Mèo tôi nuôi hóa thành người rồi - Chương 76: Cả đời này cũng không ghen đâu! (1)

Cập nhật lúc: 2024-12-06 23:05:07
Lượt xem: 80

Văn Tâm muốn nhìn ra gì đó từ gương nặt của mèo đen, nhưng cô nhìn đến lồi mắt ra cũng không quan sát được gì cả. Cô bất giác nhớ đến tình tiét trong một bộ phim.

Vai phụ: Lát nữa cứ nhìn ánh mắt ta mà làm việc.

Vai chính: ?

Vai phụ: Ta bảo cô cứ nhìn ánh mắt tôi làm làm việc không hiểu hả?

Vai chính: Nhưng mà, cô là người mù mà…

“Phì!” Văn Tâm nhịn không được bật cười.

“?” Cô còn cười được? Trên trán mèo đen đánh ra một dấu chấm hỏi.

Văn Tâm vội vàng ngưng cười, ho nhẹ hai tiếng rồi ngồi nghiêm chỉnh lại: “Khụ khụ, Nhóc con à con xem nè, trong video này con đáng yêu biết bao nhiêu, dù lông có ướt sũng cũng không che lấp được sự đẹp trai của con.”

Mèo đen vô cùng nghiêm túc bày tỏ cô cái người phụ nữ hư hỏng này đúng là trợn mắt nói dối mà.

Lời còn chưa dứt thì ngón tay Văn Tâm cũng lướt lên, lại mở ra một tấm ảnh mèo đen ngủ đến mức ngã chỏng vó: “Oa, tấm này càng đáng yêu hơn nè! Màu lông đen bóng đến phát sáng thế nè, rồi móng vuốt mạnh mẽ sắc bén nè, ai ui, trên thế giới này sao lại có con mèo đáng yêu như vậy chứ?”

Mèo đen: … Thật hả? Cái dáng vẻ ngủ như không ngủ này đáng yêu chỗ nào chứ?

Như là có thể nghe được tiếng lòng của mèo đen, Văn Tâm thề thốt son sắt giải thích: “Lời của mẹ không có chút nào giả dối hết á, không tin thì để lát nữa mẹ đăng tấm này lên Weibo thử, đảm bảo sẽ có rất nhiều người nghĩ giống mẹ đó.”

Nói rồi Văn Tâm chuẩn bị tải ảnh lên điện thoại thì mèo đen lập tức có phản ứng, dùng móng vuốt đè ngăn cô lại.

“Xấu hổ hả?”

Cô mới xấu hổ á!

“Vậy sao lại không cho mẹ đăng Weibo?”

Văn Tâm cố gắng nhịn cười, tiếp tục lướt qua tấm hình tiếp theo. Thật ra cô còn tồn kho rất nhiều lịch sử đen tối của Nhóc con nữa kìa, từng tấm đều vô cùng xuất sắc. Thường ngày không có ai chia sẻ với cô, hôm nay Nhóc con lại chủ động yêu cầu xem, vừa hợp ý Văn Tâm. Nhưng không đợi Văn Tâm mở tấm thứ ba thì mèo đen đột nhiên nhảy xuống giường. Văn Tâm há hốc mồm: “Nhóc con sao con không xem nữa vậy?”

Xem cái con khỉ á! Sớm muộn thì nó cũng sẽ đốt cái camera quỷ quái này.

Mèo đen không thèm quay đầu lại. Văn Tâm dùng hết miệng lưỡi vẫn không thể giữ mèo đen lại. Vì vậy, giấc mộng trái ôm phải ấp của Văn Tâm đã không thành lại còn bị cô lập nữa. Một mình cô đơn nằm trên giường lớn, Văn Tâm không nhịn được lăn dài nước mắt hối hận. Sao tự nhiên cô lại cho Nhóc con xem camera chứ! Cứ lén giấu thưởng thức một mình không được hả?

_______________________

Phòng không gối chiếc cả một đêm, hôm sau lúc rời giường, hai mắt Văn Tâm rõ ràng hiện lên hai quầng thâm. Lý Tinh Tinh mang đồ ăn sáng đến thấy vậy cũng hoảng: “Tối qua chị Tâm Tâm đã làm gì vậy?”

Văn Tâm nhận lấy sữa đậu nành, vừa uống sữa vừa buồn ngủ ngáp một cái: “Không có gì, chỉ là hơi mất ngủ tí thôi.”

Lý Tinh Tinh lo lắng nhìn cô: “Chị Tâm Tâm có chịu được không? Có cần báo giáo viên mai rồi đến không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-76-ca-doi-nay-cung-khong-ghen-dau-1.html.]

