Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 89: Được tiểu phản diện cứu (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 05:33:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau lưng nàng là một quả táo đỏ to đùng lăn lóc.

 

Lũ khỉ vẫn luôn theo bọn họ ?

 

Nguyễn Kiều Kiều dậy, Hứa Tư cũng lên theo, vứt miếng thịt tay , nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, ngẩng đầu quanh.

 

Lũ khỉ xung quanh lập tức giải tán như chim vỡ tổ, phát những tiếng sột soạt.

 

“Anh Tư, bọn chúng ác ý . Anh ăn no ? Quả táo chúng chia nhé.” Nguyễn Kiều Kiều thu ánh mắt, nhặt quả táo đất lên, vui vẻ với Hứa Tư.

 

Hứa Tư gật đầu, kéo nàng xuống, nhặt miếng thịt gà vứt lên ăn tiếp. Nguyễn Kiều Kiều ôm quả táo gặm, gặm một nửa thì ăn nữa. Đợi Hứa Tư ăn xong thịt, nàng đưa quả táo sang, sợ chê bẩn, cố tình nhỏ: “Cũng dao, chê đấy...”

 

Lời còn dứt thấy tiểu phản diện c.ắ.n một miếng to đúng chỗ nàng cắn, rõ ràng là hề chê bai gì.

 

Nguyễn Kiều Kiều cảnh đó, bật , cũng tại trong lòng thấy vui vẻ lạ thường.

 

Đợi Hứa Tư ăn xong quả táo, họ nghỉ ngơi thêm mươi phút nữa tiếp tục lên đường.

 

Hứa Tư như sức lực dùng mãi hết, còn bước chân Nguyễn Kiều Kiều ngày càng nặng nề. Nàng mệt lắm , chỉ vì gánh nặng cho nên mới c.ắ.n răng theo suốt hai tiếng đồng hồ.

 

Cuối cùng vấp một sợi dây leo ngã sóng soài, nàng tài nào bò dậy nổi nữa.

 

“Anh Tư, em nổi nữa.” Nàng với vẻ đau khổ.

 

Hứa Tư lập tức xổm xuống kiểm tra đầu gối nàng, thấy quần rách, da thịt trầy xước mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn dậy nàng, xoay khom lưng xuống.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

“Không cần , cõng nổi em .” Nguyễn Kiều Kiều từ chối.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-89-duoc-tieu-phan-dien-cuu-4.html.]

Nàng nhà họ Nguyễn nuôi quá, trắng trẻo mập mạp, Hứa Tư gầy yếu hơn nàng nhiều, còn cao bằng nàng, mà cõng nổi.

 

“Lên .” Hứa Tư vẫn giữ nguyên tư thế khom lưng, chỉ giục.

 

Nguyễn Kiều Kiều do dự hai giây, thử nhoài lên lưng . Hứa Tư lập tức vòng tay đỡ lấy khoeo chân nàng, cõng nàng lên, bước chân vẫn vững vàng, như thể nàng chẳng chút trọng lượng nào.

 

“...” Nguyễn Kiều Kiều một nữa cảm thán tên tiểu phản diện đúng là thiên phú dị bẩm!

 

Dung mạo thế , năng lực thế , nam chính nhỉ? Thật quá đáng tiếc.

 

Nguyễn Kiều Kiều lưng Hứa Tư suy nghĩ linh tinh. Đi một đoạn, thấy thở của Hứa Tư vẫn đều đều hề gấp gáp, nàng vẫn yên tâm : “Anh Tư, cõng nổi thì thả em xuống nhé.”

 

“Ừ.” Tuy nhưng vẫn xốc nàng lên cao hơn một chút.

 

Rõ ràng tấm lưng rộng, còn gầy gò khẳng khiu, nhưng Nguyễn Kiều Kiều đó thấy an tâm lạ thường. Chẳng từ lúc nào nàng nhắm mắt ngủ .

 

Trong mơ, nàng thấy một con sói cõng lưng, thỏa thích chạy nhảy giữa núi rừng...

 

“Sói ngốc...” Nàng lẩm bẩm trong giấc ngủ.

 

Hứa Tư thấy tiếng mơ hồ của nàng, ánh trăng, đôi mắt xanh lục sắc bén lạnh lẽo bỗng dần trở nên nhu hòa, còn dịu dàng hơn cả ánh trăng cao...

 

Khi Nguyễn Kiều Kiều tỉnh nữa thì trời sáng.

 

Nàng đang trong lòng tiểu phản diện, nghỉ ngơi một bãi cỏ xanh mướt, xung quanh là tiếng chim hót líu lo, ánh nắng chiếu lên ấm áp vô cùng.

 

Ngay khoảnh khắc nàng mở mắt, Hứa Tư cũng mở mắt theo.

 

 

Loading...