Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 56: Bị đánh vỡ đầu (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:37:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn nàng: “Về nhà.”

 

“Tớ chỉ rửa tay chút thôi, xem bẩn .” Nguyễn Kiều Kiều xòe lòng bàn tay đen sì giải thích.

 

“Về nhà!”

 

“Này, đừng kéo tớ chứ.” Bị tiểu phản diện lôi xềnh xệch, Nguyễn Kiều Kiều suýt chút nữa chân nọ đá chân , khó khăn lắm mới vững nhưng vẫn theo kịp bước chân của tiểu phản diện.

 

Cũng chẳng nhanh thế !

 

Nguyễn Kiều Kiều lôi ống tay áo loạng choạng về phía , nên phát hiện cây cầu nàng dừng , khi nàng rời , một thiếu niên nhỏm dậy, dường như thấy tiếng bọn họ, tò mò vươn cổ về phía ...

 

Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư khỏi, bên Ngũ Y Đình ở nhà họ Ngũ liền bưng bát lên ăn ngấu nghiến.

 

Không cô bé từng uống cháo khoai lang, nhưng cảm thấy bát cháo là thứ ngọt ngào nhất, ngon nhất cô bé từng uống trong đời. Lại nhớ đến bàn tay to ấm áp trong cơn mê man lúc , đôi mắt cô bé nhòe lệ.

 

Cô bé nắm chặt đôi đũa trong tay, rũ mắt xuống suy nghĩ, nếu... nếu cô bé mới là Nguyễn Kiều Kiều thì bao... Cô bé nhất định sẽ hiểu chuyện hơn Nguyễn Kiều Kiều, càng yêu thương hơn...

 

Nguyễn Kiều Kiều hề rằng chỉ vì một việc thiện của nàng và Nguyễn Lâm thị mà nữ chính nảy sinh ý định thế nàng. Hiện tại nàng đang ghé bên cạnh chậu giặt quần áo nhà , tiểu phản diện nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, nghiêm túc chà rửa.

 

Nàng đây là tay của nàng, nàng tự rửa , cần tên tiểu phản diện lo chuyện bao đồng. hàng mi dài rủ xuống, vẻ mặt nghiêm túc như đang chuyện đại sự của , nàng đành thôi, mặc kệ nắm tay rửa rửa .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-56-bi-danh-vo-dau-1.html.]

Mềm mại, non nớt, mũm mĩm...

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Hứa Tư dùng cả hai tay bao lấy bàn tay nhỏ của nàng, nắn bóp liên tục, trong mắt tràn đầy sự thỏa mãn, cứ như kiếp từng nắn bóp cái móng vuốt nhỏ .

 

Đợi đến khi vất vả lắm mới rửa sạch, tay Nguyễn Kiều Kiều đỏ ửng cả lên. Khi nàng rụt tay về còn thấy vẻ mặt tiểu phản diện chút mất mát. Nguyễn Kiều Kiều tự chủ rùng một cái, thầm nghĩ tên nhóc quả nhiên là tiểu phản diện, đủ biến thái, còn nhỏ thế chẳng lẽ mắc bệnh cuồng tay ?

 

Đến giờ cơm trưa, Hứa Tư rời . Nguyễn Lâm thị mời ăn cơm nhưng chịu. Ra khỏi nhà họ Nguyễn, cũng về nhà bên cạnh mà thẳng về hướng núi .

 

Nguyễn Kiều Kiều chớp mắt phỏng đoán, lên núi bắt chuột ăn ?

 

Trường tiểu học của đám Nguyễn Thỉ cách nhà xa. Bình thường cứ hơn hai giờ chiều là chúng lục tục kéo về, nhưng hôm nay đến bốn giờ chiều vẫn thấy bóng dáng đứa nào.

 

Ban đầu Nguyễn Lâm thị tưởng chúng chơi, mắng vài câu cũng để tâm. đến chạng vạng tối, mắt thấy trời sắp tối đen mà chúng vẫn về, Nguyễn Lâm thị bắt đầu yên.

 

Đang định cửa tìm thì thấy tiểu mập mạp đeo cặp sách chạy thục mạng về nhà, nước mắt đầm đìa.

 

“Bà nội, bà nội ơi, đ.á.n.h vỡ đầu , giờ đang hôn mê bất tỉnh, bà mau với cháu! Mau lên ạ!” Tiểu mập mạp nức nở, cả run rẩy, còn dính máu, mắt đỏ hoe. Về đến nhà cũng chẳng kịp bỏ cặp sách xuống, lôi tay Nguyễn Lâm thị chạy ngoài.

 

Nguyễn Lâm thị nó dọa sợ, còn kịp phản ứng lôi khỏi cổng lớn nhà họ Nguyễn.

 

Nguyễn Kiều Kiều vắt chân lên cổ cố gắng chạy theo , thở hồng hộc.

 

 

Loading...