Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 770: Nhận tổ quy tông (26)

Cập nhật lúc: 2025-12-21 09:59:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi tiễn mấy hàng xóm và đội trưởng về, Giang Bân trịnh trọng cảm ơn bà nội Nguyễn mới rời .

 

Ông khỏi, nhóc mập nãy giờ nín nhịn dám liền kìm nữa: "Đó thật sự là chú của Hứa Tiêu ? Không thể nào!"

 

"Gào cái gì mà gào, mau cầm đống quần áo thối của cháu cút về . Còn nữa, chuyện đứa nào cũng ngoài, nếu đừng trách bà xé nát miệng chúng mày! Đã ?" Bà nội Nguyễn lạnh giọng quát.

 

Nguyễn Phong và Nguyễn Lỗi lập tức động tác kéo khóa miệng, ôm đống quần áo bẩn nhanh nhẹn chuồn lẹ.

 

Buổi tối, khi Thư Khiết và Nguyễn Kiến Quốc trở về liền chuyện . Thư Khiết Giang Bân e rằng ngày mai sẽ tìm thẳng đến tiệm cơm, bèn dặn dò Nguyễn Kiến Quốc vài câu, đừng để lộ dấu vết khiến Giang Bân họ thực chuyện từ sớm.

 

Nguyễn Kiến Quốc chút tổn thương vợ: "Vợ , trong mắt em ngốc thế ?" Ông cảm thấy hôm nay diễn cũng tệ mà.

 

"..." Thư Khiết cạn lời, đừng chứ, đúng là ngốc thật!

 

Ngày hôm là sinh nhật Triệu Lệ. Mấy năm nay sinh nhật cô còn tự nấu nướng ở nhà nữa mà trực tiếp tại tiệm cơm nhà họ Nguyễn. Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư đằng nào cũng rảnh rỗi nên định nhờ xe Nguyễn Kiến Quốc đến trường cấp ba thăm mấy lớn, trưa đợi các nghỉ phép tháng thì cùng về tiệm cơm.

 

Bà nội Nguyễn còn việc nên cùng họ, đợi đến gần trưa mới cùng Đỗ Thanh lên .

 

Nguyễn Kiều Kiều dậy muộn, sợ lỡ giờ lên lớp của Thư Khiết nên bò dậy rửa mặt đ.á.n.h răng chứ kịp ăn sáng. Hứa Tư giúp cô bé mở cửa xe, kết quả cửa xe mở , thấy ghế , mặt lập tức sa sầm xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-770-nhan-to-quy-tong-26.html.]

Nguyễn Kiều Kiều lên xe mới thấy Hứa Tiêu. Lúc cô bé mới nhớ cuối tuần theo Nguyễn Kiến Quốc đến tiệm công, nhưng đoán chừng cũng chẳng mấy ngày nữa. Dù Giang Bân cũng tìm đến tận đây, qua vài ngày nữa thể sẽ rời khỏi nơi .

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Lần , thể là cả đời gặp . Nguyễn Kiều Kiều chút cảm khái, vẫy tay chủ động chào hỏi .

 

Hứa Tư thì mặt hầm hầm, sang bên cửa , mắt chằm chằm Hứa Tiêu bên trong: "Xuống ."

 

Sắc mặt Hứa Tiêu đổi, nhưng vẫn mở cửa bước xuống. Hứa Tư lập tức chui tọt trong.

 

Cho nên cục diện hiện tại là —— Nguyễn Kiều Kiều ghế phụ, Hứa Tiêu ghế lái, còn Hứa Tư mặt đen sì giữa hai .

 

Nguyễn Kiều Kiều dậy muộn kịp ăn sáng, bà nội Nguyễn gói cho cô bé mấy cái bánh trứng và bình sữa pha để ăn đường. Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy Hứa Tiêu xe, ăn một cũng ngại nên thể mời .

 

Ra khỏi đường làng, đường lên trấn khá êm, Nguyễn Kiều Kiều liền lấy bánh trứng .

 

Đầu tiên cô bé lịch sự đưa qua mời Hứa Tiêu: "Hứa Tiêu, ăn sáng ? Có ăn bánh trứng , cái ngon lắm."

 

Nguyễn Kiều Kiều nghĩ rằng, cả xe đều là nhà nên cần khách sáo, nhưng Hứa Tiêu là ngoài, tự nhiên mời , cho nên cô bé vươn cánh tay nhỏ bé qua Hứa Tư đang giữa, đưa bánh trứng cho Hứa Tiêu.

 

Chính hành động nhỏ khiến khí thế quanh Hứa Tư đổi , nhiệt độ trong xe tụt xuống vùn vụt, ngay cả Nguyễn Kiến Quốc vốn mấy nhạy cảm phía cũng cảm nhận .

 

Nguyễn Kiều Kiều vẫn gì, nhiệt tình mời Hứa Tiêu ăn: "Ăn , ngon lắm đó."

Loading...