còn sức để tranh cãi, cũng  còn năng lượng để bàn cãi điều gì nữa.
 
Bà sẽ   , giống như việc bà  bao giờ sửa  tật nhiều chuyện.
 
 rõ ràng bà  nghĩ , thấy    đối mặt với lời  của bà, cơn giận của bà  bùng lên.
 
"Mẹ quỳ xuống  , con chỉ  thấy  xin  đúng ,  quỳ xuống  đủ ,  đủ thì  lạy con luôn!"
 
Bà    định cúi ,   chịu nổi nữa, bùng nổ:
 
"Đây là xin  ! Đây là   ép con  tha thứ! Mẹ dùng đạo lý, dùng hiếu đạo để ép con  tha thứ!"
 
"Mẹ  hề nghĩ  sai! Mẹ  như    vì mấy ngày nay bố và con  thèm đếm xỉa đến ,   chịu nổi nên mới nhận  với con!"
 
"Mẹ   cảm thấy   sai,  chỉ  đóng vai nạn nhân để tất cả   thấy! Để thấy con gái  bất hiếu thế nào, dám  tha thứ cho , dám bắt   quỳ xuống,   con c//hế//t mới  lòng đúng !"
 
Càng hét,  càng cảm thấy đau lòng,  ở trong căn nhà  mà cảm giác như  phát điên!
 
Nhìn khuôn mặt vô cảm của ,  chỉ  đập phá cả căn nhà.
 
"Làm    thể sai , sai là chúng , sai là cả thế giới! Nói chuyện phiếm thì , ngay cả việc  đưa mật khẩu thẻ ngân hàng của gia đình  ngoài thì cũng đúng!"
 
"Đi ! Đi mà ! Nói cho cả khu   mật khẩu két sắt của nhà ,  !"
 
 phát điên, nghĩ gì  nấy,  quan tâm đến lý trí nữa.
 
Mẹ  ngẩn   , cái đầu gối của bà khựng   thể cúi xuống, cả    nên  gì nữa.
 
Thấy ,   khẩy, hất tay bà ,   đóng sầm cửa phòng,  bắt đầu thu dọn đồ đạc.
 
  thể quản  bà, bà cũng nghĩ rằng    tư cách quản bà.
 
Ở cái nơi tồi tệ   sống  thì  , để bà ở nhà một  mà lảm nhảm,  lảm nhảm bao lâu cũng !
 
—------------------
 
Nghĩ đến đây,  lập tức gọi cho em trai đang học trong trường, kể cho nó  chuyện nhà, nhắc nó đừng kể gì cho ,  cẩn thận lấy bài học từ .
 
Em trai  cho rằng  đang  quá, còn  rằng nếu  dọn  như thế sẽ  tổn thương .
 
" nếu  dọn ,   tổn thương là chị đấy!"
 
 khuyên nhủ nó: "Chị  đưa  bài học của , em tự mà suy nghĩ, đừng  chị  nhắc em."
 
"Này! Chị  thế là quá  đấy, bà  là  chúng  mà,   thể hại chúng  !"
 
Em trai   đồng tình, rõ ràng là nó  để lời   lòng.
 
Chỉ là  nhanh, em trai   hối hận.
 
Vì cái miệng  buôn chuyện của  bắt đầu nhắm  nó.
 
Em trai  là một    kế hoạch.
 
Sau khi  nghiệp, nó nhanh chóng sắp xếp cho  việc thi công chức, vì nó cảm thấy công việc nhà nước vẫn  định hơn.
 
Điều    gì đáng trách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-toi-rat-thich-buon-chuyen/chuong-4.html.]
 
Thêm  đó, ngành nghề trong vài năm qua  mấy khởi sắc, nên nó nghĩ rằng bám lấy công việc nhà nước vẫn  hơn.
 
Và quả thực, nó  giỏi. Không chỉ vượt qua kỳ thi  một cách dễ dàng mà còn đạt điểm  cao nhất.
 
Sau khi vượt qua phỏng vấn, nó hào hứng gọi điện cho ,  rằng   trúng tuyển, từ nay sẽ  một công việc  định.
 
  chúc mừng nó: "Giỏi lắm em trai, em  gì, chị sẽ mua quà cho em mừng thành công!"
 
"Không cần !"
 
Nó vội từ chối: "Thi xong  tính, bây giờ mới là giai đoạn quan trọng,  qua  bước xác minh lý lịch, công khai mới , lúc   khiêm tốn là  hết."
 
"Xem  em cũng  giữ gìn đấy."
 
 khen nó thận trọng, nhưng   nhanh chóng nghĩ đến một việc quan trọng, đó là nhắc nó nhất định   tiết lộ, đặc biệt là    với .
 
Nếu   cũng  đợi  khi  chuyện  yên , tuyệt đối   báo  với bà, tránh  hỏng chuyện.
 
Em trai  miệng thì bảo sẽ cẩn thận chú ý, nhưng trong lòng nó nghĩ gì   .
 
 chỉ  cuối cùng nó  loại, ngay trong giai đoạn công khai thông tin.
 
Lúc  tin , phản ứng đầu tiên của  là   đang chơi khăm nó, vì những trường hợp như   hiếm gặp.
 
Phản ứng thứ hai là đoán xem  đó là ai.
 
Vì chuyện ,   đặc biệt về nhà, hỏi em trai đang buồn rầu  thầm trong phòng xem   chuyện gì xảy  .
 
Em trai   nó .
 
"Lúc em  khỏi phòng phỏng vấn, gặp một  cứ hỏi han tình hình của em,  bắt chuyện,  quen nhưng em  quan tâm."
 
"Sau đó,  bạn học vẫn đang học cao học ở trường  với em rằng   đến trường điều tra về em, thậm chí  đó còn tìm gặp thầy cô để hỏi về em."
 
"Chị   …"
 
Em  cay đắng lau mặt: "Em  loại vì lý do hành vi cá nhân   đắn,  em ở trường quen nhiều bạn gái, bắt cá nhiều tay, nhưng em  !"
 
"Em từ nhỏ đến giờ còn  nắm tay bạn gái nào mà!"
 
Nó càng  càng tức giận, cả  trở nên mất kiểm soát, gần như phát điên.
 
 an ủi vài câu nhưng  nó trong cơn tức giận đuổi  khỏi phòng,   ở một  để bình tĩnh .
—------------------
 
Chỉ còn ba chúng   im lặng  ghế sofa trong phòng khách,   nên khuyên bảo  giúp đỡ thế nào.
 
Bố  tức giận chửi rủa vài câu, nguyền rủa   báo cáo em    sống yên .
 
Chửi đến khô cả miệng, ông mới  sang :
 
"Nếu   thì  tìm công việc khác mà ,  nhất thiết  là công chức,  vô  vị trí việc ,  cần nhất thiết  là công chức."
 
"Thực  công chức cũng chẳng  gì đặc biệt, lương  cao, chỉ  cái nhàn hạ  lo  sa thải mà thôi."