Thấy Đái Vân Dương căng thẳng như , sắc mặt Phùng Ngọc Đường mới dịu  đôi chút, nhưng tia nghi ngờ trong mắt vẫn  tan biến.
 
Chỉ riêng việc Thác Kinh Đan là đan d.ư.ợ.c  thất truyền cũng đủ để nó  bán với giá  trời tại các buổi đấu giá.
 
Hắn và Đái Vân Dương  quen  một thời gian, cũng hiểu phần nào tính cách của y.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tên ,  giờ luôn tham tài.
 
“Nếu ngươi dám lừa , ngươi  chuẩn  sẵn sàng để hứng chịu cơn thịnh nộ của .”
 
Phùng Ngọc Đường nheo mắt, giọng  trầm thấp lạnh lẽo đầy vẻ uy hiếp.
 
Đái Vân Dương trong lòng chấn động,  vẫn luôn cho rằng Phùng Ngọc Đường chỉ là một  ấm ỷ  nhà  tiền mà tiêu xài hoang phí.
 
Tuy trong lòng  coi thường Phùng Ngọc Đường, nhưng vì  thể kiếm   ít lợi lộc từ , nên y vẫn luôn cẩn thận lấy lòng.
 
Giờ phút ,  thấy vẻ mặt nghiêm túc của Phùng Ngọc Đường, trong lòng y cũng bắt đầu lo sợ, một cảm giác sợ hãi dâng lên.
 
“Phùng công tử,  thề,  tuyệt đối  lừa ngài!”
 
Đái Vân Dương giơ ba ngón tay lên thề, vẻ mặt chân thành và nghiêm túc.
 
Phùng Ngọc Đường hừ lạnh một tiếng: “Tốt nhất là như !”
 
Đái Vân Dương  mới thở phào một , đột nhiên, sắc mặt y trở nên khó coi.
 
Hai tay y ôm bụng, chỉ cảm thấy trong bụng một trận cuộn trào, vô cùng khó chịu.
 
“Phùng công tử,  đau bụng,    một lát…”
 
Đái Vân Dương  chút khó xử, nhưng lời còn   xong y  cảm thấy   thể nhịn  nữa, lập tức lao  nhà xí.
 
Phùng Ngọc Đường lạnh lùng  theo hướng Đái Vân Dương rời ,  định buông lời mỉa mai thì  bụng  réo lên một tiếng.
 
“Ọc ọc.”
 
Sắc mặt Phùng Ngọc Đường cũng trở nên khó coi, bụng quặn đau, căn bản  nhịn nổi, lập tức cũng lao như bay  nhà xí.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mi-vuong-sung-the-quy-y-hoan-kho-phi-velw/chuong-373-hoi-han-co-thuong-van.html.]
Khổ nỗi Đái Vân Dương  ở bên trong,  chỉ  thể  ngừng đập cửa: “Đái Vân Dương, ngươi mau  đây! Ta  nhịn  nữa!”
 
“Phùng công tử, xin ,  vẫn  xong.”
 
“Nhanh lên, nhanh lên!”
 
Phùng Ngọc Đường  ngừng đập cửa, rõ ràng  sắp  cầm cự nổi.
 
…
 
Trong lúc Đái Vân Dương và Phùng Ngọc Đường đang “chiến đấu hăng hái” trong nhà xí, tình hình của Cố Thương Vân cũng chẳng khá hơn là bao.
 
Sau khi dùng đan dược, lão  cảm thấy  gì đó  . Thân là một luyện d.ư.ợ.c sư ngày nào cũng tiếp xúc với đan dược, lão tự nhiên  rõ đặc tính của chúng.
 
Dù Thác Kinh Đan là đan d.ư.ợ.c  thất truyền,  khi dùng cũng  thể nào   chút phản ứng gì.
 
Chỉ là, lão vẫn  chắc chắn.
 
Lão tin rằng viên đan d.ư.ợ.c Ngụy Mỹ Đại mang về chắc chắn là do Bách Lý Hồng Trang đưa cho nàng, nhưng lão  tin Bách Lý Hồng Trang  to gan đến thế.
 
Công khai đưa  đan d.ư.ợ.c giả  bàn dân thiên hạ, chẳng lẽ nàng  sợ  vạch trần ?
 
Sau đó, khi  gần như kiệt sức trong nhà xí, cuối cùng lão cũng tin rằng, Bách Lý Hồng Trang chính là cố tình gài bẫy lão!
 
“Bách Lý Hồng Trang c.h.ế.t tiệt!”
 
Cố Thương Vân nghiến răng nghiến lợi, trong mắt hằn lên vẻ căm hận.
 
Lão  xem thường Bách Lý Hồng Trang !
 
Cố Thương Vân càng nghĩ càng hối hận, đều tại lão quá nóng vội, nếu  chỉ cần kiểm tra thành phần của Thác Kinh Đan một chút là sẽ  ngay nó  vấn đề.
 
Thực tế, Bách Lý Hồng Trang tuy  tính đến việc Đái Vân Dương chắc chắn sẽ dùng, nhưng nàng  ngờ Cố Thương Vân cũng sẽ dùng.
 
Sở dĩ nàng đưa cho Ngụy Mỹ Đại một viên đan d.ư.ợ.c giả chỉ đơn giản là  chọc tức lão già Cố Thương Vân  một phen mà thôi.
 
Ngay lúc Cố Thương Vân đang ôm hận, sắc mặt lão   nữa biến đổi, lập tức chạy về phía nhà xí…