Mẹ Tôi Nuôi Em Trai Thành Chuột Vàng - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-01 08:09:58
Lượt xem: 164

Người trong làng đều em trai chẳng khác gì súc vật.

Vì để ăn ngon, nó từ thủ đoạn nào, lấy cả tiền chữa bệnh của cha để quán ăn, tiêu hết bắt bán m.á.u để mua thịt về cho nó.

 

cả nhà … vẫn cam tâm tình nguyện.

Bởi em trai là “con chuột vàng” hiếm .

 

Khi trưởng thành, cơ thể nó sẽ dần biến thành vàng thật.

Cha sớm chuẩn sẵn búa, chỉ chờ đến ngày đập nát nó để lấy vàng.

 

1

 

gánh củi về tới nhà thì thấy cổng tụ tập một đám trẻ con, đứa nào cũng chảy nước miếng, cứ thò cổ sân nhà .

 

“Thơm quá… là mùi thịt kìa!”

 

Bà thím hàng xóm mắng chúng một câu “đồ hổ”, vội bước đến chỗ :

“Bé , con ngoài là Em trai con chạy xuống trấn mua thịt nữa . Nhà con chẳng còn gì để ăn, con xem nó lấy tiền chứ?”

 

Nghe , tim chùng xuống, nửa lạnh buốt.

 

Làng là nơi nghèo nhất vùng, quanh năm chỉ trông ruộng nương mà sống.

Vài năm nay mùa màng thất bát, thịt trở thành thứ xa xỉ chỉ ăn mỗi dịp Tết.

Vậy mà trong cảnh như thế, em ăn đến hơn hai trăm cân thịt.

 

chỉ đòi “mỗi bữa đều bốn món một canh”, mà còn bắt mỗi bữa cũng thịt.

 

Nhà tiền mua, nó liền lấy trộm đồ cưới của đem đổi.

Sau đó, nó còn lén lấy cả tiền chữa bệnh của cha, khiến căn bệnh u lành của ông trở thành ung thư.

 

Cả làng đều nó chẳng khác gì heo chó, mà cha vẫn chiều chuộng, thậm chí còn cắt thịt để cho nó ăn.

 

Hiện giờ, cả nhà nó vét sạch, chỉ còn tiền học phí tích góp bằng cách hái rau dại.

Chẳng lẽ…

 

Đầu “ong” một tiếng, lập tức chạy thẳng về nhà.

 

Quả nhiên, em đang ở trong bếp, cúi rạp như chuột, vục mặt đĩa thịt kho, miệng bóng loáng dầu mỡ.

Cả mâm thịt to đùng như thế chứa lượng thịt mà mấy năm nhà từng thấy.

 

“Mày lấy tiền mà mua thịt hả?”

 

Nó liếc một cái, nhe cái miệng dính đầy nước sốt :

“Tiền trong tủ của chị đó. Giấu sâu thế, chị tưởng giấu em ?”

 

Trước mắt tối sầm .

Mọi cảm xúc dồn nén bấy lâu phút chốc vỡ òa.

 

2

“Mày đó là tiền học của tao ? Tao để dành một năm trời đó!”

Chỉ cần thêm một năm nữa, sẽ thể thi đại học.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Thầy cô với thành tích của chắc chắn thể xin miễn học phí, thậm chí thể còn nhận học bổng.

Lúc đó, sẽ thể thoát khỏi nơi .

 

“Ồn ào gì đó?”

Đột nhiên em đập tay lên bàn: “Chỉ chút xíu tiền cỏn con đó mà ầm ĩ cái gì, còn chẳng mua nổi một tháng thịt, cần gì dữ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-toi-nuoi-em-trai-thanh-chuot-vang/chuong-1.html.]

 

tức đến run cả , lao tới định lật bàn.

giây chặn , kéo lôi ngoài.

“Đừng ồn. Để cho em con ăn no , ăn cơm mới là chuyện quan trọng nhất.”

 

Thấy ngừng, mới hạ giọng:

“Sắp tới ngày thành niên của nó , con cố chịu thêm chút nữa, để nó ăn thêm . Cha con mua búa , đến lúc đó sẽ đập nát nó , tiền đó gấp mấy trăm tiền học của con.”

 

Nghe những lời đó, uất ức trong lòng vơi đôi chút.

 

Hóa bấy lâu chiều em lý do cả.

em là con chuột vàng hiếm thấy, trăm năm mới một . Người thế sinh thích ăn, càng lớn càng ăn nhiều, đặc biệt thích ăn thịt.

Đến ngày thành niên, từ đầu tới chân đó sẽ từng chút một biến thành vàng. Thậm chí nội tạng, mắt cũng sẽ là vàng ròng.

Nên cả nhà nuôi nó béo lên, cân nặng càng lớn, vàng sẽ càng nhiều. dù em ăn thế nào, cằm nó vẫn nhọn, đôi mắt nhỏ như hạt đậu, thật sự giống con chuột thành tinh.

Còn chỉ thấy rùng .

Mẹ mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày, khi nó sinh cả nhà coi như báu vật.

Giờ thì nó xem như công cụ, tính mạng như rơm rác.

Còn vốn ai yêu quý, thì tương lai sẽ ?

 

bận tâm tới tiền vành , chỉ trốn .

Bát cơm gần cạn, dúi tay một xấp tiền: “Đây là tiền mồ hôi của cha , con đem mua cá cho em con . Nghe ăn cá sẽ tăng cân, nặng thêm vài cân thì cũng thành mấy chục vạn đó!”

 

Nhìn tờ tiền trong tay, trong lòng bỗng lóe lên một suy nghĩ khác.

 

3

Một bó tiền mệnh giá màu xanh là năm mươi, đưa cho mười bó.

Tổng cộng là năm trăm.

Đủ cho học phí học kỳ tới.

 

Đó là tiền mua quan tài của cha , đây van xin lạy lục thế nào cũng chịu đưa.

Dù là dùng để cho em biến đổi nhiều vàng hơn, vẫn thấy nghẹn ở cổ. 

 

bọc nhanh tiền đó bằng khăn nhét vội túi.

 

chợ cá, mà vòng con đường mòn đến làng, đưa tiền tay hiệu trưởng.

Lúc về trời tối, nghĩ lời bào chữa nào thì thấy em ở cổng sân, ngoài.

Nhân lúc nó để ý, vớ lấy nước bẩn ở mương bên cạnh, té một ít lên khập khễnh nhà.

 

“Chị đường tắt cẩn thận ngã xuống mương, tiền cho mua cá cũng rơi mất . Xin em, chị sẽ kiếm tiền bù cho em nha.”

 

dám em trai, cúi đầu bước thì túm lấy cánh tay.

giây , cái tát tưởng sẽ tới xuất hiện.

 

“Chị, chị chứ?”

“Mất tiền chỉ là chuyện nhỏ, bớt một bữa thịt thôi, miễn chị .”

 

ngẩng lên tin tai , dám tin em trai những lời .

Như thể nó đổi tính, em trai bắt đầu giúp phủ bùn khỏi áo, thấy cánh tay xước rướm m.á.u thì sợ hãi:

“Sao còn chảy m.á.u nữa? kiếm t.h.u.ố.c cho, để sẹo thì !”

 

Loading...