“……” Nguyễn Kiều Kiều.
Đừng là một cây đỏ rực, cho dù cô bé quấn cái rèm cửa thì mấy đàn ông lớn bé trong nhà cũng thể khen cô bé như hoa, điểm cô bé quá rõ .
Thấy Nguyễn Kiều Kiều gì, bà nội Nguyễn tưởng cô bé ngượng, liền đẩy cô bé ngoài.
Bên ngoài, bốn em Nguyễn Kiến Quốc cúng tổ tiên xong, đang dọn dẹp đồ đạc.
Theo phong tục ở đây, bữa cơm tất niên buổi trưa cúng tổ tiên ăn con cháu mới ăn. Bốn em trong sân cúng bái, mấy phụ nữ bận rộn trong bếp, đám trẻ con xem ti vi ở nhà chính, Thư Lãng cùng ông cụ Thư và Thư Vi một bên chuyện phiếm.
Nguyễn Kiều Kiều đẩy khỏi phòng bà nội Nguyễn, tất cả đều đổ dồn ánh mắt về phía cô bé.
“Ui chao, tiểu tiên nữ nhà ai hạ phàm thế ?” Thư Vi là khoa trương nhất, Nguyễn Kiều Kiều bước kêu lên, chạy tới ôm chầm lấy cô bé lòng.
Tiếng kêu của cô những thấy cũng .
Đặc biệt là Hứa Tư đang im lặng trong góc, đôi mắt xanh lục vốn sáng, giờ càng sáng rực lên.
“Ha ha ha ha, là nhà cháu đấy!” Cậu nhóc mập trả lời đầy tự hào, chỉ cảm thấy em gái trắng trẻo mập mạp bao bọc trong bộ quần áo đỏ rực trông lạ thường.
“Nói bậy, rõ ràng là nhà họ Thư chúng .” Ông cụ Thư vỗ vỗ tay vịn ghế, hừ một tiếng.
“……” Đám con trai phản bác, nhưng đối diện với khuôn mặt nghiêm khắc của ông cụ Thư, chẳng ai dám ho he.
“Rõ ràng là nhà cháu mà……” Chỉ nhóc mập lầm bầm khe khẽ, nhưng ông cụ Thư liếc một cái, lập tức im bặt, đầu chỗ khác.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nguyễn Kiều Kiều sớm đoán kết quả nên cũng để ý.
đợi đến khi Thư Vi đặt xuống, cô bé Hứa Tư kéo về bên cạnh. Hứa Tư cô bé chăm chú: “Như thế , .” Cậu cực kỳ nghiêm túc, trong mắt ánh lên sự chân thành, như sợ Nguyễn Kiều Kiều sẽ tin .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-600-hai-nam-sau-1.html.]
“Cảm ơn .” Nguyễn Kiều Kiều , ai mà chẳng thích khen . Cô bé ngắm nghía bộ quần áo mới , cũng khen : “Anh cũng trai lắm.”
“Ừ, chúng cùng .” Hứa Tư đáp.
“……” Nguyễn Kiều Kiều tại cứ cảm thấy câu là lạ.
——
Tết năm ngoái, vì Thư Khiết vắng mặt, đó Nguyễn Kiều Kiều ốm nặng một trận, cái Tết đó quả thực thê thảm, chẳng ai tâm trạng ăn Tết. năm nay, khí ấm áp náo nhiệt lạ thường.
Suốt cả ngày, nụ môi Nguyễn Kiều Kiều bao giờ tắt.
Cô bé các trai chơi đùa xem ti vi, sang mấy phụ nữ đang tất bật cơm tất niên, mấy đàn ông đang tụm bàn chuyện quốc gia đại sự, cùng với Thịt Thịt và Tam Mao đang nô đùa bên đống củi, hốc mắt cô bé ươn ướt.
Nghĩ đến cảnh tượng lúc mới nhập xác , hiện tại, rõ ràng mới qua một năm mà cảm giác như trải qua mấy đời .
Trong lòng cô bé chua xót ngọt ngào.
“Anh Tư, cảm ơn .” Cô bé sang Hứa Tư đến bên cạnh từ lúc nào.
Hứa Tư nắm lấy bàn tay nhỏ của cô bé, gì, cũng hỏi cô bé cảm ơn vì điều gì.
Dù thì kiếp …… sẽ luôn ở bên cô bé.
——
Mồng một Tết.
Nguyễn Kiều Kiều Nguyễn Kiệt dựng dậy từ sớm tinh mơ. Vì hôm nay là mồng một Tết, theo tục lệ ngoài, nhưng chúc tết lớn trong nhà.