Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 24: Bàn tay vàng? (8)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:27:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cái thằng nhóc thật là...” Nguyễn Kiến Quốc buồn cháu, bất lực lắc đầu. Những khác cũng bật theo.

 

Nguyễn Kiều Kiều bữa cũng ăn no nê, nhưng nàng ăn suy tư. Chuyện xảy quá đột ngột, lẽ thấy sẽ cảm thấy kỳ lạ nhưng đủ để gây chú ý. Nếu còn xảy vài nữa, e rằng sẽ khiến họ để tâm.

 

nàng kiểm chứng một chút, nghĩ thầm sẽ tự lén lên núi một chuyến.

 

Cơm nước xong xuôi, ai về nhà nấy.

 

Nguyễn Kiều Kiều mất khả năng , Nguyễn Kiến Quốc sợ chân nàng nặng nên từ đầu đến cuối đều bế nàng tay. Ông to lớn vạm vỡ, ôm Nguyễn Kiều Kiều cứ như ôm một món đồ chơi. Nguyễn Kiều Kiều phản kháng vài thành công cũng đành mặc kệ ông.

 

Khi trời tối hẳn, Nguyễn Lâm thị dọn dẹp xong việc bếp núc, bế Nguyễn Kiều Kiều rửa mặt đ.á.n.h răng.

 

Rửa xong đôi chân nhỏ, bà kéo ống quần lên định bôi t.h.u.ố.c cho nàng thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào, hình như ai đó đang cửa c.h.ử.i bới.

 

“Mẹ, chuyện gì thế? Ai đang c.h.ử.i bới bên ngoài ?” Nguyễn Kiến Quốc chân đất từ phòng bên cạnh , tay còn cầm cái khăn lau chân, nghi hoặc hỏi Nguyễn Lâm thị.

 

Nguyễn Lâm thị lắc đầu: “Không , con xem thế nào. Mẹ bôi t.h.u.ố.c cho Kiều Kiều .”

 

Nguyễn Kiến Quốc gật đầu, Nguyễn Kiệt theo ông cùng ngoài. Mấy phòng bên cạnh đám Nguyễn Phong cũng theo. Cùng tới cổng, họ phát hiện ở đó một vòng bà con lối xóm vây quanh.

 

Nguyễn Kiến Quốc cau mày, bước ho khan một tiếng.

 

Đám đông vây quanh lúc mới sang, tạm ngừng bàn tán, tránh một lối , để lộ đang ở trung tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-24-ban-tay-vang-8.html.]

 

“Thím Ngũ, thím cái gì cửa nhà thế?” Nguyễn Kiến Quốc cau mày phụ nữ trung niên giữa sân. Bà mặc một bộ quần áo vải thô bọc lấy hình mập mạp, trông vẻ dễ gần nhưng ánh mắt ẩn chứa quá nhiều toan tính.

 

Đứng bên cạnh phụ nữ đó là Ngũ Y Đình đang cúi gằm mặt.

 

“Thím, thím ơi, chúng về .” Nhìn thấy nhà họ Nguyễn , Ngũ Y Đình sắp đến nơi, hổ đỏ bừng cả mặt, bắt đầu hối hận về quyết định đó của .

 

Hóa khi ai về nhà nấy, Ngũ Y Đình mang hai con chim sẻ về. Thím Ngũ thấy liền vui vẻ mặt, nhanh nhẹn đón lấy, lông cũng cho Ngũ Y Đình động , nhoáng cái xử lý xong, xào lăn một bữa thơm phức. Cả nhà năm ăn ngon lành, chẳng phần gì cho cô bé.

 

Ngũ Y Đình thịt chim sẻ chắc chắn đến lượt , sớm tính toán lúc nấu sẽ ăn vụng nếm thử, nhưng nào ngờ thím đề phòng cô bé như , đến nấu cũng cho cô bé nấu.

 

Cô bé chút cam lòng.

 

Nghĩ thầm dựa ngay cả nước canh cũng uống, trong khi nhà Nguyễn Kiều Kiều thể vớ bẫm hai con gà rừng. Cô bé với tính cách của thím thì tuyệt đối sẽ để lỡ cơ hội ăn thịt gà, cho nên liền thêm mắm dặm muối kể chuyện núi .

 

Thím cô bé xong quả nhiên lập tức lau miệng. Vốn quen thói hổ, bà kéo cô bé sang nhà họ Nguyễn ngay, đòi công đạo.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Cô bé cứ tưởng bà sẽ lặng lẽ nhà họ Nguyễn đòi hỏi, ai ngờ bà trơ trẽn đến mức ầm ĩ ngay cổng lớn.

 

rốt cuộc từ , ngoài nhà họ Nguyễn thì lúc đó còn ít thấy. Cô bé thể với nhà, những tự nhiên cũng sẽ , thì sẽ chân tướng là như thế nào.

 

Nếu lặng lẽ đến nhà họ Nguyễn, đòi thì thôi, cũng chẳng mất gì. bây giờ ầm lên thế chẳng là vả mặt bàn dân thiên hạ ?

 

 

Loading...