớn như , Bắc Thần cả đời đều đối xử với cô nương nhà .”

“Hai cứ yên tâm , quan hệ bọn họ lắm. Căn cứ tình hình con tìm hiểu, Bắc Thần khả năng bạc đãi Hồng Trang . Cháu tằng tôn mà hai mong đợi hẳn là cũng sẽ quá xa.”

Trên mặt Đế Dục Tuyệt nở nụ vui vẻ. Mặc dù hôn nhân của Đế Bắc Thần bọn họ tham dự, nhưng vợ chồng bọn họ sống , trưởng bối bọn họ cũng cảm thấy vui mừng.

Sau khi Đế Dục Tuyệt họa xong mấy bức chân dung, còn giữ một bản bỏ túi Càn Khôn. Sau khi phân phó các thành trì lớn tìm kiếm Đế Bắc Thần, mới đến chỗ ở của . Tuy là chỗ ở của , nhưng kỳ thực lâu đến đây.

Nghĩ đến nương t.ử nhà , trong lòng Đế Dục Tuyệt cũng vô cùng bất lực. Từ khi Đế Bắc Thần mất tích, Lâm Vận Thanh liền vẫn luôn để ý đến , mỗi thấy càng nhịn nước mắt rơi như mưa.

Thực hiểu, tình cảm của Vận Thanh đối với sâu đậm. Lúc mang thai, Vận Thanh luôn mong đợi hình dáng của Bắc Thần. Từ khi Bắc Thần là thể chất Ách Chú, Vận Thanh càng đặc biệt chú ý đến Bắc Thần. Sau Bắc Thần mất tích, sự đả kích đối với nàng lớn đến mức nào thể tưởng tượng . Ngày thường khi xuất hiện, Vận Thanh thường xuyên nhớ đến chuyện , còn một khi xuất hiện, nghi ngờ gì là đang nhắc nhở chuyện . Dần dà, cũng dám dễ dàng xuất hiện mặt Vận Thanh, sợ nàng đau lòng.

Tuy nhiên, cuối cùng cũng thể mang đến tin tức cho Vận Thanh. Tưởng tượng Vận Thanh thể sẽ tỏ vui mừng, trong lòng liền cảm thấy một trận vui sướng.

… Trong phòng. Một nữ t.ử mặc y phục màu trắng trơn đang giường, ánh mắt hướng về ngoài cửa sổ. Dung mạo nữ t.ử cực kỳ xinh , như đóa phù dung nở, làn da vô cùng mịn màng, ngũ quan tinh xảo tuyệt luân. Bất cứ ai thấy đầu cũng sẽ nhận định nàng là một tuyệt thế mỹ nhân.

Chỉ là, giữa lông mày của nữ t.ử tràn đầy vài phần u sầu, ánh mắt càng lộ vài phần ai oán. Giờ phút ngoài cửa sổ, thần sắc chút phức tạp.

Nàng Đế Dục Tuyệt trở về. Ngay khi tin , nàng vui mừng, chỉ là chẳng bao lâu, sự vui mừng liền chuyển thành phức tạp. Bởi vì, nàng nên dùng biểu cảm gì để đối mặt với Đế Dục Tuyệt.

(Hết chương )

Chương 4180: Phức tạp, Lâm Vận Thanh!

“Phu nhân, thiếu chủ trở về, đừng cứ mãi lạnh nhạt với nữa. Thiếu chủ những năm nay sống cũng dễ dàng, vì vui vẻ, thử cách . Hơn nữa, rời lâu trở , cứ mãi đẩy thiếu chủ ngoài như cũng là cách .” Một nha bên cạnh chú ý thấy thần sắc phức tạp của Lâm Vận Thanh thì nhịn lên tiếng suy nghĩ của .

Nàng từ nhỏ ở bên cạnh Lâm Vận Thanh, tuy là nha , nhưng hai ở chung càng giống tỷ . Nàng rõ ràng, với phận của Đế Dục Tuyệt, ngày thường bao nhiêu nữ t.ử ái mộ . Phu nhân tuy là tuyệt thế mỹ nhân, nhưng ở Thượng Tầng Giới mỹ nhân cũng ít. Nếu thiếu chủ đối với phu nhân tình ý đủ sâu đậm, tiếp nhận tình cảm của khác, hiện tại phu nhân thật sẽ ở trong tình cảnh nào.

Những năm gần đây, phu nhân lượt đẩy thiếu chủ ngoài, nàng thật sự nhịn lo lắng a.

Lâm Vận Thanh trầm mặc, ánh mắt sâu thẳm mà phức tạp, thể thấu ý nghĩ trong lòng nàng.

Thấy , nha khỏi tiếp tục : “Phu nhân, kỳ thực chuyện lúc thiếu chủ cũng đau khổ, đây tuyệt đối là điều thấy, cứ như là để gì?”

Khóe mắt Lâm Vận Thanh ướt, nàng tất cả những điều , chỉ là cứ nghĩ đến đứa con trong tã lót của cứ thế mà lưu lạc nơi nào, nàng liền nhịn đau lòng.

Chỉ mới thể cảm nhận điểm . Nàng hiểu Đế Dục Tuyệt đối với nàng là chân thành, cũng hiểu sự thống khổ trong lòng Đế Dục Tuyệt tuyệt đối sẽ ít hơn nàng.

Chỉ là, khi chuyện xảy , giữa hai bọn họ liền như thể sinh một vết nứt thể vá . Chỉ cần thấy đối phương, liền thể nhớ đến chuyện đau lòng nhất trong lòng. Mỗi vạch trần miệng vết thương, đó đều là m.á.u me đầm đìa.

Lần Đế Dục Tuyệt rời lâu như , trong lòng nàng cũng sợ hãi. Sợ hãi hành động mấy năm nay của thật sự Đế Dục Tuyệt tổn thương thấu tim gan, thế nên để ý đến nữa. Mà hiện tại Đế Dục Tuyệt rõ ràng trở về một thời gian đến chỗ nàng, trong lòng nàng cũng chút hụt hẫng.

“Hắn đến thì chứ?” Lâm Vận Thanh hỏi chính , lẽ nào thể quên chuyện , từ nay về nhắc đến nữa ? Nàng . Về điểm , nàng thật sự quá rõ ràng.

Ngay lúc Lâm Vận Thanh đang cân nhắc, hình Đế Dục Tuyệt chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt nàng. Hắn vẫn phong độ như , tiêu sái tuấn, chỉ một ánh mắt thôi cũng thể đỏ mặt tim đập, hoảng loạn thôi.

Nha khi thấy Đế Dục Tuyệt đến, mặt cũng hiện lên vẻ vui sướng đậm đặc, “Phu nhân, ngàn vạn đừng đuổi thiếu chủ a.” Nói nhỏ xong những lời , nha liền mở cửa phòng đón Đế Dục Tuyệt , tự thức thời rời .

“Vận Thanh.” Đế Dục Tuyệt nhẹ giọng gọi, sâu trong đôi mắt thâm thúy tràn đầy nhu tình và sủng ái. Mặc dù Lâm Vận Thanh vẫn luôn để ý đến , nhưng tình cảm của bao giờ vì thế mà nhạt một chút nào.

