Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 424: Hai người mẹ (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:31:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà cũng kết giao với Thư Khiết, vì dù đây cũng là ruột của Nguyễn Kiều Kiều. Bất kể hiện tại thế nào, tương lai chắc chắn sẽ ngày lên, nên bà hy vọng thể hòa thuận với bà .

 

giờ giọng điệu châm chọc , bà tức khắc lạnh một tiếng, đảo mắt khinh thường: "Chị dâu thế khách sáo quá, lúc thực sự vất vả thì chị còn đang ở , chút việc đáng là gì."

 

Lời thốt , sắc mặt Thư Khiết lập tức trắng bệch.

 

Ngoài cửa phòng bệnh, Lục Chí Uy đỗ xe xong, chậm vài phút, đúng lúc chứng kiến cảnh , sắc mặt liền đổi. Ông bước tới trừng mắt Triệu Lệ một cái, sang xin Thư Khiết: "Chị dâu, chị dâu, lời chị đừng để bụng nhé, Triệu Lệ nhà em mồm miệng chẳng giữ gìn, quen thói . Kiến Quốc, chú mau giải thích với chị dâu ."

 

Nói xong, ông trừng mắt Triệu Lệ, thực là đang hiệu: "Em xem em cái gì thế hả, mau xin chị dâu !"

 

Triệu Lệ liếc sắc mặt trắng bệch và hình lảo đảo của Thư Khiết, c.ắ.n chặt môi. Thực xong bà cũng hối hận, nhưng Lục Chí Uy ép xin nên thấy phục.

 

Cuối cùng bà chẳng gì, tiếp tục bón canh cho Nguyễn Kiều Kiều.

 

Nguyễn Kiều Kiều thấy bà mặt mày vui, đưa bàn tay nhỏ nắm lấy tay bà, sắc mặt Triệu Lệ lập tức tươi tỉnh hơn hẳn.

 

Còn Thư Khiết phía chứng kiến bộ, sắc mặt càng thêm tái nhợt.

 

Lục Chí Uy càng thêm áy náy, tiến lên kéo Triệu Lệ: "Về thôi em, con trai đang đợi em nấu cơm đấy!"

 

"Mẹ đang ở nhà mà."

 

"Bà nấu ngon bằng em, thôi, mai chúng đến." Lục Chí Uy cuối cùng lôi thẳng bà , đẩy ngoài xin khi ngang qua vợ chồng Thư Khiết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-424-hai-nguoi-me-1.html.]

 

Triệu Lệ lôi một cách miễn cưỡng, đến cửa còn ngoái Nguyễn Kiều Kiều giường bệnh: "Kiều Kiều, mai nuôi đến thăm con nhé."

 

"Vâng ạ, con chào nuôi." Nguyễn Kiều Kiều vẫy tay chào.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Triệu Lệ , phòng bệnh yên tĩnh hẳn, chỉ thỉnh thoảng tiếng Hứa Tư húp canh, nhưng uống canh Triệu Lệ mang đến, điều càng khiến khí thêm trầm lắng.

 

Nguyễn Kiều Kiều uống canh gà của Triệu Lệ no tám phần, nhưng sắc mặt trắng bệch của Thư Khiết thấy giận bản tiền đồ, hừ nhẹ một tiếng đầy vẻ dỗi hờn.

 

"Không cho con uống ?" Cô phá vỡ sự im lặng trong phòng.

 

" , đúng , Tiểu Khiết, mau cho Kiều Kiều nếm thử tay nghề của em ." Nguyễn Kiến Quốc sực tỉnh, vội hiệu cho Thư Khiết.

 

Thư Khiết hít sâu một , bước tới, múc một ít canh gà bát. Nhìn ống hút Triệu Lệ mang đến, bà do dự một chút chọn dùng thìa bón cho Nguyễn Kiều Kiều.

 

Canh gà của hai hương vị na ná , chỉ là Nguyễn Kiều Kiều vốn no tám phần, giờ cố uống thêm hai thìa là thực sự uống nổi nữa.

 

"Không uống nổi thì đừng cố." Thư Khiết nhận sự miễn cưỡng của cô, ảm đạm , đặt bát xuống bàn.

 

Nguyễn Kiều Kiều sống chung với bà thực sự quá ít, dù cộng thêm ký ức khi mèo cũng chỉ mới 5 năm, mà 5 năm đó cô còn quá nhỏ, thực sự tính tình bà thế nào.

 

Thấy bà như , cô thấy thấp thỏm, dù còn oán nhưng vẫn thấy đau lòng.

 

chút ghét bỏ bản , do dự mãi mới ấp úng : "Con... con mai uống canh sườn..."

Loading...