Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 38: Tiểu vai ác (6)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:36:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đầu Nguyễn Kiều Kiều còn thấy ngượng ngùng. Một con mèo lớn tướng thế mà còn gọi bằng mấy cái tên trẻ con. lâu dần cũng thấy bình thường, ngược mỗi gọi như , trong lòng thấy ngọt ngào.

 

Chính nàng cũng dám tin một ngày thích phận , thích nhà họ Nguyễn đến thế! Cứ như thể trời sinh một nhà m.á.u mủ ruột rà .

 

“Bà nội gọi cha về ăn cơm. Cha ơi chúng về ăn cơm thôi.” Nguyễn Kiều Kiều ngớt .

 

“Được , cha còn một chút nữa là cuốc xong, Kiều Kiều đợi cha ở đây một lát ?” Nguyễn Kiến Quốc luống đất phía còn một đoạn cuốc xong. Chiều ông còn tháo nước, bón phân, chạy chạy mất thời gian.

 

“Vâng ạ.” Nguyễn Kiều Kiều ngoan ngoãn gật đầu. Nguyễn Kiến Quốc đặt nàng sang một bên, sợ nàng mỏi chân nên trải áo khoác của xuống đất cho nàng chơi, nhanh tay dùng rễ cỏ tết cho nàng một con thỏ con mới yên tâm việc.

 

Nguyễn Kiều Kiều khoanh chân áo khoác của ông, ngẩng đầu ông việc. Nắng tháng tư gắt, chiếu lên thấy ấm áp khiến nàng mơ màng buồn ngủ.

 

nàng ngủ, một tay cầm con thỏ cỏ, một tay chống cằm Nguyễn Kiến Quốc việc.

 

Công bằng mà , Nguyễn Kiến Quốc trông trai. Tuy vạm vỡ nhưng kiểu thô kệch, mà là kiểu tràn đầy sức mạnh khiến cảm thấy an tuyệt đối. Ngũ quan ông sắc nét, đường nét nào cũng tì vết, cho dù mặc áo vải thô cũng che giấu vẻ tuấn lãng.

 

Trong ký ức của nàng Thư Khiết, cả nhà họ Nguyễn dường như cũng sợ nàng thấy sẽ đau lòng nên cất hết ảnh của bà , nhưng nàng thể tưởng tượng hai vợ chồng họ nhất định là trai tài gái sắc, nếu sẽ sinh một bạch phú mỹ xinh như nguyên chủ, còn cả hai trai của nàng cũng trai đến thế.

 

“Haizz.” Nguyễn Kiều Kiều khẽ thở dài, n.g.ự.c đau nhói. Nàng rũ mắt lầm bầm: “Nguyên chủ ơi, ý thức của cô còn đó ?” Cho nên mỗi khi nghĩ đến những chuyện mới khó chịu như .

 

Tất nhiên Nguyễn Kiều Kiều thể nhận bất kỳ hồi đáp nào, nàng cũng chẳng mong chờ điều đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-38-tieu-vai-ac-6.html.]

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Nàng chống cằm đợi một lúc, khóe mắt liếc thấy con thỏ cỏ trong tay, ánh mắt sáng lên. Nàng đầu quanh một lượt, xác định ai ở gần mới cúi gằm mặt xuống giả vờ ngủ gật, thực trong lòng đang niệm thần chú: Thỏ, thỏ, thỏ!

 

Vèo vèo vèo...

 

Ba con thỏ xám trắng bất ngờ chui từ một cái hang đất, lao về phía Nguyễn Kiều Kiều. Nguyễn Kiến Quốc xong việc vác cuốc tới thấy cảnh thì hoảng hốt, nhanh tay ném cái cuốc về phía bên cạnh nàng.

 

Vừa chặn hai con thỏ!

 

Còn một con tự đ.â.m đầu cục đất nhô lên, lăn ngất xỉu.

 

Nguyễn Kiều Kiều tuy cúi đầu nhưng khóe mắt vẫn lén lút quan sát. Thấy cả ba con thỏ đều bất tỉnh nhân sự, nàng mới ngẩng đầu lên, giả bộ mắt nhắm mắt mở dụi dụi mắt.

 

“A! Thỏ kìa!” Nàng kêu lên, Nguyễn Kiến Quốc: “Cha đ.á.n.h ạ?”

 

“……” Nguyễn Kiến Quốc.

 

Im lặng ba giây, đó ông gật đầu.

 

Ông sải bước tiến lên, cũng chẳng thèm ba con thỏ đang bất tỉnh mà bế Nguyễn Kiều Kiều lên, sờ sờ khuôn mặt ửng hồng vì nắng của nàng, hạ giọng hỏi: “Có chỗ nào khó chịu ?”

 

 

Loading...