Sau khi cho xem xét vết thương ở chân một vòng, Nguyễn Lâm thị cẩn thận đặt Nguyễn Kiều Kiều tay Nguyễn Kiến Quốc.
Mấy kẻ định đục nước béo cò ngờ tới còn màn , lập tức im bặt.
“Vậy... cứ coi như Kiều Kiều nhà bà thương là thật , thế còn vết thương đầu là chuyện thế nào? Thím Nguyễn chẳng đang cố tình phóng đại sự thật để vu khống chúng ?” Thím Ngũ cam lòng hỏi vặn .
Tiểu mập mạp đang lẩn trong đám đông phía đến đó, lanh trí rên lên một tiếng đau đớn, ngã oặt dựa Nguyễn Kiệt bên cạnh.
Nguyễn Kiệt đỡ lấy , giải thích: “Con chim cút đó rơi trúng đầu em trai cháu, suýt chút nữa nó ngất xỉu, lúc đó đều thấy cả.”
“ đấy đúng đấy, con chim cút đó rơi trúng Nguyễn Lỗi...” Đám trẻ con mặt lúc đó trong lòng nhiều toan tính, liền gật đầu phụ họa. Mãi đến khi vài phụ véo tay, chúng mới ngậm miệng với vẻ mặt ấm ức, hiểu chuyện gì.
Lời thốt , cũng hiểu rõ bộ sự việc.
Ai nấy đều bắt đầu chỉ trích thím Ngũ, bà hẹp hòi, hổ... lời tiếng đủ kiểu.
Vốn dĩ cũng là chuyện nhỏ, cho dù thời buổi thịt thà quý giá thật, nhưng cũng đến mức vì chút chuyện cỏn con mà ầm ĩ lên như .
Thím Ngũ cũng ngờ sự việc cuối cùng phát triển theo chiều hướng . Mặt bà tím tái vì hổ, hung hăng đẩy Ngũ Y Đình trong lòng , còn tặng kèm cho cô bé một cái tát trời giáng, mắng c.h.ử.i té tát: “Cái con ranh con , rõ ràng với thím, cho mày kiến thức hạn hẹp, cho mày thèm ăn, cho mày hổ .” Bà liên tục giáng xuống vài cái tát.
“Thím Ngũ, thím thể đ.á.n.h con bé như , cẩn thận đ.á.n.h hỏng đấy.”
“ , thím thím kiểu gì mà vô trách nhiệm thế.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-27-nhao-su-3.html.]
“……”
Mọi phản ứng , vội vàng xông lên can ngăn.
Ngũ Y Đình cũng chẳng ai che chắn ở phía , đầu óc cô bé ong ong cả lên.
Cả ngẩn tò te.
Cô bé chỉ cảm thấy ánh mắt đều mang theo vẻ khinh thường, cả lạnh toát từ đầu đến chân. Khóe mắt liếc thấy Nguyễn Kiều Kiều đang Nguyễn Kiến Quốc ôm trong lòng như búp bê sứ, cô bé chỉ cảm thấy hận ý ngập trời, suýt chút nữa thì hộc máu!
“Nếu con nha đầu c.h.ế.t tiệt về nhà bậy bạ, đến đây loạn ?” Thím Ngũ bộ như lừa gạt, tức giận định lao đ.á.n.h Ngũ Y Đình tiếp, nhưng cản . Thím Ngũ bộ giơ tay lên hai cái mới chịu thôi.
Quay đầu Nguyễn Lâm thị, bà vẫn giữ vẻ mặt đầy căm phẫn: “Thím Nguyễn, chuyện đều tại con nha đầu c.h.ế.t tiệt , nếu nó bậy thì cũng chẳng đến đây... Ôi chao, đây đều là hiểu lầm cả thôi mà, thím yên tâm, về nhà nhất định bảo chú nó tẩn cho nó một trận! À ừm, là hiểu lầm thì về đây ha, bố sắp nhỏ còn đang đợi cơm ở nhà.”
Nói xong, bà xoay định chuồn thẳng. Đi một nửa mới nhớ tới Ngũ Y Đình, bà túm lấy tai cô bé lôi xềnh xệch ngoài.
Ngũ Y Đình suốt cả quãng đường, hình nhỏ gầy khiến bà con lối xóm theo đều lặng lẽ thở dài, trong lòng cảm thán đây cũng là một đứa trẻ khổ, vớ bà thím lòng đen tối như .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nguyễn Lâm thị cũng cau mày theo, nhưng rốt cuộc cũng gì thêm. Nhà bà còn một đống chuyện phiền lòng, lấy tâm trạng lo chuyện nhà .
Chỉ là vì Ngũ Y Đình chơi với Nguyễn Kiều Kiều, thi thoảng thấy Nguyễn Kiều Kiều cho cô bé đồ ăn, bà cũng gì, dù cũng là Kiều Kiều tự nguyện, bà cũng hy vọng cháu gái thêm một bạn nhỏ.
xem hiện tại, con bé cũng chẳng dạng .