Nguyễn Lâm thị mỉm , ôm cô bé đung đưa nhẹ nhàng, tay vỗ nhè nhẹ bên hông cô bé, miệng ngân nga một điệu hát ru tên theo nhịp vỗ.
Bên cạnh, Hứa Tư bàn tay hất phũ phàng, ánh mắt trở nên u ám... Đây là thứ hai hối hận...
Nguyễn Kiều Kiều , bộ tâm trí đều dồn giấc mơ . Cái c.h.ế.t của Nguyễn Lâm thị cô bé là xảy khi cô bé tròn 6 tuổi, mà sinh nhật cô bé tháng 10, Nguyễn Lâm thị mất mùa dâu tằm chín, tính chắc là thời gian năm .
Cô bé thể cố gắng tránh cái c.h.ế.t của Nguyễn Lâm thị, nhưng những khác thì ?
Nguyễn Thỉ c.h.ế.t đuối, Nguyễn Khánh rắn c.ắ.n c.h.ế.t, trong chín trai, chỉ hai c.h.ế.t yểu khi trưởng thành. Cô bé con sông Nguyễn Thỉ c.h.ế.t đuối là sông nào, cũng Nguyễn Khánh rắn c.ắ.n ngày nào, càng là khi nào, cô bé để tránh đây?
Nguyễn Kiệt c.h.ế.t vì t.a.i n.ạ.n xe, cái cô bé , là vì cứu nguyên chủ Nguyễn Kiều Kiều, cô bé cũng thể tìm cách tránh .
Còn các trai khác, đều c.h.ế.t khi trưởng thành.
Cô bé chỉ cần giữ chân tiểu phản diện, để yêu nữ chính, tin rằng tất cả những điều sẽ xảy ...
Hiện tại việc cấp bách là tìm hiểu xem Nguyễn Thỉ rốt cuộc c.h.ế.t đuối ở sông nào, gần thôn họ sông nào ? Còn Nguyễn Khánh nữa, rắn c.ắ.n lúc nào?
Giấc mơ trưa nay khiến Nguyễn Kiều Kiều cả buổi chiều chẳng tinh thần gì. Mấy trai chơi về, phát hiện em gái ủ rũ, bàn tay mũm mĩm còn một vết răng, lập tức nổi đóa lên.
Tưởng ai thừa lúc bọn họ vắng bắt nạt em gái, xắn tay áo lên định tìm tính sổ.
Dáng vẻ hùng hổ đó khiến lòng Nguyễn Kiều Kiều ấm áp, càng thêm kiên định quyết tâm bảo vệ cả gia đình .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-233-bong-de-4.html.]
Nguyễn Tuấn thấy đám em nhỏ định đ.á.n.h , buồn kể chuyện xảy buổi chiều.
Đám trai nhỏ em gái bắt nạt mới yên tâm. Thấy em gái buồn bã, liền tung hết các chiêu trò chọc cô bé, nhưng đều vô dụng.
Nguyễn Kiều Kiều , phụ lòng các .
hễ thấy họ, cô bé nghĩ đến cái c.h.ế.t của họ, cứ thế thì đừng là , là may lắm .
Thịt Thịt cũng chạy quanh chân cô bé, chơi đùa với cô bé, nhưng Nguyễn Kiều Kiều thực sự tâm trạng. Cô bé đợi các trai tản hết, mới kéo Nguyễn Thỉ hỏi: “Anh Thỉ, bơi ?”
“Biết chứ, Kiều Kiều bơi ? Bây giờ trời nóng lắm, đợi nóng hơn chút nữa dẫn em bơi, bơi giỏi lắm đấy!” Nói đến đây, Nguyễn Thỉ vỗ n.g.ự.c đầy tự hào.
Vừa Nguyễn Lâm thị bưng thức ăn thấy, trừng mắt một cái, mắng: “Nguyễn Thỉ cháu mà dám đưa Kiều Kiều bờ sông, bà đ.á.n.h gãy chân cháu đấy!”
Vì thầy bói mù Tiền từng Nguyễn Kiều Kiều kỵ nước, Nguyễn Lâm thị cho lấp hết giếng trong nhà, chỉ khi nào múc nước mới mở , chính là sợ xảy chuyện.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Mắng Nguyễn Thỉ xong, bà sang Nguyễn Kiều Kiều, vẻ mặt nghiêm túc : “Kiều Kiều, bờ sông, ? Mùa hè nóng thế nào cũng trốn nghịch nước!”
“Bà nội, cháu chỉ thế thôi, chứ định đưa em thật .” Nguyễn Thỉ , đồng thời lén nháy mắt với Nguyễn Kiều Kiều ở góc Nguyễn Lâm thị thấy.
Nguyễn Kiều Kiều nỗi lo sợ của Nguyễn Lâm thị, ngoài mặt ngoan ngoãn lời, nhưng trong lòng tính toán khác.
Tuy nhiên dù Nguyễn Lâm thị lo lắng, cô bé vẫn sẽ liều lĩnh thôi.