Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 57: Bị đánh vỡ đầu (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:37:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên đường đến trạm xá, Nguyễn Kiều Kiều mới đầu đuôi câu chuyện qua tiếng run rẩy của tiểu mập mạp.

 

Hôm nay khi tan học, đám Nguyễn Kiệt vốn hẹn cùng lên núi chơi, nhưng ở cổng trường xảy xô xát với bạn cùng lớp tên Lục Trân. Không đối phương gì mà Nguyễn Kiệt xắn tay áo lao đ.á.n.h .

 

Nguyễn Kiệt và Nguyễn Thỉ học cùng lớp, bình thường học cũng cùng . Hai em đ.á.n.h một , đương nhiên sẽ chịu thiệt. ai ngờ đối phương cũng là kẻ hung hãn, khi đ.á.n.h ngã, nhân lúc Nguyễn Kiệt , vớ lấy cục đá đập đầu Nguyễn Kiệt.

 

Nguyễn Kiệt ngay lập tức đập chảy m.á.u đầy đất. Đối phương thấy m.á.u sợ quá bỏ chạy. Nguyễn Thỉ sợ luống cuống tay chân, may mà lúc đó giáo viên trong trường về hết, giúp đỡ đưa Nguyễn Kiệt đến trạm xá. điều kiện trạm xá hạn, khâu vết thương, chuyển lên bệnh viện trấn.

 

Tiểu mập mạp và những khác lúc đó cũng rời trường, theo đến trạm xá lên bệnh viện trấn. Đến nơi bác sĩ khâu vết thương, bé mới nhớ chạy về báo tin, một mạch chạy bộ từ trấn về nhà.

 

Bệnh viện trấn khá xa, bộ ít nhất cũng mất một tiếng. Nguyễn Lâm thị tìm ông bác Hai trong thôn, duy nhất xe ba gác, mượn xe, gọi cả Nguyễn Kiến Đảng gặp đường, lúc mới cùng lên bệnh viện trấn.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Khi mấy đến bệnh viện, Nguyễn Kiệt tỉnh, đầu quấn băng gạc thấm máu. Nguyễn Lâm thị đau lòng thắt ruột, miệng mắng: “Cháu cái gì mà đ.á.n.h với đến nông nỗi !”

 

Nguyễn Kiệt thấy Nguyễn Lâm thị, mắt đỏ hoe nhưng bé kiên cường , chỉ bướng bỉnh đầu .

 

Nguyễn Kiều Kiều tới, ghé cạnh giường bệnh, cẩn thận nắm lấy tay đặt bên mép giường, ngẩng đầu , khẽ hỏi: “Anh ơi, đau ?”

 

“Không đau.” Nguyễn Kiệt lắc đầu, nhưng nước mắt rơi xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-57-bi-danh-vo-dau-2.html.]

Nguyễn Lâm thị đau lòng nên lời.

 

Nguyễn Phong bên cạnh nhịn , phẫn nộ kêu lên: “Bà nội, của tư, là Lục Trân xa, nó ...”

 

“Phong!” Nguyễn Thỉ cắt ngang lời . Thiếu niên mười hai tuổi, giờ phút trong mắt tràn đầy vẻ âm trầm và lệ khí phù hợp với lứa tuổi.

 

Nguyễn Phong cô em gái mềm mại Nguyễn Kiều Kiều bên cạnh Nguyễn Kiệt, lời đến miệng nuốt xuống, nhưng vẫn tức giận hất tay Nguyễn Vĩ bên cạnh , chạy khỏi phòng bệnh.

 

Nguyễn Kiến Đảng chuyện với giáo viên bên ngoài xong, nộp tiền viện phí, đại khái sự tình.

 

Ông an ủi xoa đầu Nguyễn Phong đang lao , phòng bệnh Nguyễn Kiệt một cái, quan tâm hỏi han vài câu gọi Nguyễn Lâm thị ngoài. Nguyễn Kiều Kiều dáng vẻ mờ ám của hai , theo bản năng cảm thấy chuyện e là liên quan đến .

 

Nàng ngoài ngóng, nhưng Nguyễn Kiệt bên cạnh đang nắm tay nàng, nhắm mắt , môi trắng bệch, mặt chút máu, trông đáng thương vô cùng khiến nàng nỡ rời .

 

Nguyễn Lâm thị ở trong thôn là nhân vật lợi hại, nhưng điều đó nghĩa là bà hiểu lý lẽ.

 

Qua lời kể của giáo viên, bộ sự việc, sắc mặt bà khó coi.

 

chằm chằm giáo viên : “Cô Dương, cũng lý lẽ. Chuyện cháu chịu oan ức lớn, cũng khó cô, chỉ cần cô gọi học sinh đây, bảo phụ cho chúng một công đạo.”

 

 

Loading...