Nguyễn Kiều Kiều bĩu môi. Không cô ham học gì cho cam, chỉ là cảm thấy đến mức nghiêm trọng thế, mới thương tí xíu nghỉ học liên tục, trông vẻ tiểu thư quá, như kiểu vô dụng lắm , cô thích cảm giác .
xin nghỉ thì đành chịu .
Cô xoa bụng, cảm thấy đói. Được Hứa Tư đỡ xuống giường, khỏi phòng cô liền ngó xung quanh, hỏi: “Cậu và ạ?”
“Họ đến trường .” Ba đàn ông cộng thêm một thiếu niên, chuyện sáng nay mới chốt, chiều nay thực hiện ngay.
“……” Nguyễn Kiều Kiều.
Không cần hỏi cô cũng đoán họ gì.
Khi Nguyễn Kiều Kiều xuống lầu, bà Nguyễn nhà. Mấy ngày nay bà đều bận chuyển đồ đạc sang căn hộ ở trường, hôm nay ba đàn ông khỏe mạnh giúp đỡ nên chở luôn ba xe đồ sang đó. Xe của Thư Lãng là mượn nhà họ Lục bên cạnh, Triệu Lệ cũng theo giúp một tay.
Căn biệt thự rộng lớn chỉ còn hai . Hứa Tư định bếp bưng cơm cho cô, còn đưa cô cùng.
Nguyễn Kiều Kiều nhớ chuyện định hỏi sáng nay, bĩu môi.
Đi theo Hứa Tư bếp bưng thức ăn , cùng bàn ăn, Nguyễn Kiều Kiều vội ăn mà hỏi: “Anh Tư, sáng nay bảo chuyện với em, giờ ?”
Hứa Tư liếc thức ăn mặt cô: “Em ăn cơm .”
Nguyễn Kiều Kiều một cái, cuối cùng vẫn cầm đũa lên ăn cơm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-1139-co-the-chet-bat-cu-luc-nao-10.html.]
Cô vốn đói, nhưng hiểu tự nhiên chẳng thấy ngon miệng, nhưng vẫn cố gắng ăn hơn nửa bát. Người nhà họ Nguyễn ai cũng cao, cô luôn phấn đấu trở thành một bạch phú mỹ chân dài, đương nhiên thể để biến thành nấm lùn trong giai đoạn phát triển .
Đặt bát đũa xuống, Nguyễn Kiều Kiều Hứa Tư, chớp chớp mắt hiệu thể bắt đầu.
Hai ngày nay Nguyễn Kiều Kiều cảm nhận sự bất thường của trong nhà, suy nghĩ lung tung nhiều, thậm chí còn ngốc nghếch nghĩ rằng giống nữ chính phim truyền hình Hàn Quốc nào đó, mắc bệnh nan y gì đấy.
cô ngờ tình trạng của là thế .
Kể từ khi Hứa Tư dứt lời, Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy vạn vật xung quanh như tĩnh lặng, tai cô tự động lọc bỏ âm thanh.
Cô thấy môi Hứa Tư mấp máy, nhưng dần dần thấy gì nữa, đó là tiếng tim đập thình thịch dữ dội, to đến mức như vỡ màng nhĩ.
Cô l.i.ế.m đôi môi khô khốc, cô Hứa Tư đang gì lúc , chỉ bình tĩnh tổng kết tất cả những gì : “Cho nên... em khả năng c.h.ế.t ngay giây tiếp theo... đúng ?”
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nữ chính bệnh nan y sắp c.h.ế.t, ít nhất còn thời gian đệm, còn cô... đừng thời gian đệm, c.h.ế.t ngay giây cũng khả năng.
“Kiều Kiều.” Hứa Tư lo lắng cô.
Cậu vốn tưởng cô sẽ sợ hãi, hoặc sẽ lóc, rốt cuộc từ nhỏ cô chiều chuộng quen . Trước khi cũng nghĩ đến nhiều phản ứng thể xảy của cô, duy chỉ phản ứng bình tĩnh như mắt .
Bình tĩnh đến đáng sợ, như thể quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của bản .
Cậu thà thấy cô gào ầm ĩ còn hơn thấy bộ dạng bình tĩnh thế , điều đó khiến bất an, tim thắt đau đớn.
“Anh Tư, còn trả lời em đấy, , em thể c.h.ế.t bất cứ lúc nào, đúng ?” Nguyễn Kiều Kiều hỏi nữa, khăng khăng Hứa Tư cho một câu trả lời khẳng định.