“Chàng trở về.” Lâm Vận Thanh chậm rãi . Đế Dục Tuyệt khẽ gật đầu, “Lần rời lâu.”

“Ra ngoài nhiều ngày như , cũng mệt mỏi , rót cho ly .” Ngay lúc Lâm Vận Thanh chuẩn châm , Đế Dục Tuyệt nắm lấy tay nàng, kéo nàng xuống, : “Đừng vội, chuyện cho nàng .”

Chương 4181: Khóc thành tiếng, Lâm Vận Thanh!

Đột nhiên Đế Dục Tuyệt nắm lấy tay, Lâm Vận Thanh khỏi sửng sốt, theo bản năng rút tay về, nhưng thả lỏng .

Nha đúng, nàng cứ tiếp tục thế cũng là cách.

Nói cho cùng, nếu Đế Dục Tuyệt sủng ái nàng như , tình cảnh của nàng ở Đế gia hiện giờ chắc hẳn đổi nhiều.

Quan trọng nhất là, nàng yêu Đế Dục Tuyệt.

Đế Dục Tuyệt tự nhiên cũng nhận thấy phản ứng của Lâm Vận Thanh, nhưng chẳng để bụng, ánh mắt vẫn tràn đầy sự cưng chiều nồng đậm.

“Vận Thanh, ngoài lâu như , cuối cùng cũng tung tích của con trai chúng .”

Lời , Lâm Vận Thanh sững sờ, chén cầm lên liền rơi xuống đất vỡ tan tành, nước b.ắ.n tung tóe lên váy áo nhưng nàng chẳng hề , chỉ trân trân Đế Dục Tuyệt.

“Dục Tuyệt, ... cái gì?”

“Ta tung tích con trai chúng . Ta phái trong gia tộc tìm, tin rằng chẳng bao lâu nữa sẽ tìm nó về, đến lúc đó chúng thể một nhà đoàn tụ.”

Lâm Vận Thanh đưa tay che miệng, cố kìm nén tiếng kêu kinh ngạc, hốc mắt dần ướt đẫm, những giọt nước mắt nóng hổi chực trào .

“Chàng thật ? Chàng thật sự tìm con trai chúng ?”

Đế Dục Tuyệt gật đầu chắc chắn: “Nàng lầm , tất cả những gì đều là sự thật.”

Nước mắt kìm lăn dài má, Lâm Vận Thanh trong nháy mắt vỡ òa, thể kiểm soát cảm xúc của .

Hơn hai mươi năm, kể từ khi con nàng mất tích, suốt hơn hai mươi năm qua, nàng từng một ngày thật sự vui vẻ.

Chỉ cần nghĩ đến việc con thể bỏ mạng hoặc chịu đủ khổ cực, lòng nàng đau đớn tột cùng.

giờ đây, Đế Dục Tuyệt cuối cùng tìm tung tích của con, nàng kích động, vui sướng, đến mức thành tiếng.

Nhìn Lâm Vận Thanh mừng rỡ yếu đuối, Đế Dục Tuyệt khỏi ôm nàng lòng, nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt.

“Vận Thanh, đừng , khó khăn lắm chúng mới tìm Bắc Thần, nàng vui lên chứ.”

Lâm Vận Thanh gật đầu: “Ừ, nên vui vẻ, nên vui vẻ...”

Lời tuy thế, nhưng nước mắt Lâm Vận Thanh vẫn ngừng rơi, nỗi đau sâu sắc bao nhiêu thì niềm vui sướng hiện tại lớn bấy nhiêu.

“Chàng nó tên là Bắc Thần?”

, tên hiện tại của nó là Bắc Thần, Đế Bắc Thần.”

“Vậy nó... hiện tại khỏe ?”

Giọng Lâm Vận Thanh run rẩy, vẻ mặt tràn đầy do dự và thấp thỏm.

Bao năm qua, cứ nghĩ đến thể chất Ách Chú, nàng gần như tin chắc Đế Bắc Thần thể còn sống. giờ đây Đế Dục Tuyệt cho nàng tất cả, chứng tỏ Đế Bắc Thần vẫn còn sống.

“Nó sống , chịu nhiều khổ cực như chúng tưởng tượng, nó là một đứa trẻ phúc khí.”

Đế Dục Tuyệt điều Lâm Vận Thanh lo lắng nhất là cuộc sống của Đế Bắc Thần những năm qua, nên liền kể rõ tình hình.

Nghe xong tất cả, Lâm Vận Thanh mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì quá, nó thật là đứa trẻ phúc, chúng bên cạnh vẫn sống .”

“Dục Tuyệt, mau kể cho , tìm nó như thế nào? Tại thể cùng nó trở về? Chàng hãy kể hết chuyện cho , tất cả về nó.”

Lâm Vận Thanh chăm chú Đế Dục Tuyệt, trong mắt tràn đầy sự quan tâm và tò mò.

Chương 4182: Ta tìm nó!

Lâm Vận Thanh những năm qua từng tham gia cuộc sống của Đế Bắc Thần. Dù bỏ lỡ, nhưng giờ phút nàng cũng hiểu rõ về những năm tháng đó, về những chuyện xảy với Đế Bắc Thần.

Ít nhất, điều cũng thể giúp nàng bù đắp phần nào nỗi tiếc nuối.

“Được, sẽ kể hết những gì cho nàng .”

Trên mặt Đế Dục Tuyệt nở nụ nhạt, hiểu cảm xúc của Lâm Vận Thanh.

Thực tế, khi Đế Bắc Thần chính là con trai ruột của , cũng tất cả quá khứ của Đế Bắc Thần. Vì , dù ở Thiên Cương Tông khi đường cùng Ôn T.ử Nhiên và , đều tìm hiểu tin tức về Đế Bắc Thần. Điều đối với một cha như là vô cùng quý giá.

Quá khứ thể tham gia, nhưng ít nhất cũng hiểu rõ, để khi nhận Đế Bắc Thần sẽ đến mức quá xa lạ.

Khi Đế Dục Tuyệt kể chuyện xảy trong chuyến cho Lâm Vận Thanh, gương mặt Lâm Vận Thanh dần lấy thần thái, nét ưu sầu giữa đôi mày tan biến, đó là niềm vui sướng và mong chờ.

“Vậy Bắc Thần và Hồng Trang hiện tại đến Thượng Tầng Giới, liệu bọn chúng gặp nguy hiểm ?”

Trong mắt Lâm Vận Thanh tràn đầy vẻ lo lắng. Thượng Tầng Giới giống Hạ Tầng Giới, tu luyện giả ở đây đều thực lực cực kỳ mạnh mẽ.

Đế Bắc Thần và Bách Lý Hồng Trang mới chỉ đạt đến quyền hạn tới đây, nếu gặp rắc rối, sơ sẩy một chút thể sẽ mất mạng.

