Sau khi Bách Lý Hồng Trang hiểu rõ câu chuyện của Ngạo Lăng Tiêu, hai khỏi cảm thán một trận.
G.i.ế.c cha sát , loại chuyện bọn họ thực sự khó thể tưởng tượng nổi.
Nếu những gì Ngạo Lăng Tiêu đều là sự thật, thì tên Ngạo Lăng Tĩnh quả thật mất hết tính !
Bọn họ chỉ là ngoài thôi, khi những chuyện còn cảm thấy khó thể chấp nhận, huống chi là Ngạo Lăng Tiêu, gánh chịu tất cả những điều đó?
Thảo nào hiện giờ Ngạo Lăng Tiêu luôn lẻ loi một , kết bạn với bất kỳ ai. Ngay cả đại ca ruột thịt thiết nhất còn chuyện như , thì những khác thể tin tưởng ?
"Nếu những gì đều là sự thật." Đế Bắc Thần về phía Ngạo Lăng Tiêu, "Đợi đến khi đủ năng lực, nhất định sẽ giúp một tay."
Hắn rốt cuộc cũng hiểu nỗi đau khổ của Ngạo Lăng Tiêu, nghĩ đến đổi là bất kỳ ai cũng thể chấp nhận chuyện như , đặc biệt là khi tận mắt thấy mẫu ngã trong vũng máu, chỉ rằng hung thủ chính là đại ca ruột của , điều quả thật quá tàn nhẫn.
Bách Lý Hồng Trang vẫn luôn cảm thấy Lam Tĩnh Cuồng mất hết nhân tính, vì đoạt vị trí gia chủ mà thể tay với chính ruột của . so với đại ca của Ngạo Lăng Tiêu, Lam Tĩnh Cuồng còn vẻ hơn nhiều.
Ít nhất, Lam Tĩnh Cuồng cũng tay với cha ruột của . Dù ông nội những năm qua truyền ngôi gia chủ cho Lam Tĩnh Cuồng, nhưng Lam Tĩnh Cuồng cũng từng nghĩ tới việc g.i.ế.c ông. Không chỉ , Lam Tĩnh Cuồng cũng cấu kết với ngoài, chỉ phần quyền lực đó mà thôi.
Ngược , Ngạo Lăng Tĩnh quả thực chính là điên cuồng mất trí, vì đạt thứ mà từ thủ đoạn. Loại xứng đáng gọi là nữa.
Nghe Đế Bắc Thần , ánh mắt Ngạo Lăng Tiêu bỗng nhiên sáng lên, kích động Đế Bắc Thần : "Thật ? Ngươi thật sự nguyện ý giúp ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mi-vuong-sung-the-quy-y-hoan-kho-phi-velw/chuong-3819-su-tin-tuong-dang-quy.html.]
Đế Bắc Thần gật đầu: "Không sai."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Ngươi tin tưởng lời ?"
"Ta và quen thời gian tuy dài, nhưng tin tưởng nhân phẩm của ." Đế Bắc Thần lên tiếng.
Khi giọng của Đế Bắc Thần dứt, Ngạo Lăng Tiêu chỉ cảm thấy trái tim như thứ gì đó va chạm mạnh, một loại cảm xúc mang tên cảm động dâng trào trong lòng, khiến suýt nữa rơi lệ.
Hai năm qua, vẫn luôn một âm thầm chịu đựng nỗi đau , từng với bất kỳ ai. Nỗi đau khổ kìm nén quá lâu, sức ép của nó, căn bản cách nào thực sự vui vẻ nổi. Mối thù báo, cả đời chắc chắn sẽ sống như một cái xác hồn.
Thực chính cũng , việc đường đột cầu xin Đế Bắc Thần giúp đỡ như , bình thường căn bản sẽ đồng ý. Đặt cảnh đó, nếu là , e rằng cũng sẽ nhận lời. Rốt cuộc, bọn họ mới quen bao lâu, căn bản thể đến hai chữ tín nhiệm.
Thế nhưng, Đế Bắc Thần tin tưởng !
Chỉ cần một câu tin tưởng thôi, Ngạo Lăng Tiêu liền nguyện ý vì Đế Bắc Thần mà nhảy dầu sôi lửa bỏng!
Hai năm ngắn ngủi, đối với dài đằng đẵng như hai mươi năm. Hắn lâu giao thiệp với ai, càng nghĩ tới sẽ nguyện ý tin tưởng . Trong lúc nhất thời, Ngạo Lăng Tiêu kích động đến mức nên lời.
Trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, bất luận Đế Bắc Thần rốt cuộc là của Đế thị gia tộc , bạn kết giao định ! Chỉ bằng sự tin tưởng , tuyệt đối sẽ phụ lòng!
"Cảm ơn ngươi! Cảm ơn ngươi tin tưởng !" Khóe mắt Ngạo Lăng Tiêu phiếm lệ, cố nén ép trở về.