Nguyễn Lâm thị cưng chiều Nguyễn Kiều Kiều nhất, nhưng cũng xót cháu trai chịu khổ, ngay đêm hôm đó liền nấu nước đường đỏ trứng gà cho Nguyễn Kiệt, Nguyễn Kiều Kiều cũng uống một bát. Còn những đứa cháu trai khác thì phần, bọn chúng cũng chẳng thèm thuồng gì. Chỉ Liễu Chiêu Đệ vài câu chua ngoa, nhưng chẳng ai thèm để ý đến mụ.
Nguyễn Kiều Kiều lên núi săn con gì, trong lòng vẫn thấy tiếc nuối, cứ nhăm nhe tìm cơ hội lên núi.
Nguyễn Hạo mỗi nghỉ về nhà đều dắt nàng dạo quanh thôn. Giờ đến núi , Nguyễn Kiều Kiều mở to mắt ngó nghiêng bốn phía, phát hiện ai, trong lòng bắt đầu rục rịch.
Nàng đầu Nguyễn Hạo, hỏi: "Anh ơi, núi con vật gì ?"
"Động vật , nhiều lắm. Thỏ , gà rừng, hoẵng, hươu , còn cả lợn rừng nặng một hai trăm cân nữa đấy. Kiều Kiều hỏi cái gì?" Nguyễn Hạo xổm xuống, nghi hoặc nàng. Nhớ tới chuyện nàng lên núi thương, ôn tồn dỗ dành: "Kiều Kiều là tiểu công chúa, theo bọn nó núi nữa, ?"
"Dạ... em ." Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, dáng vẻ ngoan ngoãn vô cùng, nhưng ở góc độ Nguyễn Hạo thấy, đôi mắt đen láy của nàng đang đảo lia lịa, là đang ủ mưu tính kế.
Trên đường về, hai dừng khi qua cây cầu gỗ.
"Anh cả, em tìm Tiểu Đình chơi, về ạ." Nguyễn Kiều Kiều chỉ về hướng nhà họ Ngũ.
Nguyễn Hạo theo hướng nàng chỉ, xác định quãng đường cũng quá xa, suy nghĩ hai giây gật đầu đồng ý, nhưng vẫn dặn dò: "Vậy về sớm một chút, đừng chơi ở ngoài lâu quá nhé."
"Vâng ạ." Nguyễn Kiều Kiều tiếp tục giả vờ ngoan ngoãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-63-nam-chu-hua-tieu-4.html.]
"Vậy em ." Nguyễn Hạo buông tay nàng , hiệu cho nàng , .
Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, chậm rãi về phía nhà họ Ngũ. Đi gần mười mét, nàng đầu , thấy Nguyễn Hạo vẫn đang , thấy nhà họ Ngũ thì sẽ , đành vẫy vẫy tay nhỏ tiếp.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Đợi đến khi sắp đến sân phơi nhà họ Ngũ, nàng đầu nữa, thấy Nguyễn Hạo cuối cùng cũng xoay về, lúc mới thở phào nhẹ nhõm. Quay , nàng chui tọt qua khe hở giữa nhà họ Ngũ và nhà hàng xóm ngoài.
Nhà họ Ngũ nghèo, lười biếng, vườn rào , càng nuôi nhiều gà vịt như nhà họ Nguyễn, mà chỉ là một mảnh đất hoang mọc vài cây khoai sọ lèo tèo. Nàng men theo bãi đất hoang xuyên ngoài, men theo đường nhỏ về hướng núi .
Nhà cửa trong thôn cơ bản đều về một hướng, phía là mương nước nhỏ, mương nước là ruộng đồng. Sau nhà thì ruộng, chỉ đất trồng rau, đất trồng rau chính là núi . Tuy nhiên bình thường núi đều sẽ từ cổng thôn, bên đó lối mòn sẵn. Không như bên , nền đất chẳng những cao hơn mặt đường hơn một mét mà còn đầy cỏ dại dây leo chằng chịt, thường thể nào len .
Nguyễn Kiều Kiều sợ từ cổng thôn sẽ gặp quen nên cứ men theo con đường nhỏ tìm lối núi .
Tìm mãi đến tận vườn nhà họ Nguyễn mà vẫn thấy lối nào , đôi lông mày nhỏ của nàng nhíu chặt thành một đoàn.
Thế nhưng, nàng bắt gặp tên tiểu phản diện ở vườn nhà họ Hứa.
Tiểu phản diện dường như đang đào thứ gì đó, thấy tiếng bước chân liền đầu . Ánh mắt vốn sắc bén, khi thấy nàng lập tức dịu xuống. Hắn vỗ vỗ bùn đất tay tới.