Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 1013: Tân gia (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-26 00:44:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đang bờ gào t.h.ả.m thiết, sợ đến mức sắp ngất xỉu chẳng ai xa lạ mà chính là Từ Diệu, bọn họ gặp tàu hỏa.

 

Vậy hồ là ai?

 

Nhìn ảnh đang chới với trong nước, sắp chìm nghỉm, Nguyễn Kiều Kiều cũng chẳng màng đến chuyện khác, gân cổ lên kêu cứu mạng. Khoan hãy quản hồ là ai, đó là một mạng đấy!

 

Nguyễn Kiệt bơi, bình thường ở quê xuống sông bắt cá, thấy cũng nghĩ nhiều, cởi áo chạy về phía đối diện. Khi đối phương bắt đầu chìm xuống, cởi phăng lớp quần áo dày và giày , lao ùm xuống hồ.

 

Nước hồ mùa đông thể đông c.h.ế.t , Nguyễn Kiệt nhảy xuống liền rùng một cái, nhất thời cứng đờ .

 

Nguyễn Kiều Kiều bờ cảnh , ngăn cản kịp, tim suýt ngừng đập, sợ đến mặt mày tái mét, chân dậm bình bịch bờ, cuống đến phát điên: "Anh ơi ! Quay !"

 

Nguyễn Kiệt lạnh cóng, phản ứng trở nên chậm chạp, rùng một cái nữa, căn bản thấy tiếng gọi của Nguyễn Kiều Kiều bờ. Đợi đến khi tay chân cảm giác, mới sải tay bơi về phía rơi xuống nước.

 

lúc , đội tuần tra trong đại viện ngang qua, thấy rơi xuống hồ liền nhảy xuống bốn , kéo cả rơi xuống nước và Nguyễn Kiệt đang nỗ lực kéo bờ lên cùng.

 

Nước mùa đông thực sự lạnh, Nguyễn Kiệt lên bờ lạnh đến tím tái môi, run cầm cập.

 

Nguyễn Kiều Kiều ôm quần áo cuống cuồng đắp lên , tức giận đập vai : "Anh ơi, ai bảo nhảy xuống! Ai bảo nhảy hả!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-1013-tan-gia-1.html.]

Vừa đập nức nở, nước mắt rơi lã chã. Có trời mới khoảnh khắc thấy nhảy xuống, cô bé sợ hãi đến mức nào, quả thực suýt c.h.ế.t khiếp.

 

"Không , , kỹ thuật của lắm, sẽ , ngoan, đừng ." Nguyễn Kiệt rùng hai cái vì lạnh, ôm cô em gái đang nức nở lòng dỗ dành.

 

"Anh ơi, lạnh , em cởi áo cho mặc nhé." Thấy chiếc áo đắp lên Nguyễn Kiệt thấm nước ướt sũng ngay lập tức, Nguyễn Kiều Kiều sợ lạnh, giãy giụa bò khỏi lòng , đưa tay định cởi áo đắp cho .

 

"Không , lạnh." Nguyễn Kiệt thể lấy áo của em gái, rõ ràng mặt mày tái mét vì lạnh mà vẫn cố nặn nụ .

 

Bên cạnh, Hứa Tư lặng lẽ cởi áo khoác của khoác lên Nguyễn Kiệt. Nguyễn Kiệt theo bản năng định từ chối, nhưng bắt gặp ánh mắt của Hứa Tư, hiểu lời nuốt ngược trong.

 

Lúc mới nhớ tới cứu, cũng sống c.h.ế.t thế nào, thò đầu khỏi vòng vây, về phía cứu ở đối diện: "Cô ?"

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Nguyễn Kiều Kiều lúc mới nhớ sang phía đối diện, nhưng đó đội tuần tra vây kín mít, căn bản thấy gì, chỉ khi đối phương bế lên, cô bé mới loáng thoáng thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch chút huyết sắc.

 

Đó là một cô bé chừng mười mấy tuổi, sắc mặt tệ, chắc là sặc nước và lạnh cóng, mắt nhắm nghiền, như hôn mê.

 

Cô bé còn thêm nhưng cô bé đội tuần tra bế chạy . Từ Diệu lóc t.h.ả.m thiết, về phía Nguyễn Kiệt một cái chạy chậm đuổi theo.

 

"..." Nguyễn Kiều Kiều.

 

Cô bé nhịn bĩu môi, trong lòng chút thoải mái.

Loading...