Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 72: Xảy ra chuyện (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 04:56:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Em... , cái cũng gọi là mang luôn , đến lúc thằng Lai Phúc phát đạt chắc chắn sẽ trả gấp đôi cho chúng mà!" Về điểm , Liễu Chiêu Đệ luôn tin tưởng vững chắc.

 

Nguyễn Kiến Đảng gì.

 

Ông chỉ cảm thấy trong lòng tràn ngập bi thương.

 

Bản ông ngày ngày lụng vất vả c.h.ế.t sống , dám ăn, dám mặc, ba đứa con theo bố chịu khổ cùng, hưởng một ngày sung sướng nào. Vất vả lắm mới kiếm tiền trong một năm, cuối cùng dâng hết cho khác?

 

"Mình , ăn thịt ? Mình sang với , em thấy giữ mấy cân thịt đấy, còn cả phần năm cân của nữa..."

 

"Liễu Chiêu Đệ!" Nguyễn Kiến Đảng gầm lên, thể tin nổi mụ: "Đó là thịt của cả! Thịt của cô cô đem bán, giờ hỏi xin họ, cô còn hổ hả!"

 

Liễu Chiêu Đệ vốn đang chột , liền xù lông lên.

 

Mụ lạnh một tiếng: "Hơn hai trăm cân thịt, dựa mà Nguyễn Kiến Quốc hẳn một trăm cân? Mẹ đúng là thiên vị. Hai đứa em trai thì cứ như thằng ngốc , chẳng dám ho he gì, nhưng tưởng thím Tư thím Ba gì để ? Không chừng trong lòng đang oán trách thế nào chứ, tưởng chỉ phục ?"

 

"Còn cả nữa, bà theo ăn chung với nhà bác cả, thế mà còn chia năm cân thịt. Bà nỡ cho Nguyễn Kiều Kiều ăn, dựa mà chỉ con bé đó ăn, thằng Thỉ với mấy đứa cháu bà chắc?"

 

"Mình , thật , nhưng thấy bà nội nào bất công như thế cả!" Liễu Chiêu Đệ càng càng hăng.

 

"Mẹ cô bất công thì cô bảo bà trả tiền và thịt đây!" Nguyễn Kiến Đảng lý lẽ với mụ, bèn vặc một câu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-72-xay-ra-chuyen-1.html.]

Liễu Chiêu Đệ càng hăng hơn: "Cái đó giống . Mẹ thiên vị Lai Phúc vì Lai Phúc sẽ phụng dưỡng bà, phát đạt tự nhiên cũng sẽ quên chị em chúng . con Nguyễn Kiều Kiều xem, một đứa con gái lỗ vốn, tương lai cũng gả cho , đối với nó như thế gì. Cho nên mới bảo cả nhà họ Nguyễn các là một lũ quái thai."

 

Liễu Chiêu Đệ càng càng say sưa, hề để ý sắc mặt Nguyễn Kiến Đảng khó coi đến cực điểm.

 

Ông mạnh mẽ hất tay mụ , chỉ mặt mụ : "Liễu Chiêu Đệ, cũng đôi co với cô nữa. cho cô ba ngày, cô lập tức lấy tiền về đây, chuyện coi như bỏ qua."

 

"Dựa cái gì chứ!" Liễu Chiêu Đệ trừng mắt ông: "Lai Phúc sẽ tiền đồ lớn, tương lai thể giúp đỡ rể như , còn so đo tính toán với nó mấy cái ?"

 

Liễu Chiêu Đệ như những điều Nguyễn Kiến Đảng là chuyện thể tưởng tượng nổi .

 

"Thế ? Vậy cô bảo nó bây giờ giúp đỡ mấy đứa cháu trai , chúng nó sắp tiền học đây . Nửa cuối năm chỉ còn mấy tháng nữa thôi, cô bảo kiếm ngần tiền!" Nguyễn Kiến Đảng lạnh.

 

" ! Làm gì chuyện đưa đòi về, thế để còn mặt mũi nào mà về nhà đẻ nữa!" Liễu Chiêu Đệ lắc đầu quầy quậy, nhất quyết chịu.

 

"Vậy thì cô cũng đừng về cái nhà họ Nguyễn nữa!"

 

"Lời là ý gì?" Liễu Chiêu Đệ trợn tròn mắt ông: "Mình vì chút tiền cỏn con ly hôn với á?"

 

"Nguyễn Kiến Đảng, lương tâm! Anh tự nghĩ xem mấy năm nay theo hưởng một ngày sung sướng nào ? Sinh con đẻ cái cho , đẻ một lèo ba đứa con trai! Mấy năm nay trong ngoài vất vả, công lao thì cũng khổ lao chứ, vì chút tiền mà dám mẩy với ?"

 

"Hơn nữa, nếu chút bản lĩnh thì lo sốt vó vì mấy đồng bạc lẻ ?! Giờ con trai học phí, tự nghĩ cách , sang gây sự với , còn là đàn ông hả!"

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Loading...