Ngày thường, những tu luyện giả mới đến Hạ Tầng Giới dễ dàng trả giá bằng mạng sống nhất. Nàng mong chuyện như xảy với Bắc Thần và Hồng Trang, đó là điều nàng tuyệt đối thể chịu đựng .

“Nàng cần quá lo lắng. Theo hiểu của về chúng, thực lực của cả hai đều xuất chúng.

Hơn nữa Bắc Thần nhận truyền thừa sức mạnh hắc ám, thực lực hẳn tiến bộ nhiều.

Tin rằng hai đứa ở bên sẽ vấn đề gì lớn, chúng phái cũng sẽ sớm tìm thấy chúng.”

Đế Dục Tuyệt rõ ràng tin tưởng Đế Bắc Thần. Thực tế, ngay từ đầu gặp Đế Bắc Thần, cảm thấy đây là một trẻ tuổi vô cùng ưu tú.

Lúc Đế Bắc Thần mới đến Bồng Lai Chi Đảo lâu, thể vững trong thời gian ngắn, đó trở thành tân nhân săn đón, năng lực và thủ đoạn của thể thấy rõ.

Dù Thượng Tầng Giới đầy rẫy thử thách, nhưng vẫn tin tưởng năng lực giải quyết vấn đề của bọn họ.

Thấy Đế Dục Tuyệt tin tưởng như , thần sắc Lâm Vận Thanh cũng dịu vài phần. Nàng mắt của Đế Dục Tuyệt luôn chuẩn, nếu , chứng tỏ Bắc Thần bọn họ thực sự khả năng ứng phó.

“Vậy thì , là chúng cùng tìm chúng .”

Lâm Vận Thanh kìm dậy, trong mắt tràn đầy vẻ nôn nóng, hận thể lập tức đến các thành trì tìm kiếm bóng dáng Đế Bắc Thần và Bách Lý Hồng Trang.

“Từ từ .” Đế Dục Tuyệt lên tiếng.

Không đợi Đế Dục Tuyệt hết, Lâm Vận Thanh nhíu mày, vẻ mặt đầy sự cầu khẩn.

“Dục Tuyệt, thật sự yên .

Bao năm qua chút tin tức nào của nó, giờ khó khăn lắm mới đến Thượng Tầng Giới, bảo đây chờ thể ?

Ta nhất định tìm nó, dù chỉ thấy nó sớm hơn một giây thôi cũng .”

Lâm Vận Thanh dường như quyết tâm, bất luận Đế Dục Tuyệt gì, nàng cũng sẽ đổi ý định.

Chương 4183: Bức họa con trai!

“Vận Thanh, bất kể nàng đến thành trì nào tìm nó, cũng sẽ cùng nàng.”

Trên mặt Đế Dục Tuyệt nở nụ dịu dàng đầy sủng nịch, quá hiểu tâm trạng của Lâm Vận Thanh lúc .

Thực tế, ngay cả bản cũng kìm nén ý tìm kiếm, dù đó cũng là con trai của bọn họ.

“Có điều, khi , nàng hãy xem qua bức họa của con trai chúng , nếu gặp mặt, nàng cũng chẳng nhận .”

Nghe Đế Dục Tuyệt , Lâm Vận Thanh ngẩn , đó mặt hiện lên vẻ mừng rỡ như điên.

“Chàng ngăn cản ?”

“Tại ngăn cản nàng?” Đế Dục Tuyệt nắm lấy tay Lâm Vận Thanh, “Là sai lầm của khiến con nàng chia lìa bao năm qua, chẳng lẽ giờ nàng tìm con mà đồng ý?

Đừng quên, là cha nó, cũng quan tâm nó, cũng gặp nó.”

Trong mắt Lâm Vận Thanh ánh nước lấp lánh, bao oán giận đối với Đế Dục Tuyệt trong khoảnh khắc tan biến.

Đế Dục Tuyệt năm xưa quả thật phạm một sai lầm khiến nàng thể tha thứ, nhưng hơn hai mươi năm qua, nàng vẫn luôn vì sai lầm đó mà trừng phạt .

Thực tế, nàng cũng đúng.

Tuy nhiên, từ đầu đến cuối, Đế Dục Tuyệt vẫn luôn chăm sóc sủng ái nàng như , khiến lòng nàng ấm áp áy náy.

Lâm Vận Thanh đưa tay lau nước mắt nơi khóe mi, gương mặt nở nụ , ánh mắt tràn đầy vui sướng: “Chàng bức họa của Bắc Thần?”

Đế Dục Tuyệt gật đầu: “Vừa nãy khi trở về vẽ bức họa của Bắc Thần , phụ và mẫu đều xem qua, đặc biệt mang một bức đến cho nàng xem.”

“Mau cho xem.” Lâm Vận Thanh thể chờ đợi nữa.

Bao năm qua, nàng luôn tưởng tượng con giờ lớn lên trông như thế nào, nhưng mãi vẫn thể hình dung dung mạo cụ thể. Không ngờ Đế Dục Tuyệt vẽ bức họa của Bắc Thần, nàng thật sự quá mong chờ.

Nhìn dáng vẻ nôn nóng của Lâm Vận Thanh, Đế Dục Tuyệt lập tức lấy bức họa .

Khi Lâm Vận Thanh thấy nam t.ử xuất chúng trong bức họa, ánh mắt nàng dần đổi, hai tay kìm che miệng.

Đôi mắt , cái mũi , đường nét khuôn mặt ... nàng bỗng cảm thấy đây chính là dáng vẻ con trai của bọn họ.

Tất cả thứ đều khiến nàng cảm thấy vô cùng quen thuộc, trong dáng vẻ rõ ràng bóng dáng của nàng và Đế Dục Tuyệt!

Hơn hai mươi năm qua, nàng vẫn luôn thể hình dung dung mạo thật sự của Đế Bắc Thần, cho đến giờ phút , nàng chợt hiểu , đây chính là con của bọn họ, Đế Dục Tuyệt tuyệt đối lừa nàng.

“Có tuấn ?” Khóe môi Đế Dục Tuyệt khẽ nhếch, tướng mạo của Đế Bắc Thần quả thực là trò giỏi hơn thầy.

Sau khi dung mạo thật sự của Đế Bắc Thần, liền hiểu tại đó dịch dung. Với dung mạo bậc , e rằng dễ rước lấy phiền toái.

Lâm Vận Thanh gật đầu lia lịa, tình cảm dạt dào ngắm bức họa, trong mắt tràn đầy ánh sáng từ ái: “Rất tuấn, thật sự tuấn.”

“Ta Hồng Trang cũng là một mỹ nhân hiếm , chẳng qua lúc gặp nàng cũng đang dịch dung, nên cũng rõ dung mạo thật sự của nàng.

Tuy nhiên, đợi chúng tìm bọn chúng sẽ cả thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mi-vuong-sung-the-quy-y-hoan-kho-phi-velw/chuong-4172-4191-lien-quan-gi-den-nguoi.html.]

“Ta cảm ơn con dâu của chúng thật , nếu con bé ở bên cạnh Bắc Thần, sợ là chúng bao giờ ngày đoàn tụ với con.”

