Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 494: Không ai sánh bằng (5)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 15:41:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Sáng sớm chẳng nó tha ở về cái của nợ , đang chơi hăng say lắm.” Bà nội Nguyễn .

 

“Thịt Thịt!” Nguyễn Kiều Kiều hét lên.

 

Tiếng hét Thịt Thịt đang nhảy lên trung đớp đồ chơi giật , mất đà ngã lăn đất, phát một tiếng “bịch”, tiếp đó món đồ chơi trung cũng rơi xuống theo.

 

“Bốp.” Chiếc máy chơi game vốn đầy thương tích lập tức vỡ tan tành, những chiếc vòng nhỏ bên trong lăn ngoài, lộc cộc lộc cộc lăn đến chân Nguyễn Kiều Kiều, xoay vài vòng im.

 

Nguyễn Kiều Kiều chằm chằm chiếc máy chơi game vỡ nát mặt đất, đau lòng c.h.ế.t, tức đến mức đôi lông mày nhỏ cũng run lên bần bật.

 

Thịt Thịt cảm nhận cảm xúc của cô chủ , tuy hiểu sai cái gì, nhưng vẫn sợ sệt cụp cái đuôi to xuống, lùi phía , tai cũng ép sát đầu, theo bản năng bỏ chạy.

 

“Thịt Thịt! Mày cái gì thế hả, cái tao còn kịp chơi, mày hỏng !” Nguyễn Kiều Kiều tức giận hét lên, chạy tới túm lấy tai con ch.ó đang định lùi .

 

“Gâu gâu!” Thịt Thịt , lập tức kêu lên oan ức.

 

Chẳng bảo nó luyện tập kỹ năng nhảy lên bắt mồi ?

 

Con sói liếc mắt về phía Hứa Tư đang tưới rau ở vườn rau đằng .

 

Hứa Tư một tay xách xô, một tay cầm gáo, đang tưới nước cho đám cải mầm Nguyễn Kiến Quốc mới gieo sáng nay. Cảm nhận ánh mắt phía , lưng theo bản năng cứng đờ, vành tai cũng run lên một cái, nếu kỹ còn thấy ửng hồng.

 

“Sao mày hư thế hả! Lần mày mà xin phép tao c.ắ.n đồ chơi của tao, tao sẽ bao giờ chơi với mày nữa!” Nguyễn Kiều Kiều để ý ánh mắt Thịt Thịt đang liếc sang hướng khác, vẫn đang túm tai nó thở phì phì dạy dỗ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-494-khong-ai-sanh-bang-5.html.]

Món đồ chơi hôm qua cô bé mới nhận , vẻ rẻ, thế mà chơi đúng một hỏng, Nguyễn Kiều Kiều thật sự đau lòng, tức giận xoắn tai Thịt Thịt một vòng.

 

Thịt Thịt rạp xuống đất dám trốn, chỉ thể kêu t.h.ả.m thiết đầy oan ức.

 

“Gâu gâu gâu……”

 

“Hừ!” Nguyễn Kiều Kiều cuối cùng vỗ một cái cái đầu to của nó, giận dữ : “Hôm nay mày ăn cơm!”

 

“Gâu!” Tiếng kêu rên vang trời dậy đất.

 

Còn "sói quyền" , trách nó, chẳng bảo cho nó luyện tập ? Tại đổ lên đầu nó chứ?

 

Đương nhiên, nó kêu gào t.h.ả.m thiết đến cũng vô dụng, Nguyễn Kiều Kiều hiểu tiếng chó, hậm hực đ.á.n.h răng rửa mặt, còn dặn dò bà nội Nguyễn và Thư Khiết một tiếng, bảo họ đừng cho nó ăn sáng.

 

Ở vườn rau, Hứa Tư nãy giờ im lặng, lúc cái lưng đang cứng đờ mới từ từ thả lỏng, vành tai đỏ ửng cũng trở bình thường, tiếp tục tưới nước cho đám rau mầm một cách điềm nhiên như chuyện gì xảy .

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Lúc ăn sáng, Thịt Thịt quả nhiên ăn, cứ vòng quanh bàn ăn với vẻ mặt tủi tột độ, nếu gan bé, nó thật sự vươn móng vuốt chỉ đích danh kẻ đầu têu.

 

“Tiểu Bạch nhỉ?” Nguyễn Kiệt thắc mắc, sáng giờ tìm nó mãi mà thấy.

 

“Chắc kiếm ăn , sáng sớm bà mở cửa là nó luôn.” Bà nội Nguyễn .

 

Ăn sáng xong, Nguyễn Kiến Quốc từ thành phố trở về, ướt đẫm mồ hôi. Thư Khiết vội vàng đưa cho ông chiếc khăn mặt nhúng nước giếng mát lạnh: “Giờ việc ăn thế nào ?”

 

“Không lắm.” Nguyễn Kiến Quốc úp khăn mặt lên mặt, cái lạnh kích thích đến mức thở hắt một , đó sang với Thư Khiết: “Vợ thật đấy.”

Loading...