Mẹ tôi có một dòng thời gian WeChat cá nhân chỉ mình tôi thấy - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:54:28
Lượt xem: 99

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Dù chị vẫn còn chuẩn quà khác cho bà ngoại mà.]

 

Lâm Diệu sững sờ một lát, bĩu môi.

 

[Trái cây bằng vàng , mà đắt thế?

 

[ bảo chị mua , tiền, đừng mà tìm .]

 

Nói xong nó thẳng đến bàn, tìm đồ ăn vặt.

 

ha ha:

 

[Thôi nào, Lâm Diệu chuẩn thì thôi.

 

[Cam Cam lòng thì cứ để nó tặng.

 

[Còn Lâm Diệu chuẩn thì cũng đừng gán công nó gì.]

 

Mẹ mất mặt, chỉ gượng ngoài.

 

[Để xem trong bếp cần giúp gì .]

 

Nhìn bóng lưng vội vã của , cố nuốt nghẹn trong cổ họng.

 

Trong tầm đột nhiên xuất hiện màu cam rực rỡ, là bà ngoại đưa cho một quả cam.

 

[Ngon lắm, ngọt lắm đó.]

 

Tim ấm áp hẳn lên. nhận lấy, mỉm :

 

[Cảm ơn bà ngoại.]

 

Bàn tay nhăn nheo của bà, xoa nhẹ lên má , giọng ấm áp:

 

[Bà là Cam Cam nhà bà mua mà, chỉ cháu mới mua loại cam ngon thế .

 

[Mũi bà thính lắm, ngửi một cái là ngay.]

 

Bà chạm nhẹ chóp mũi , nhưng đáy mắt vương vấn nỗi buồn.

 

Suốt buổi tiệc sinh nhật, đều lảng tránh .

 

Cho đến khi khách khứa lượt về, vẫn chủ động thêm lời nào với bà.

 

[Lâm Cam!]

 

Vừa bước chân khỏi cổng nhà bà, tiếng gọi từ phía .

 

Dưới ánh đèn đường mờ mờ của khu phố cũ, vẫn thể cảm nhận sự lạnh lẽo toát từ .

 

[Tại con như ?] Bà cất tiếng hỏi

 

giả vờ ngơ ngác.

 

[Con sai lời nào ?]

 

Mẹ ngẩng đầu, ánh mắt sắc lẹm khiến lòng run lên.

 

Cảm giác quá quen thuộc.

 

sợ bà.

 

Từ nhỏ, chỉ cần bà bằng ánh mắt đó, cảm thấy nghẹt thở.

 

ghét bỏ, nên luôn cố gắng bà hài lòng.

 

Thế là, cái đùi gà đang kẹp trong đũa thằng em nhanh tay giành lấy.

 

Mẹ sẽ nặng nhẹ mà nó:

 

[Đồ quỷ đói đầu thai , con ăn một cái , cái là của chị con.]

 

Rồi bà sang , ánh mắt đầy mong đợi.

 

Thế là cúi đầu xuống, nhỏ giọng :

 

[Con thích ăn đùi gà.]

 

Giọng trách móc của kéo khỏi dòng suy nghĩ.

 

[Sao con so đo tính toán thế?

 

[Con và Lâm Diệu là chị em ruột, lập gia đình thì vẫn là một nhà.

 

[Đồ con mua chẳng cũng là đồ Lâm Diệu mua ? Cứ nhất thiết phân rõ của ai của ai ?

 

[Mẹ ngờ con lạnh lùng như , cứ tưởng mấy năm nay con đổi chứ.

 

[Biết thế, những thứ con tặng cũng nên nhận.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-toi-co-mot-dong-thoi-gian-wechat-ca-nhan-chi-minh-toi-thay/chuong-2.html.]

 

đột nhiên cảm thấy khó thở, hô hấp cũng vô thức nặng nề hơn.

 

Rõ ràng nãy còn bà lén với Lâm Diệu:

 

[Bà ngoại con dạo sức khỏe lắm, con đối xử với bà một chút .

 

[Bà ngoại kha khá bất động sản đó, còn lập di chúc lúc còn minh mẫn.

 

[Con học chị con nhiều , tính toán cho bản bao nhiêu!]

 

Không hiểu , vô thức đáp một câu: [Vậy… trả cho con ]

 

Ánh mắt bà đột nhiên đổi, giọng bà trở nên gay gắt.

 

[Con gì?

 

[Đồ con cho , bây giờ trả ?

 

[Lâm Cam, sinh một đứa con gái vô liêm sỉ như con chứ?

 

[Con thật quá thất vọng !]]

 

xong thì , sải bước nhanh, để c.h.ế.t lặng giữa sân tối.

 

bà cũng sẽ bao giờ trả .

 

bóng lưng bà, đột nhiên nước mắt tuôn như mưa.

 

lúc , tiếng chuông điện thoại vang lên, là bà ngoại gọi đến.

 

vội vàng bắt máy.

 

Giọng bà hiền từ vang lên trong đêm: [Cam Cam vui ?]

 

che miệng, một lúc lâu mới bình tĩnh .

 

[Không ạ, cháu vui… vì hôm nay là sinh nhật bà.]

 

Giọng bà dịu dàng như làn gió, pha chút cưng chiều: [Vui là , bà ngoại lén giấu cho cháu ít bánh bao. Cháu vẫn xa , mau lấy nhé.]

 

Khi chỉnh đốn bản trở , bà ngoại ngủ ghế sofa.

 

Bà trông mệt mỏi, dám phiền, chỉ ở cửa trong.

 

Dì khẽ đưa bánh bao cho :

 

[Mau về , mắt đỏ hoe hết , bà ngoại thấy xót đó.

 

[Dù cũng học nhiều sách vở , vẫn còn ngây ngốc như đứa trẻ con .

 

[Đồ dòng thời gian WeChat cá nhân của con đều là con mua ? Lâm Diệu bản lĩnh mà tặng con những thứ đó?]

 

cúi đầu, khẽ [Vâng], xách hộp đồ lưng cửa.

 

[Là Cam Cam đến ?] Phía trong vọng giọng bà ngoại còn ngái ngủ:

 

[Dạ đúng , bánh bao con đưa cho nó . Mai nó còn sớm nên về .]

 

Dì trả lời, nhẹ nhàng đóng cửa .

 

Đồng thời, điện thoại của cũng nhận tin nhắn từ dì.

 

[Về sớm nghỉ ngơi , đừng ngẩn ngơ ngoài đó nữa.]

 

Một tuần , nhận cuộc gọi của .

 

[Con ranh , con tính thèm gọi điện cho nữa ?]

 

đang tăng ca để thành dự án, thấy giọng bà liền vội vàng hành lang.

 

[Mẹ, dạo con thêm giờ, bận lắm ạ.]

 

[Bận đến mấy thì cũng nên gọi điện về một tiếng chứ, thôi , chuyện nữa.

 

[Có con mua cho bà ngoại cái ghế massage ?]

 

[Dạ.]

 

đáp ngắn gọn, mắt vẫn dán đồng hồ — đồng nghiệp đang chờ.

 

Vô Hoan 🌙

[Mẹ thấy cái ghế đó lắm, dạo cũng đau lưng, cái ghế massage đó đắt , con xem...]

 

[Đắt lắm.] cắt lời, giọng mệt mỏi.

 

Nếu là đây, chắc chắn sẽ đắt ạ, nghiến răng mua cho bà một cái.

 

, như nữa.

 

 

Loading...