Mắt Lâm Vận Thanh đỏ hoe, giọng cực kỳ chân thành.

Chương 4184: Thăm dò, Lâm Vận Thanh!

từng gặp mặt con dâu, nhưng Lâm Vận Thanh thiện cảm lớn với nàng.

Bởi vì, vị con dâu cứu con trai nàng!

Không chỉ , gia đình con dâu còn ân tình lớn lao với Bắc Thần.

Cả nhà Hồng Trang chăm sóc Bắc Thần như , bọn họ là nhà của Bắc Thần đều nên ơn.

Huống chi, qua lời kể của Đế Dục Tuyệt, nàng Bách Lý Hồng Trang tuyệt đối là một cô nương , chỉ một lòng với Bắc Thần mà còn sẵn sàng hy sinh tất cả vì .

Người con dâu như , nàng nhất định đối đãi thật mới .

Khi những lời , Lâm Vận Thanh cũng khỏi liếc Đế Dục Tuyệt dò xét.

Trong lòng nàng rõ, vị Bách Lý cô nương tuy thành với Bắc Thần, phận ở Hạ Tầng Giới cũng đơn giản, nhưng so với phận của Bắc Thần thì hiển nhiên vẫn còn cách.

Với địa vị của Đế thị gia tộc, nếu Bắc Thần lớn lên ở Đế gia, e rằng bối cảnh của đối phương sẽ mấy xứng đôi. hiện tại nàng những yêu cầu đó với Bắc Thần, nàng hy vọng những khác trong Đế gia cũng .

“Không sai.” Đế Dục Tuyệt gật đầu, “Chúng quả thật nên cảm ơn con bé thật .”

Bọn họ đều là hiểu chuyện, ân tình bọn họ sẽ khắc cốt ghi tâm, tuyệt đối bạc đãi Bách Lý Hồng Trang.

Hắn Lâm Vận Thanh cố ý hỏi cũng là để xác nhận điều , hiển nhiên, suy nghĩ của vợ chồng bọn họ là giống .

Sau khi thái độ của Đế Dục Tuyệt, Lâm Vận Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì .”

Hai trò chuyện chuẩn một phen, đó liền rời khỏi Đế gia, bắt đầu lên đường ngừng nghỉ.

……

Bách Lý Hồng Trang khi dạo một vòng phố liền phát hiện tiền tệ ở Thượng Tầng Giới chuyển thành linh thạch, bất kể mua gì cũng đều tính bằng linh thạch.

Vì linh thạch là thứ mà tu luyện giả đều cần, dùng nó tiền tệ quả thực vô cùng thích hợp.

Vàng cũng thể lưu thông, nhưng dùng vàng mua linh thạch thì đắt.

“Cũng may giao phương t.h.u.ố.c cho Bồng Lai Điện, hiện giờ trong tay còn ít linh thạch, tạm thời đủ dùng.”

Bách Lý Hồng Trang khỏi cảm thán. Ra ngoài mà tiền thì chẳng , may mắn là trong thời gian ngắn nàng cần lo lắng vấn đề .

Tuy nhiên, nàng chỉ cần chỗ ở, tu luyện cũng cần linh thạch, tốc độ tiêu hao cũng vô cùng kinh .

Trước đó khi nàng ngất xỉu, Hoàn Nhan Hãn đưa nàng đến khách điếm, tìm y sư chữa trị, những chi phí đó đều do Hoàn Nhan Hãn gánh vác.

Nàng từng trả linh thạch cho Hoàn Nhan Hãn nhưng từ chối.

Theo lời Hoàn Nhan Hãn, nàng mới đến Thượng Tầng Giới, linh thạch trong tay chắc chắn nhiều, lúc nên tiết kiệm một chút, nếu cần dùng đến thì sẽ phiền phức.

Hoàn Nhan Hãn gia nhập thế lực ở Vinh An Thành, mỗi tháng đều nhận ít linh thạch, lượng nhiều hơn hẳn so với ở Hạ Tầng Giới.

Đối với chuyện , nàng chỉ thể ghi nhớ ân tình trong lòng.

Nhớ lúc mới đến Thượng Tầng Giới, nàng gần như còn chút sức lực nào để phản kháng. May mắn gặp Hoàn Nhan Hãn, nếu gặp kẻ , hậu quả thật dám tưởng tượng. Cũng may vận khí của nàng tệ, đến đây còn gặp của .

“Dù thế nào nữa, cũng nên chút tỏ bày mới .”

Bách Lý Hồng Trang thầm hạ quyết tâm. Nàng xưa nay là tri ân báo đáp, ân tình lớn như , nàng thể cứ thế bỏ qua.

Chương 4185: Món quà tặng !

“Chủ nhân, ý tưởng gì ?”

Nhìn Bách Lý Hồng Trang trầm ngâm suy tư, Tiểu Hắc khỏi lên tiếng hỏi thăm.

hiểu tính cách của chủ nhân, biểu cảm nàng đang cân nhắc điều gì đó.

Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu: “Ta định vẽ một tấm khắc văn tặng cho Hoàn Nhan sư .”

Qua những cuộc trò chuyện với Hoàn Nhan Hãn mấy ngày nay, nàng dù ở Thượng Tầng Giới, lượng đại sư khắc văn cũng nhiều.

Hiện giờ thuật khắc văn của nàng tiến bộ thêm một bậc, tuy lâu dùng nhưng nàng bao giờ bỏ bê.

Rốt cuộc, trong nhiều trường hợp, thuật khắc văn vẫn thể phát huy tác dụng lớn.

Theo nàng , Hoàn Nhan Hãn cũng tìm một vị đại sư khắc văn giúp khắc văn lên vũ khí để tăng cường sức mạnh.

Chỉ tiếc, Vinh An Thành chỉ một vị đại sư khắc văn, mà với địa vị hiện tại của Hoàn Nhan Hãn, dù cầu xin e rằng cũng chẳng kết quả gì.

Nàng tin rằng nếu vẽ khắc văn tặng , nhất định sẽ vui.

Nghe Bách Lý Hồng Trang , mắt Tiểu Hắc và Tiểu Bạch sáng lên, vỗ tay tán thưởng: “Chủ nhân, ý kiến quá! Hoàn Nhan sư chăm sóc chúng như , chúng cũng nên cho một bất ngờ.”

“Với thực lực hiện tại của Hoàn Nhan sư , nâng cấp vũ khí phù hợp với tình trạng của thì cấp bậc khắc văn cần thiết cũng thấp.

Vật liệu trong tay đủ, đến cửa hàng khắc văn mua thêm một ít vật liệu .” Bách Lý Hồng Trang tính toán.

“Được thôi!” Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đều đồng tình.

Sau khi Bách Lý Hồng Trang mua đủ vật liệu cần thiết cho việc khắc văn, nàng cũng hiểu thêm phần nào về giá cả ở Thượng Tầng Giới.

Quả nhiên, giá cả ở đây đắt hơn nhiều so với Hạ Tầng Giới, nhưng bù hàng hóa cũng phong phú hơn.

