Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 47: Liễu Chiêu Đệ tính toán (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:21:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không hổ đến xin bà thịt, tự mua ít thịt cho mấy đứa nhỏ ăn. Đương nhiên, nếu nghèo thật thì thôi , đằng rõ ràng tiền nhưng tẩm bổ cho con trai , cứ khăng khăng mang về nuôi béo lũ ma cà rồng nhà đẻ, đó chạy sang chỗ bà xin thịt, thì đừng trách bà nể mặt!

 

Trước đây Nguyễn Lâm thị cũng chuyện mặt đám trẻ con, nhưng cho Nguyễn Thỉ và mấy em nó thấy chúng nó là cái đức hạnh gì.

 

Nguyễn Kiến Đảng công việc định, phần lớn thời gian là kiếm ăn đồng ruộng, thỉnh thoảng lên trấn thuê vặt vãnh, một tháng kiếm nhiều nhất là hơn hai mươi đồng, đấy là còn coi như nhiều, và trong tình trạng việc đồng áng, thời gian dư dả.

 

Thịt một cân những một đồng hai hào, nhà thường đến Tết còn chẳng dám ăn, mụ thì , cứ thế tùy tiện mua cả cân mang về nhà đẻ!

 

Còn bảo là tẩm bổ cho Nguyễn Thỉ và em nó, mụ cho chúng nó thấy tí vụn thịt nào ?

 

“Mẹ, hôm nay sang nhà bà ngoại ?” Nguyễn Thỉ hỏi, sắc mặt . Cậu chẳng chút ấn tượng nào với cả nhà bà ngoại. Trước còn nhỏ hiểu chuyện, hiểu tại mỗi sang nhà bà ngoại, mang quà cáp sang thì họ ân cần hỏi han, mang gì sang thì lạnh nhạt đến đáng sợ.

 

Đợi đến khi hiểu chuyện , trừ khi cần thiết thì tuyệt đối sang.

 

Cậu ngờ mua cả một cân thịt mang sang đó. Rõ ràng cuối tháng mới mua một cân, giờ mới qua nửa tháng, mua thêm một cân nữa?

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

“Con nít con nôi cái gì, bài tập .” Lần Liễu Chiêu Đệ mua thịt là giấu trong nhà, ngờ nửa đường gặp Nguyễn Thỉ, phát hiện. Sợ lỡ miệng , mụ vội vàng to tiếng quát nạt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-47-lieu-chieu-de-tinh-toan-4.html.]

 

Quay đầu giải thích với Nguyễn Lâm thị: “Mẹ, con bệnh, gần đây sức khỏe . Bác sĩ ở trạm xá bảo ngã tổn hại sức khỏe, cần tẩm bổ đàng hoàng. Thế nên con mới mua một cân thịt mang sang mà.”

 

“Tao mặc kệ mày ngã tổn hại sức khỏe, nếu mày tiền mua thịt thì đừng sang chỗ tao xin xỏ, tao thấy hổ cho mày!” Nguyễn Lâm thị lười mấy lời giải thích dài dòng thối hoắc của mụ, hừ lạnh một tiếng, xoay định bếp, đột nhiên nhớ điều gì đầu mụ.

 

“Nếu mày đến chuyện tẩm bổ, tao hỏi mày, Kiều Kiều ốm thập t.ử nhất sinh, mày thím mà mua chút đồ ngon tẩm bổ cho nó hả?”

 

Nghe , Liễu Chiêu Đệ vén tóc mái bên tai, ánh mắt lảng tránh: “Khụ khụ... cái đó, chẳng còn ?”

 

Nguyễn Lâm thị nhạt: “Tao là tao, mày thím thì tấm lòng của thím, thể gộp một . Không cái khác, thím ba nó còn may cho nó bộ quần áo, thím tư nó cũng mua nửa cân đường, còn mày thì ?”

 

“Nếu mày mua gì thì đưa tiền đây tao mua cũng , hoặc là về nhà lấy nửa tá trứng gà sang đây cũng .” Nói Nguyễn Lâm thị chìa tay về phía mụ.

 

Trước mặt là Nguyễn Lâm thị đang hùng hổ dọa , lưng là con trai và đám cháu trai, Liễu Chiêu Đệ Nguyễn Lâm thị chặn ở đây, nhất thời gì cũng xong. Đầu óc mụ xoay chuyển nhanh chóng, định trứng gà trong nhà bán hết lấy tiền thì bên Nguyễn Vĩ nhanh nhảu hô lên: “Bà nội, nhà cháu bây giờ nhiều trứng gà lắm, thể cho ăn hết, cháu lấy ngay đây!” Nói định chạy lấy trứng gà.

 

Liễu Chiêu Đệ thằng con ngốc nghếch chọc cho suýt lên cơn đau tim, sợ nó ngớ ngẩn mang hết trứng gà , vội vàng câu "để " đuổi theo.

 

 

Loading...