Ngày rằm tháng Tư, trời còn sáng hẳn, cả đại đội 6 tin tường nhà họ Nguyễn một con lợn rừng húc đổ. Không ít kéo đến xem náo nhiệt, cũng kẻ buông lời chua ngoa ghen tị. Với giá thịt hiện nay, một con lợn rừng to thế đồng nghĩa với hai ba tờ tiền lớn đấy!
Người khác cả năm mới kiếm ngần tiền, nhà họ tự dưng nhặt một con lợn to như , đúng là may mắn.
Đương nhiên cũng bảo đó là xui xẻo, nếu nó húc nhà khác mà cứ nhè nhà họ Nguyễn mà húc.
mặc kệ ngoài gì, nhà họ Nguyễn trời sáng bắt đầu bận rộn, nhiều bà con lối xóm tự nguyện đến giúp mổ lợn.
Nguyễn Kiều Kiều ghế dài, tay cầm quả trứng gà tự ăn. Hiện tại lớn nhà họ Nguyễn đang bận, mấy ông cũng đang bận, chỉ nàng là rảnh rỗi đây ăn sáng.
"Thế , ." Tiểu phản diện mò đến bên cạnh nàng từ lúc nào, lông mày nhíu chặt .
Nguyễn Kiều Kiều vẫn đang kẻ bên ngoài, tiếp tục nhấm nháp trứng gà, thèm để ý đến .
Tiểu phản diện đến mặt nàng, chắn tầm của nàng, lặp nữa: "Thế , !" Hai chữ cuối nhấn mạnh rõ ràng.
"..." Nguyễn Kiều Kiều.
"Không !" Tiểu phản diện thêm một , giọng điệu càng nặng hơn.
"Nói thừa!" Nguyễn Kiều Kiều xù lông, tức giận đẩy . Nàng chẳng thế là ? nàng cũng tuyệt vọng lắm chứ bộ! Nàng thế nào bây giờ! Nàng chỉ mơ thấy lợn rừng thôi, ai ngờ con lợn đó húc đầu tường nhà nàng c.h.ế.t tươi, nàng còn hoảng sợ hơn bất cứ ai ?
Chỉ sợ đến con mãnh thú nào to hơn, thế thì cái hình bé nhỏ của nàng mà húc nát bét ?! Nếu lỡ nhà họ Nguyễn thương thì tội nàng càng c.h.ế.t vạn cũng hết!
Hứa Tư Nguyễn Kiều Kiều đẩy lảo đảo, suýt ngã bệt m.ô.n.g xuống đất. Hắn lùi vài bước, Nguyễn Kiều Kiều đang tức giận, ánh mắt chút hoảng loạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-66-lon-rung-huc-tuong-3.html.]
Nguyễn Kiều Kiều thấy như , trong lòng càng thêm bực bội. Lần đầu tiên nàng cảm thấy cái bàn tay vàng của chẳng chuyện lành gì, nhất là khi hiện tại nàng cách khống chế nó.
Nàng lườm một cái xoay vườn .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Vườn lúc ai. Nguyễn Kiều Kiều xuống bậc cửa , bức tường húc thủng một lỗ to bên cạnh, vẻ mặt buồn rầu vô cùng.
Hứa Tư theo nàng xuống, ở phía bên bậc cửa, đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng đang đặt bên cạnh, lẳng lặng nàng như an ủi.
Cũng là nguyên nhân gì, Nguyễn Kiều Kiều còn tâm phiền ý loạn, nắm tay, tâm trạng bỗng nhiên bình tĩnh .
Ánh mắt nàng trầm tĩnh, nhớ về kiếp .
Kiếp khi nàng còn là một con mèo, mùa đông trong rừng rậm khổ sở vô cùng, lạnh thấu xương. Ngủ đất thì sợ gặp dã thú, ngủ cây thì sợ lạnh, cho nên nhiều lúc nàng ngủ ngon.
mấy khi nàng ngủ say, luôn cảm thấy như ai đó che chở trong lòng, cảm giác ấm áp vô cùng, đặc biệt an , giống hệt như bây giờ tiểu phản diện nắm tay .
Nàng đầu , giọng nghèn nghẹn: "Vừa nãy tớ cố ý nổi nóng với , đừng giận nhé?"
Hứa Tư nàng, gật đầu.
Nguyễn Kiều Kiều , móc trong túi một quả mận đặc biệt đỏ, đặc biệt to đưa cho : "Này, đây là bà nội cho tớ, quả to nhất, đỏ nhất đấy, tớ cứ tiếc mãi dám ăn, giờ cho ."
Hứa Tư thực thích ăn cái thứ chua loét , nhưng Nguyễn Kiều Kiều bảo tiếc dám ăn mà cho , liền nhận lấy.