Một vật liệu khó tìm ở Hạ Tầng Giới thì ở đây dễ thấy hơn nhiều. Có lẽ những vật liệu quý hiếm ở Hạ Tầng Giới đều thu gom về Thượng Tầng Giới .

Trở về khách điếm, Bách Lý Hồng Trang bắt đầu cân nhắc xem nên vẽ loại khắc văn nào cho Hoàn Nhan Hãn.

Khắc văn cần phù hợp với đặc điểm và thuộc tính của từng tu luyện giả, chỉ như mới phát huy hiệu quả nhất.

Cũng may đó nàng từng thấy vũ khí của Hoàn Nhan Hãn nên cũng chút hiểu .

Dựa những gì , Bách Lý Hồng Trang bắt đầu suy tính kỹ càng, cuối cùng quyết định phương thức khắc văn.

Việc tu luyện của Hoàn Nhan Hãn hằng ngày cũng bận rộn, khi sức khỏe Bách Lý Hồng Trang dần hồi phục, thỉnh thoảng mới ghé qua.

Vì Bách Lý Hồng Trang ở đây quen ai khác, cũng coi là cận duy nhất.

Một ngày nọ, khi Hoàn Nhan Hãn nhận lấy món đồ Bách Lý Hồng Trang đưa, khỏi sững sờ, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc tột độ.

“Tiểu sư , đây là?”

“Khắc văn.” Bách Lý Hồng Trang nhạt đáp.

Hoàn Nhan Hãn ngẩn ngơ tấm khắc văn màu xanh băng tay, đương nhiên đây là khắc văn, nhưng ngờ Bách Lý Hồng Trang tặng nó cho .

“Tiểu sư , khắc văn lấy từ ?”

“Lần vũ khí của cần nâng cấp nhưng tìm đại sư khắc văn giúp đỡ, cũng chút thuật khắc văn nên vẽ một tấm, hy vọng thể giúp .” Bách Lý Hồng Trang nở nụ nhẹ nhàng ung dung, tấm khắc văn nàng cũng nghiên cứu lâu mới bắt đầu vẽ.

Chương 4186: Hài lòng, Hoàn Nhan Hãn!

Tuy thời gian qua nàng chủ yếu dồn tâm trí cơ thể Ách Chú của Bắc Thần và truyền thừa của Ma Luyện Tháp, nhưng nàng vẫn tự tin thuật khắc văn của .

Nàng tin rằng vũ khí của Hoàn Nhan Hãn khi sử dụng khắc văn của nàng, uy lực chắc chắn sẽ tăng lên một bậc.

Ít nhất, với tu vi hiện tại của Hoàn Nhan Hãn, thế là đủ dùng.

Khi tấm khắc văn là do chính Bách Lý Hồng Trang vẽ, Hoàn Nhan Hãn cũng sững sờ, trong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc tột độ.

“Tiểu sư , thật ngờ là một minh văn sư!”

Hoàn Nhan Hãn kìm thốt lên, tỉ mỉ quan sát Bách Lý Hồng Trang một lượt, rõ ràng tin tức khiến quá đỗi ngạc nhiên.

“Muội tuổi còn trẻ mà nắm vững thuật khắc văn, sư đây đúng là xem thường .

Lần đầu gặp , cảm thấy khí chất của bất phàm, thường, giờ xem quả thật lầm.”

Lời thật lòng. Lần đầu gặp Bách Lý Hồng Trang, tuy nàng thoi thóp bên lối , nhưng vẫn cảm nhận cô gái đơn giản.

Đương nhiên, dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn của nàng cũng khó mà bỏ qua.

Giờ nghĩ , cũng thấy may mắn vì đầu tiên gặp Bách Lý Hồng Trang. Nếu một cô nương xinh như đó mà gặp kẻ ác ý, hậu quả thật dám tưởng tượng.

Nghe Hoàn Nhan Hãn khen ngợi, nụ môi Bách Lý Hồng Trang càng thêm rạng rỡ: “Hoàn Nhan sư , thiết kế dựa đặc tính vũ khí của , hợp ý ?”

Vũ khí của Hoàn Nhan Hãn mang thuộc tính hàn băng, điều nàng phát hiện từ sớm.

Có lẽ phương thức tấn công của Hoàn Nhan Hãn cũng mang thuộc tính hàn băng.

, khi thiết kế nàng chủ yếu tập trung việc khuếch đại lực tấn công của thuộc tính .

“Hợp ý lắm!” Hoàn Nhan Hãn vội vàng , “Tiểu sư đích thiết kế cho , thể hợp chứ? Ta sẽ dùng tấm khắc văn , hiệu quả nhất định !”

Ánh mắt Hoàn Nhan Hãn đổi, hiểu Bách Lý Hồng Trang vì vũ khí của thiếu khắc văn nên mới cố ý vẽ tặng.

nghĩ với tuổi đời của Bách Lý Hồng Trang, hiệu quả của tấm khắc văn chắc sẽ quá cao, nhưng với , tấm lòng của tiểu sư mới là quan trọng nhất, đương nhiên sẽ nhận.

Hơn nữa, thử , với điều kiện của , thù lao mà các đại sư khắc văn yêu cầu căn bản trả nổi.

Vinh An Thành chỉ một vị đại sư khắc văn, kỹ thuật vô cùng cao siêu, cầu cạnh nhiều vô kể, điều kiện đưa càng kinh .

Ngoài vị đó , cũng vài minh văn sư khác nhưng kỹ thuật đủ xuất sắc, chẳng giúp ích gì cho nên định từ bỏ.

Giờ Bách Lý Hồng Trang đưa tấm khắc văn , với chỉ riêng tấm lòng .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Thấy Hoàn Nhan Hãn công dụng của tấm khắc văn mà thấy hợp, Bách Lý Hồng Trang ngạc nhiên thấy nụ trong mắt càng thêm đậm.

Hoàn Nhan sư quả nhiên là , đối với tiểu sư như nàng cũng vô cùng chiếu cố.

“Hoàn Nhan sư , để giới thiệu cho hiệu quả của tấm khắc văn nhé.” Bách Lý Hồng Trang .

Nghe , Hoàn Nhan Hãn gật đầu, vẻ mặt đầy hứng thú: “Được thôi.”

Chương 4187: Tiểu sư thật lợi hại!

“Tấm khắc văn thiết lập dựa thuộc tính hàn băng sẵn trong vũ khí của , nhằm gia tăng lực tấn công của thuộc tính .

Theo phán đoán của , lực tấn công thể tăng lên năm phần.”

Lời Bách Lý Hồng Trang dứt, Hoàn Nhan Hãn liền trợn tròn mắt nàng, vẻ mặt đầy tin nổi.

“Tiểu sư , lầm chứ? Muội là năm phần?”

Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu: “Không sai, chính là năm phần. Vốn dĩ nâng cao thêm chút nữa, nhưng rủi ro nhất định, thể hỏng vũ khí, cũng nắm chắc nên đành khống chế mức tăng ở năm phần.”

