Nguyễn Kiều Kiều nhớ rõ Thư Khiết trông như thế nào, nhưng nàng cảm giác ông cả chắc chắn giống Thư Khiết. Nàng ngẩng đầu nụ rạng rỡ của , hiểu buột miệng hỏi: “Anh cả, trông như thế nào ạ?”
Giống như ai đó ấn nút tạm dừng, nụ mặt Nguyễn Hạo đông cứng trong nháy mắt.
Ở góc độ Nguyễn Kiều Kiều thấy, lặng lẽ nắm chặt tay, đó dịu vẻ mặt, cúi bế Nguyễn Kiều Kiều lên.
“Kiều Kiều nhớ ?” Giọng còn dịu dàng hơn cả gió xuân tháng tư.
Nguyễn Kiều Kiều gật đầu. Nàng cảm thấy cái gật đầu là vì ý thức thể vẫn còn tồn tại trong cơ thể .
“Vậy Kiều Kiều còn nhớ lời với Kiều Kiều đêm khi ?”
Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu.
Nàng thực sự chút ký ức nào về Thư Khiết. Cho dù nàng nguyên chủ, bất kỳ sự kiêng kị nào với nguyên chủ, nhưng nàng đầu t.h.a.i cơ thể cũng tiếp nhận bất kỳ ký ức nào về bà .
“Không nhớ cũng . Vậy để cả cho em , tìm của . Em xem, Kiều Kiều thì cảm thấy buồn đúng ? Vậy cũng sẽ buồn đúng nào? Đợi đến khi tìm của , sẽ trở về.”
Ánh Trăng Dẫn Lối
“Mẹ tìm bà ngoại ạ?”
“ , tìm bà ngoại, tìm sẽ về. Cho nên Kiều Kiều đừng buồn, nhất định sẽ ngày trở về.” Nguyễn Hạo dịu dàng xoa đầu nàng: “Còn lời khác thì Kiều Kiều đừng tin, chỉ cần tin cả là .”
“Vâng ạ.” Nguyễn Kiều Kiều ngoan ngoãn gật đầu, chớp chớp mắt, xua tan chút khó chịu cuối cùng trong lòng kéo tay Nguyễn Hạo dạo khắp nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-32-nguyen-chu-y-thuc-con-o-4.html.]
Quan hệ của Nguyễn Hạo trong đội , ai thấy cũng chào hỏi.
Hai em trò chuyện, chẳng từ lúc nào tới bờ ruộng chân núi .
Nguyễn Kiều Kiều lối núi , ánh mắt lóe lên. Khi đầu , nàng nở nụ ngọt ngào: “Anh ơi chúng về thôi, lâu như chắc bà nội xong việc đấy ạ.”
“Ừ.” Nguyễn Hạo tính toán thời gian, cũng thấy chắc Nguyễn Lâm thị chuyện xong với thím hai, liền bế Nguyễn Kiều Kiều lên, chuẩn về nhà.
Nguyễn Kiều Kiều thoải mái gục đầu lên vai , nghiêng đầu về phía núi . Nhìn một lúc, nàng thấy một bóng , giống hệt , tay còn cầm... mấy con chuột!
Cái tên tiểu phản diện ! Ăn chuột mà cũng nghiện ?
Nguyễn Kiều Kiều che mặt, cái miệng nhỏ lẩm bẩm những điều ác liệt ở góc độ khác thấy, trong lòng niệm chú: Chim cút chim cút chim cút... rơi trúng tiểu phản diện !
“Bộp bộp bộp...” Liên tiếp năm tiếng vật nặng rơi xuống đất kèm theo tiếng va chạm .
Khuôn mặt nhỏ của Nguyễn Kiều Kiều vẫn rúc hõm cổ Nguyễn Hạo, hé mắt lén về phía , xem chim cút rơi xuống . Nào ngờ sang liền chạm đôi mắt phảng phất như phát ánh sáng xanh lục .
Đối phương dường như vẫn luôn nàng, chẳng hề hứng thú với mấy con chim cút bên cạnh. Thấy nàng sang, cũng dời mắt , ánh thậm chí còn nóng rực hơn.
Ngược Nguyễn Kiều Kiều bỗng dưng cảm thấy chột , ngoắt đầu . lúc Nguyễn Hạo cũng thấy tiếng động, , thế là ánh mắt chạm trúng ánh mắt của tiểu phản diện.
“Ơ... Tiểu Tư, đây là chim cút em đ.á.n.h ?” Nguyễn Hạo đầu liền thấy mấy con chim nhỏ rơi rụng quanh chân Hứa Tư, tưởng là do bé đ.á.n.h .