Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 21: Bàn tay vàng? (5)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:27:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bà nội, mau về nhà tìm t.h.u.ố.c đỏ , Kiều Kiều thương ở chân .”

 

“Sao thương ở chân?” Nguyễn Lâm thị đau xót Nguyễn Kiều Kiều. Khóe mắt liếc thấy tiểu mập mạp, bà lập tức quát lên: “Cháu bảo cùng Kiều Kiều sang nhà Đình Đình chơi cơ mà? Sao nông nỗi ?”

 

Tiểu mập mạp tuổi còn nhỏ, giấu chuyện. Hôm nay xảy việc , cảm xúc đổi liên tục, giờ Nguyễn Lâm thị quát, bé suy sụp òa nức nở: “Là cháu , cháu chăm sóc cho , hu hu hu...”

 

Tiếng vang trời, đinh tai nhức óc.

 

“……” Nguyễn Lâm thị.

 

“Gào cái gì mà gào, tang đấy !” Tuy miệng nhưng cháu trai như thế, bà cũng dám mắng thêm, chỉ hớt hải chạy về nhà tìm t.h.u.ố.c đỏ.

 

Tìm t.h.u.ố.c đỏ, Nguyễn Kiều Kiều đặt ghế, nhà họ Nguyễn vây quanh hai vòng trong ngoài. Ai nấy đều cau mày chằm chằm chân nàng, cho Nguyễn Kiều Kiều vốn định rên rỉ vì đau cũng thấy ngại ngùng, đành c.ắ.n môi chịu đựng Nguyễn Kiến Quốc xoa bóp.

 

Quả thực tổn thương đến xương cốt, nhưng hai con gà rừng lao đến với lực mạnh khiến đầu gối sưng vù, bầm tím. Làn da trắng nõn nổi bật vết bầm tím trông đáng sợ.

 

Nguyễn Lâm thị đau lòng chịu , nỡ mắng nàng nên trút hết giận lên đầu mấy đứa cháu trai. Năm trai lớn nhỏ phạt quỳ hết ngoài sân, ngay cả Nguyễn Kiều Kiều xin xỏ cũng .

 

Trong chuyện liên quan đến Nguyễn Kiều Kiều, Nguyễn Lâm thị nay luôn một là một, hai là hai.

 

Đợi đến khi Nguyễn Thỉ xách gà rừng về thì Nguyễn Kiều Kiều bôi t.h.u.ố.c xong.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-21-ban-tay-vang-5.html.]

Liễu Chiêu Đệ vẫn luôn ở trong nhà, thấy vây quanh một con nhóc thì thầm nghĩ đầu óc cả nhà bệnh, lười xem. Đến khi thấy Nguyễn Thỉ xách gà rừng về, mụ lập tức lao .

 

“Con trai, ở gà rừng thế , con bắt ?” Liễu Chiêu Đệ tít cả mắt, đưa tay định lấy gà tay con, miệng còn : “Xem tối nay thêm cơm , con ăn món gì, cho...”

 

Câu đột ngột tắc nghẹn vì bàn tay mụ đưa Nguyễn Thỉ né tránh.

 

“Làm gì thế?” Không lấy gà, nụ mặt Liễu Chiêu Đệ tắt ngấm.

 

Nguyễn Thỉ lách qua mụ, đến bên cạnh Nguyễn Lâm thị, nhỏ giọng : “Bà nội, đây là con gà rừng đ.â.m thương .”

 

Trong lúc bôi t.h.u.ố.c , mấy em cơ bản giải thích sự tình một lượt. Tuy nhiên Nguyễn Lâm thị và Nguyễn Kiến Quốc cảm thấy chuyện quá hoang đường nên cũng tin lắm, chỉ nghĩ là mấy em bịa chuyện để tha phạt.

 

Giờ thấy Nguyễn Thỉ thực sự xách gà rừng về, ai nấy đều kinh ngạc.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Nguyễn Lâm thị và Nguyễn Kiến Quốc tin thì càng miễn bàn đến Liễu Chiêu Đệ. Thấy con trai thế mà lách qua , trực tiếp đưa gà cho Nguyễn Lâm thị, mụ tức đến giật cả khóe mắt, xông lên vỗ bốp một cái gáy Nguyễn Thỉ, mắng xối xả: “Cái đồ ăn cây táo rào cây sung , bà nuôi mày lớn thế để gì hả!”

 

Nguyễn Thỉ cái tát cho lảo đảo, chúi về phía suýt đập góc bàn, may mà Nguyễn Lâm thị kịp thời kéo .

 

Nguyễn Lâm thị sa sầm mặt, lạnh lùng Liễu Chiêu Đệ, khẩy tiếng: “Chị đang thằng Thỉ đấy?”

 

Liễu Chiêu Đệ định tay nặng như , đ.á.n.h xong liền hối hận. Giờ Nguyễn Lâm thị móc máy, mụ càng hối hơn, nặn nụ lấy lòng: “Mẹ, hiểu lầm , con dám...” lời còn dứt tiếng mắng của Nguyễn Lâm thị chặn : “Cái đồ đàn bà kiến thức hạn hẹp, lòng đen tối, đến đồ của Kiều Kiều mà cũng cướp. Nhà họ Nguyễn cái đồ chổi như chị đúng là xui xẻo tám đời!”

 

 

Loading...