Gương mặt tinh xảo tuyệt trần lộ chút bất đắc dĩ. Nàng thừa nhận rằng, với cấp bậc khắc văn , nàng vẫn cần luyện tập nhiều hơn.

Trước đây tu vi đạt đến cảnh giới , tinh thần lực cũng nâng cao, nên thuật khắc văn cũng giới hạn ở một mức độ nhất định.

Tuy nhiên, với tình hình hiện tại, nàng cảm thấy như là đủ .

Đồng thời, nàng cũng hạ quyết tâm trong thời gian sẽ luyện tập thuật khắc văn thật , cố gắng nâng cao cấp bậc.

Thế nhưng, Bách Lý Hồng Trang rằng Hoàn Nhan Hãn con “năm phần” của nàng cho c.h.ế.t lặng.

Thông thường, khắc văn thể giúp vũ khí tăng thêm hai đến ba phần sức mạnh , năm phần là điều mà nay từng dám nghĩ tới.

Theo suy nghĩ ban đầu của , tấm khắc văn do Bách Lý Hồng Trang vẽ thể tăng uy lực vũ khí thêm một phần là hài lòng . Dù tiểu sư còn trẻ, dù học qua thuật khắc văn nhưng chắc chắn vẫn còn cách.

Vậy mà giờ đây tiểu sư mở miệng đến mức tăng lớn như , dù là vị đại sư khắc văn tay, e rằng hiệu quả cũng chắc hơn thế .

“Ngoài , còn thêm một kỹ năng nữa.

Đó là thể lưu trữ một loại võ kỹ trong vũ khí, võ kỹ thể phát tức thì (thuấn phát), trong thời khắc mấu chốt sẽ mang tác dụng nhỏ.

Kỹ năng tuy ngày thường trông vẻ quan trọng, nhưng hiệu quả bảo mệnh .”

Bách Lý Hồng Trang vẻ mặt nghiêm túc, thiết lập nàng cảm thấy thực dụng, kỹ năng trong thời khắc mấu chốt nhiều khi thể cứu mạng .

“Muội còn thêm một kỹ năng nữa? Thuấn phát?”

Lần Hoàn Nhan Hãn ngẩn . Theo , thêm một kỹ năng khắc văn là vô cùng khó khăn, thử thách kỹ thuật của minh văn sư.

Thông thường minh văn sư trừ khi nhận lợi ích cực lớn hoặc là giúp đỡ , nếu sẽ dụng tâm thiết kế khắc văn như .

Không ngờ Bách Lý Hồng Trang còn giúp thiết lập kỹ năng , quan trọng nhất là kỹ năng quá thực dụng!

Một khi nguyên lực đủ dùng hoặc rơi tình thế nguy cấp, đây là một tấm bùa hộ mệnh!

Hắn thể lưu trữ võ kỹ mạnh nhất của đó để phòng bất trắc. Nếu kỹ năng truyền ngoài, e rằng bao nhiêu sẽ ghen tị.

Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu: “Với thuật khắc văn hiện tại của chỉ thể đến thế, hy vọng sẽ thích.”

“Đâu chỉ là thích, mà là quá thích chứ!” Trên mặt Hoàn Nhan Hãn tràn đầy nụ , “Tiểu sư , thật sự quá lợi hại!”

Tuy , nhưng trong lòng Hoàn Nhan Hãn thầm quyết định, nếu tấm khắc văn hiệu quả như , cũng sẽ cho tiểu sư , để tránh nàng buồn.

Chương 4188: Đề nghị, Hoàn Nhan Hãn!

Nhìn dáng vẻ của Hoàn Nhan Hãn, Bách Lý Hồng Trang trong lòng cũng cảm thấy vô cùng thú vị.

Vị đại sư thật sự chẳng chút giá nào, ở Bồng Lai Điện chắc hẳn cũng là nhân vật kính ngưỡng, ngờ bình dị gần gũi đến thế.

So thì Hoàn Nhan Lăng tuy cũng là , nhưng kiêu ngạo hơn Hoàn Nhan Hãn một chút.

Thảo nào Hoàn Nhan Hãn rời Bồng Lai Điện lâu như mà Hoàn Nhan Lăng vẫn thể thế vị trí của ở đó.

Nàng cũng hiểu rõ, với tuổi tác hiện tại của những lời như , bình thường sẽ tin.

Trừ những hiểu nàng , nhưng hiện tại bọn Thượng Quan Doanh Doanh cũng nàng đến đây, gặp mặt tiếp theo sẽ là khi nào.

“Tiểu sư , món quà thật sự quá thích, qua là dụng tâm, sư cảm ơn .”

Hoàn Nhan Hãn vẻ mặt chân thành và cảm động. Bách Lý Hồng Trang vốn đang trọng thương, mấy ngày nay vẫn luôn điều dưỡng, ngờ còn tốn công sức khắc văn cho , ngược cảm thấy chút hổ thẹn.

“Sư , cảm ơn mới đúng.

Từ khi đến Thượng Tầng Giới , vẫn luôn chăm sóc , nếu sự giúp đỡ của , tình cảnh hiện tại của e là tồi tệ hơn nhiều.

Hiện tại cũng gì để báo đáp, chỉ thể tấm khắc văn để bày tỏ lòng ơn.”

“Tiểu sư , quá khách sáo , chúng vốn là đồng môn sư , giúp đỡ lẫn là chuyện nên .

Ở Thượng Tầng Giới , chúng càng giúp đỡ hơn.

Muội đấy, so với những tu luyện giả từ Hạ Tầng Giới lên như chúng , những vốn thuộc Thượng Tầng Giới luôn coi thường chúng , cho nên chúng nhất định nương tựa mới .”

Nghe , Bách Lý Hồng Trang mỉm gật đầu: “Sư , đúng.”

Dù Hoàn Nhan Hãn mặt nàng, nhưng nàng Hoàn Nhan Hãn ở thế lực hiện tại e rằng sống cũng chẳng dễ chịu gì.

Điều thể thấy qua những biểu hiện lơ đãng thường ngày của .

Tuy nhiên, Hạ Tầng Giới, vững ở nơi cao thủ như rừng quả thật chuyện dễ dàng.

Hiện giờ nàng ở đây cũng cô cô thế, chỉ thể cố gắng những gì thể.

“Bách Lý sư , đến Thượng Tầng Giới thì một sớm một chiều cũng thể rời ngay , ngại thì hãy nghĩ xem tiếp theo nên gì.

Nếu chỗ nào để , chi bằng gia nhập thế lực của .

Muội đừng thấy Vinh An Thành là thành trì đầu tiên đến, nhưng thành trì ở Thượng Tầng Giới cũng là một trong những nơi phồn vinh bậc nhất.

Chính vì thế nên điểm truyền tống trận mới đặt ở đây.”

Hoàn Nhan Hãn Bách Lý Hồng Trang, trong mắt thoáng chút lo lắng: “Muội ? Tướng công và bạn bè của thực lực đều mạnh, bao lâu nữa sẽ lên Thượng Tầng Giới.

Nói chừng vận may gặp ngay tại Vinh An Thành , điều đó cũng thể.

