Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 41: Tiểu vai ác (9)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:36:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bất giác nhớ chuyện thấy tối hôm đó.

 

Cả mụ run b.ắ.n lên, rụt phắt tay , xoay bỏ chạy như ma đuổi.

 

“Con mụ lên cơn dại ?” Nguyễn Lâm thị lẩm bẩm đầy nghi hoặc, sang Nguyễn Kiến Quốc, cơn giận hạ xuống bùng lên: “Sau thấy loại đàn bà thì tránh xa một chút cho , mỗi mày là chê bẩn, còn chuyện với nó ngay cổng nhà!”

 

“Mẹ! Mẹ linh tinh cái gì thế.” Nguyễn Kiến Quốc hiệu bằng mắt, ý bảo ông còn đang bế Nguyễn Kiều Kiều đây .

 

Nguyễn Lâm thị dù mắng thêm vài câu nhưng cũng bẩn tai cháu gái, đành hậm hực ngậm miệng.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Vừa định nhà, thấy Hứa Tư phía , nhớ tới thái độ của Lưu Mai, bà nhắc nhở Hứa Tư: “Mẹ kế cháu đang bực bội, cháu về chắc chắn sẽ đ.á.n.h một trận, nhà bà một lúc ?”

 

Hứa Tư Nguyễn Kiều Kiều đang Nguyễn Kiến Quốc ôm trong lòng, vài giây , gật đầu.

 

Vào nhà, Nguyễn Lâm thị bảo Nguyễn Kiều Kiều và Nguyễn Kiến Quốc ăn cơm , bà định xử lý ba con thỏ một chút, nhưng cả hai cha con đều khăng khăng đợi bà ăn cùng, bà đành để thỏ sang một bên, ăn cơm .

 

Nguyễn Lâm thị xào ba món: một món bánh bột ngô muối chua, một món rau xanh theo mùa, và một món trứng xào ớt cay đặc biệt thơm, là món mặn dành riêng cho Nguyễn Kiều Kiều.

 

Nguyễn Lâm thị giấu trứng xào lớp cơm trắng của nàng, còn bà và Nguyễn Kiến Quốc mỗi một bát cơm khoai lang đỏ ăn với dưa muối và rau xanh. Nguyễn Kiều Kiều chịu ăn một , nhất quyết đòi chia trứng xào trong bát .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-41-tieu-vai-ac-9.html.]

Chia cho Nguyễn Lâm thị và Nguyễn Kiến Quốc mỗi một phần ba nàng mới chịu thôi.

 

Nguyễn Lâm thị lay chuyển nàng, đành ăn, trong lòng ấm áp vô cùng, chỉ cảm thấy cháu gái thật quan tâm, quả nhiên là chiếc áo bông nhỏ tri kỷ nhất.

 

Nguyễn Lâm thị cũng mời Hứa Tư ăn cơm nhưng Hứa Tư từ chối. Bà khuyên thêm vài câu, thấy vẫn ăn nên cũng miễn cưỡng.

 

Trong bữa ăn, Nguyễn Lâm thị hỏi Hứa Tư: “Tiểu Tư, năm nay cháu cũng tám tuổi nhỉ, nghĩ đến chuyện học ?”

 

Hứa Tư đang chằm chằm Nguyễn Kiều Kiều, liền chuyển ánh mắt sang, vẻ mặt mờ mịt.

 

Nguyễn Lâm thị tưởng từng nghĩ tới, bèn với giọng thấm thía: “Tuy kế cháu chẳng gì nhưng bố cháu vẫn là bố ruột, lúc nào rảnh cháu thử xin bố xem. Thời buổi học nhiều chút hại , nếu thì cả đời chỉ kiếm ăn đất thôi.”

 

Nói Nguyễn Kiều Kiều với ánh mắt dịu dàng: “Tiểu Kiều Kiều nhà bà tháng chín cũng học , nếu cháu cũng thì thể bạn cùng lớp với nó, cùng học về, bạn bè cũng .”

 

Tuy Nguyễn Kiều Kiều còn chín trai, nửa cuối năm ngoại trừ Nguyễn Thỉ và Nguyễn Kiệt lên cấp hai thì còn bốn trai học tiểu học, nhưng rốt cuộc học cùng lớp. Nguyễn Lâm thị thực sự coi Nguyễn Kiều Kiều như trứng mỏng, sợ trong lớp bắt nạt nàng nên tìm cho nàng một bạn, vì thế mới động viên Hứa Tư học.

 

Nguyễn Kiều Kiều và cơm Nguyễn Lâm thị chuyện, nhưng ánh mắt len lén liếc về phía Hứa Tư.

 

Tuy nhiên khi Hứa Tư sang, nàng lập tức cúi gằm mặt xuống như chuyện gì xảy , vì thế thấy tia sáng khác thường lóe lên trong mắt Hứa Tư khi nàng.

 

Mãi đến khi Nguyễn Kiều Kiều ăn xong, Hứa Tư cũng trả lời Nguyễn Lâm thị.

Loading...