Hiệu suất làm việc của Hạ Lệ quả là không thể xem thường. Chiều hôm qua Văn Tâm mới nói muốn tìm giáo viên thì hôm sau Hạ Lệ đã sắp xếp xong. Theo lời Lý Tinh Tinh thì vị giáo viên chỉ đạo võ thuật này là người học võ chân chính, từ nhỏ đã được học ở Thiếu Lâm, còn từng đoạt quán quân thi đấu võ thuật cả nước. Sau khi xuất ngũ thì anh ta bắt đầu đảm nhiệm vai trò chỉ đạo võ thuật ở các đoàn phim, rất có tiếng trong giới.

Mới đầu nghe Lý Tinh Tinh giới thiệu, Văn Tâm cho là giáo viên này hẳn phải là nhân vật đáng kính nào đó, không ngờ lúc chiều Hạ Lệ đưa giáo viên đến biệt thự, vừa đẩy cửa vào đã thấy…

Fuck! Đúng là một tiểu thịt tươi tươi non khỏe mạnh tỏa nắng mà!

Võ sư tiểu thịt tươi cao chừng mét bảy mươi lăm, không cao lắm, nhưng khí chất vô cùng gọn gàng. Vì huấn luyện nhiều năm nên màu da anh ta hơi ngả nâu, mỗi lúc cười lên sẽ lộ ra hai hàng răng trắng tinh, đường cong cơ bắp trên người cũng vô cùng rõ ràng, cả người đều toát ra hơi thở đầy hormone giống đực mạnh mẽ.

Hạ Lệ giới thiệu: “Đây là thầy Nguyên.”

Lúc này Văn Tâm mới hoàn hồn, vươn tay ra: “Xin chào xin chào, tôi là Văn Tâm.”

Nguyên Dương cũng đưa tay ra chào hỏi với Văn Tâm: “Xin chào, cứ gọi tôi là Nguyên Dương cũng được, tôi đã xem chương trình cô quay lúc trước rồi, rất tuyệt.”

“Cảm ơn thầy Nguyên, mau vào trong ngồi đi.”

Văn Tâm dẫn hai người vào phòng khách, Lý Tinh Tinh vội vàng rót cho Lý Tinh Tinh và Nguyên Dương mỗi người một tách trà.

Hạ Lệ nói: “Chị đã nói qua tình hình của em với thầy Nguyên rồi, vừa khéo gần đây anh ấy có thời gian rảnh, nhưng kế hoạch học tập cụ thể còn phải đợi hai người thương lượng nữa.”

Nguyên Dương gật đầu: “Chủ yếu phải xem mục đích của cô Văn Tâm đây là gì nữa, là muốn rèn luyện võ thuật để tập thể hình hay là muốn chuẩn bị cho công việc tiếp theo.”

Văn Tâm nói: “Đương nhiên là cả hai, chỉ là mục đích chính vẫn là để chuẩn bị cho phim mới.”

Nguyên Dương cười cười: “Vậy chúng ta cũng không cần nói dài dòng nữa, cứ trực tiếp bắt đầu luyện thôi.”

“Được.” Văn Tâm cũng đang có ý này.

Trên tầng ba của biệt thự, căn phòng được thiết kế để tập múa và yoga, giờ vừa lúc phát huy công dụng. Trước khi bắt đầu huấn luyện, Nguyên Dương cho Văn Tâm làm một số động tác đơn giản để xem cơ sở của cô thế nào, sau đó lại căn cứ vào đó mà điều chỉnh tiến độ học tập của cô.

Đứng đối diện gương, mỗi một động tác nhỏ của Văn Tâm đều có thể nhìn thấu. Có thể thấy thời gian này cô duy trì vóc dáng rất tốt, những chỗ nên có đều có, chỗ không nên có cũng không có, gương mặt như thiên sứ và vóc dáng mê người lại có thể kết hợp hoàn mỹ trên một người.

Năm con mèo đều chạy đến góp vui.

“Nhìn vóc dáng của Văn Tâm kìa, hâm mộ quá đi.”

“Oa, ta cũng hâm mộ nữa, thường ngày rõ ràng cô ấy đâu có vận động đâu.”

“Sao lại không vận động? Ngày nào cô ấy cũng ôm mi hết, không phải cũng giống với tập tạ sao?”

“… Lại thiếu đòn đúng không?”

Mèo rừng rụt cổ lại: “Ta chỉ thuận miệng nói vậy thôi mà.”

Ragdoll căm giận trừng hắn một cái: “Không nói cũng không ai bảo anh câm đâu.”

Loading...