Hơn nữa, đây, cũng thể dốc chút sức mọn chăm sóc .”

Qua thời gian chung sống, Hoàn Nhan Hãn Bách Lý Hồng Trang thật sự là một cô nương .

Không lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, nhưng một cô nương xinh như Bách Lý Hồng Trang, thực lực đủ mạnh, một ở Thượng Tầng Giới nguy hiểm.

đây, tuy thể chăm sóc nàng chu đáo, nhưng ít nhất cũng thể giúp đỡ phần nào.

Chương 4189: Tình cảnh, Thượng Tầng Giới!

“Để suy nghĩ thêm .” Bách Lý Hồng Trang cân nhắc .

Hiện tại nàng đúng là dự tính gì, một đến Vinh An Thành , điều duy nhất là hội ngộ cùng bọn Bắc Thần.

Chỉ là trong thời gian ngắn, bọn Bắc Thần cũng thể đến Thượng Tầng Giới, việc tìm kiếm Đế thị gia tộc manh mối gì, nhất thời thật sự nên gì.

Hoàn Nhan Hãn đó từng đề nghị việc , nhưng lúc đó nàng cứ nghĩ sẽ Vinh An Thành quá lâu nên đồng ý.

Giờ bất tri bất giác ở Vinh An Thành một thời gian, hơn nữa nàng còn mục tiêu, cũng chẳng nơi nào .

Biết thật sự như lời Hoàn Nhan Hãn , vận khí của họ đến mức thể gặp tại Vinh An Thành .

“Muội cứ suy nghĩ , dù cũng vội.” Hoàn Nhan Hãn nở nụ ấm áp, “Nếu dự tính khác cũng , chỉ là đề nghị thôi.”

“Đa tạ sư , ý .”

Hoàn Nhan Hãn khẽ: “Thật cũng chút tư tâm, ở đây, ít nhất còn cảm nhận chút tình ở cái nơi Vinh An Thành xa lạ , để rằng chỉ một ở đây.”

Nghe , ánh mắt Bách Lý Hồng Trang dần đổi. Nàng quen Hoàn Nhan Hãn lâu như , đây là đầu tiên thấy bộc lộ cảm xúc thế .

Với tính cách thiện của Hoàn Nhan Hãn, dù ở nơi xa lạ cũng hẳn kết giao nhiều bạn bè mới đúng.

Chỉ điều, những bạn đó lẽ thể hiểu cảm giác của một đến từ Hạ Tầng Giới như , thậm chí khi nhắc đến xuất Hạ Tầng Giới, luôn khác coi thường.

Cảm giác ưu việt giống như thành phố nhà quê, dù là quá ngạo mạn cũng sẽ vô tình bộc lộ điều đó qua những chi tiết nhỏ, dường như cảm giác ưu việt ăn sâu xương tủy họ.

Giờ phút , Bách Lý Hồng Trang cũng hiểu vì Hoàn Nhan Hãn gặp nàng thiết như .

Tha hương ngộ cố tri, quả là chuyện đáng mừng.

“Nếu trong thời gian ngắn nghĩ nơi nào để , thì sẽ ở Vinh An Thành .”

“Được.” Ý trong mắt Hoàn Nhan Hãn đậm hơn vài phần, hiểu ý định của Bách Lý Hồng Trang đổi, rõ ràng là ý định ở .

Đợi đến khi Hoàn Nhan Hãn rời , Tiểu Hắc và Tiểu Bạch mới xuống mặt Bách Lý Hồng Trang.

“Chủ nhân, cảm thấy Hoàn Nhan sư sống ở đây dễ dàng cho lắm?”

Tiểu Hắc nhíu mày, vẻ mặt đầy cảm thán. Dù Hoàn Nhan Hãn luôn tươi, nhưng nó thể cảm nhận sâu trong nụ vẫn còn vương chút chua xót.

“Ở nơi , chỉ cần đến từ Hạ Tầng Giới là sẽ coi thường, thể tưởng tượng tình cảnh của Hạ Tầng Giới ở đây .”

Bách Lý Hồng Trang vẻ mặt thản nhiên, nàng sớm đoán điều . Dù lúc khi mới từ Ngoại Giới đến Bồng Lai Chi Đảo, bọn họ cũng từng cảm nhận tương tự.

Tuy nhiên, ở Thượng Tầng Giới , cảm giác đó rõ ràng phóng đại lên gấp nhiều .

“Nghe tuy lối nối liền Thượng Tầng Giới và Hạ Tầng Giới, nhưng thực tu luyện giả từ Hạ Tầng Giới lên đây cũng nhiều.

Quan trọng nhất là, nhiều tu luyện giả mới đến đây mất mạng, vững ở nơi thật sự chuyện dễ dàng.” Tiểu Bạch bất lực .

Chương 4190: Kẻ gây rắc rối Địch Văn Thao!

Dù nó luôn tỏ lạc quan, theo chủ nhân đến vùng đất xa lạ , chúng nó cũng cảm thấy gì to tát.

Chúng nó tin tưởng vững chắc thực lực của chủ nhân, tin rằng chỉ cần chủ nhân , nhất định thể vững ở Thượng Tầng Giới , thậm chí tạo dựng danh tiếng.

Chỉ là, nó cũng ý thức rằng tình hình e là sẽ gian nan hơn nhiều so với đây.

Nhìn dáng vẻ lo lắng của Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, Bách Lý Hồng Trang kìm đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn phúng phính của chúng, : “Đừng nghĩ nhiều thế, giờ cứ bước nào tính bước đó, thể khó khăn như chúng tưởng .”

Mặc dù đoán Thượng Tầng Giới thể sẽ tỏ thái độ với tu luyện giả Hạ Tầng Giới, nhưng Bách Lý Hồng Trang cũng chẳng bận tâm. Dù thì nàng cũng chịu đựng ít sự coi thường và chế giễu .

Cho dù ở đây gặp tình huống tương tự, thì cũng chẳng gì to tát.

nàng cũng quen với ánh mắt coi thường của khác, nhưng những kẻ coi thường nàng sớm muộn gì cũng sẽ mở mang tầm mắt.

“Ừm ừm.” Tiểu Hắc và Tiểu Bạch gật đầu lia lịa, “Chủ nhân, chúng tin .”

……

Hoàn Nhan Hãn khi trở về liền lấy tấm khắc văn mà Bách Lý Hồng Trang tặng. Tấm khắc văn màu xanh băng vô cùng huyền ảo, chỉ những hoa văn phức tạp đó cũng thể Bách Lý Hồng Trang tốn bao nhiêu công sức để vẽ nó.

“Tiểu sư thật , để giúp thiết kế khắc văn chắc cũng tốn ít công sức.”

Khóe môi Hoàn Nhan Hãn dần nhếch lên, đó đem minh văn in lên vũ khí của .

Sau khi in xong, vũ khí của xuất hiện thêm một hoa văn hình tròn màu xanh lam, màu sắc vô cùng phù hợp với màu sắc vốn của vũ khí, trông mắt.

Nhìn vũ khí tay, trong mắt Hoàn Nhan Hãn hiện lên tia , tiểu sư quả nhiên tốn tâm tư, ngay cả kích thước của minh văn cũng cực kỳ vặn với vũ khí.

“Không khi in minh văn , sức chiến đấu rốt cuộc thể tăng lên bao nhiêu, thật sự chút mong chờ.”

lúc Hoàn Nhan Hãn thử một chút thì phát hiện đến giờ tập hợp, đành đợi trở về mới thử nghiệm, liền lập tức xuất phát đến luyện võ trường tập hợp.

Địch Văn Thao chú ý thấy khắc văn vũ khí của Hoàn Nhan Hãn, trong mắt khỏi lóe lên tia kinh ngạc, chậm rãi tới bên cạnh .

“Ái chà, Hoàn Nhan Hãn, tên nghèo kiết xác như ngươi mà cũng mời nổi minh văn sư khắc văn cho ?”

Địch Văn Thao quan sát minh văn của Hoàn Nhan Hãn. Mới hai hôm còn nhạo Hoàn Nhan Hãn mời nổi minh văn sư, vũ khí theo kịp thực lực.

Không ngờ chỉ mới ngắn ngủi hai ngày, vũ khí của Hoàn Nhan Hãn khắc văn xong.

Cho dù là mời đại sư khắc văn giúp đỡ thì xếp hàng cũng cần ít thời gian, hành động của Hoàn Nhan Hãn rõ ràng mất mặt.

Khi thấy Địch Văn Thao tới, Hoàn Nhan Hãn cũng khỏi cau mày.

Địch Văn Thao là tu luyện giả Thượng Tầng Giới, tuy thực lực ngang ngửa nhưng chỉ vì vấn đề xuất địa vị mà luôn buông lời châm chọc mỉa mai .

Hắn luôn cảm thấy phiền phức với chuyện , nhưng Địch Văn Thao rõ ràng là kẻ bụng hẹp hòi, luôn thích tìm cách nhắm .

Mấy hôm chỉ vì vũ khí của minh văn mà tên gần như công khai trêu chọc mặt , khiến vô cùng hổ.

Giờ tên chạy tới, tám chín phần mười chẳng chuyện gì , chắc chắn đến tìm phiền toái cho .

Chương 4191: Liên quan gì đến ngươi?

 

“Vũ khí của minh văn , liên quan gì đến ngươi?” Hoàn Nhan Hãn mặt lạnh tanh, ánh mắt Địch Văn Thao tràn đầy chán ghét, “Địch Văn Thao, ngươi quản chuyện bao đồng quá đấy.”

 

Tuy nhiên, đối mặt với vẻ mặt lạnh lùng của Hoàn Nhan Hãn, Địch Văn Thao chẳng hề để ý. Hắn vung tay lên, vài tên tu luyện giả phía liền sang bên cạnh , ánh mắt Hoàn Nhan Hãn tràn ngập vẻ chế giễu và thích thú.

 

“Sao thế?” Địch Văn Thao nhướng mày, nụ xa trong đáy mắt càng thêm đậm, “Ta chẳng qua chỉ quan tâm ngươi một chút thôi, hà tất nổi giận như ?”

 

“Ta đại sư minh văn của Vinh An Thành chúng gần đây bận rộn, tìm ông khắc văn xếp hàng dài mấy con phố, căn bản là đến lượt ngươi.

 

Ngươi minh văn nhanh như , chẳng lẽ là tìm đại một tên học đồ nào đó giúp ngươi thực hiện ?”

 

Vừa , Địch Văn Thao nhịn ha hả.

 

Cùng lúc đó, đám tu luyện giả phía cũng nhao nhao lớn.

 

“Văn Thao, chuyện còn cần nghĩ ? Với chút của cải cỏn con của , chẳng lẽ còn mời nổi đại sư minh văn? Chắc chắn là tùy tiện tìm một tên học đồ nào đó cho , chừng ngay cả học đồ cũng cầu cạnh cả buổi sáng đấy chứ.

 

Rốt cuộc, loại tu luyện giả từ Hạ Tầng Giới lên như , bất kỳ bối cảnh nào, việc gì cũng vô cùng gian nan mà.”

 

, nếu mà mời nổi đại sư minh văn thì đó mới là chuyện lạ.”

 

“Có điều cũng thật sĩ diện, tùy tiện tìm một tên học đồ khắc văn, việc căn bản là lãng phí thời gian, chẳng tác dụng gì, uổng phí thanh vũ khí của …”

 

Từng câu từng chữ châm chọc chút lưu tình kích động Hoàn Nhan Hãn, khiến sắc mặt dần trở nên xanh mét.

 

Bấy lâu nay đều dây dưa với đám Địch Văn Thao. Một phần vì đối phương luôn kéo bè kết đảng, thế lực nhất định ở đây, nếu đối đầu thì sẽ phiền phức.

 

Tuy nhiên, gần đây biểu hiện của ở nơi , quản sự cũng luôn coi trọng . Có lẽ chính vì Địch Văn Thao cảm thấy vị trí của đe dọa nên mới liên tục tìm gây chuyện.

 

Các tu luyện giả xung quanh cũng nhao nhao động tĩnh do đám Địch Văn Thao gây thu hút. Khi thấy là Địch Văn Thao chủ động gây sự với Hoàn Nhan Hãn, cũng chút cạn lời.

 

“Tên Địch Văn Thao thật đúng là thích gây chuyện. Hoàn Nhan Hãn tuy đến từ Hạ Tầng Giới, nhưng thực lực và thiên phú của quả thực xuất chúng, nếu cũng sẽ quản sự coi trọng trong thời gian ngắn như .”

 

“Nghe vị trí đội trưởng cho chuyến rèn luyện quản sự định giao cho Hoàn Nhan Hãn chứ Địch Văn Thao. Chắc chắn là vì điểm nên Địch Văn Thao mới tìm cách nhắm Hoàn Nhan Hãn.”

 

“Thật đáng tiếc, nếu Hoàn Nhan Hãn đến từ Thượng Tầng Giới chứ Hạ Tầng Giới, chắc hẳn tình cảnh hiện tại của sẽ hơn nhiều. Chính vì bối cảnh, của cải đủ phong phú, nên khi so bì những thứ , quả thật là đối thủ của Địch Văn Thao.”

 

“Không còn cách nào khác, xuất là thứ thể tự quyết định, cho cùng chỉ thể trách Hoàn Nhan Hãn đầu t.h.a.i gia đình mà thôi. Ngươi xem , lát nữa sẽ nhiều trò để xem đấy.”

 

Mọi bàn tán xôn xao, ai cũng hiểu rằng với của cải ít ỏi của Hoàn Nhan Hãn khi mới đến đây, căn bản thể nào mời nổi đại sư minh văn tay. Hơn nữa, với tính cách sợ thiên hạ loạn của Địch Văn Thao, hôm nay chắc chắn sẽ khiến Hoàn Nhan Hãn đài mà xuống.

 

mời đại sư minh văn trong thành hỗ trợ, thì ?”

 

 

Loading...