MẸ LÀ NGƯỜI ĐÁNG THƯƠNG NHẤT MÀ TÔI TỪNG GHÉT - 7
Cập nhật lúc: 2025-04-06 20:13:30
Lượt xem: 3,686
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
nhớ rõ — ánh mắt của bà khi , buồn.
Giả Nhu tát cho lùi mãi về :
“Cô… cô ơi, như ! Cháu từng ! Là chị họ giành bạn trai của cháu!”
“Mẹ, tát tiếp . Con quen cô .”
– Dương Thuần Chi xuất hiện đúng lúc.
—-----
Ban lãnh đạo nhà trường đắc tội với ông bà ngoại , chỉ "giảng hòa", sai giáo viên chủ nhiệm đến khuyên con .
Mẹ luôn trong văn phòng viện trưởng, tự giới thiệu:
“ là con gái của Giả Trường Xuân. Đây là chuyện trong nhà chúng , chắc ông lo chuyện bao đồng chứ?”
Viện trưởng xong chỉ lùi liên tục, dám nhúng tay.
Chẳng bao lâu, của Giả Nhu kéo , giả lả:
“Chị dâu , gì từ từ , đừng khó ba. Ba là danh tiếng mà…”
“Danh tiếng cái con khỉ!”
Mẹ suýt chút nữa vác loa phát thanh rêu rao giữa trường:
“ cần cãi với cô! Gọi Giả Trường Xuân đến đây gặp !”
Trải qua đủ đường vòng vèo, ông ngoại – Giả Trường Xuân – cuối cùng cũng xuất hiện.
Đây là đầu tiên gặp ông — một ông già nghiêm khắc, lạnh lùng.
“Thật là hỗn loạn!” – Ông quát.
“Ai hỗn loạn? Là ông đó!” – Mẹ nể mặt.
“Ông là cha mà tròn trách nhiệm, trách đường khuya. Rõ ràng là hại, ông cho báo công an, còn gả cho kẻ cưỡng hiếp!”
“Đồ giữ phẩm hạnh! Là nỗi nhục của gia tộc! Hôm nay sẽ đuổi cô khỏi nhà!”
Mẹ khinh thường nhổ nước bọt:
“Phì! Cút!”
Sự việc gây ầm ĩ lớn. Một vài sinh viên rảnh rỗi tóm tắt bộ sự việc đăng lên mạng, ai ngờ lên luôn hot search.
Hashtag:
#Một chuyên gia chỉ giỏi lên mặt thật sự vấn đề về thần kinh#
leo thẳng top đầu.
Tất cả những phát ngôn điên rồ của ông Giả Trường Xuân qua các năm đều đào , trở thành trò cho thiên hạ:
“Đề nghị mỗi hộ nghèo nên ít nhất 500 nghìn tệ tiết kiệm.”
“Khuyến khích nghèo cho thuê xe cá nhân.”
“Kiến nghị sửa độ tuổi từ 60–80 thành ‘trung niên’, khuyến khích trung niên nghỉ hưu tái .”
Ngay cả cũng ngờ — hóa mấy năm qua ông nhiều lời vớ vẩn đến thế.
Bảo cũng phần "điên" — thì là di truyền.
—------
Đêm thanh vắng, ánh trăng mờ nhạt.
Mẹ – Giả Liên – gõ cửa phòng .
Bà chui chăn của , giọng hoảng hốt:
“Vừa nãy mơ một giấc mơ… thật lắm con ơi.”
“Mẹ mơ thấy vượt qua … suốt ngày sống mơ màng.”
“Mơ thấy kiềm chế , lúc nào cũng thấy mặt con… giống mặt cha ruột khốn nạn của con.”
“Mẹ con chê vì một dơ bẩn nữa. Mẹ là gánh nặng cả đời của con.”
“Vì thế, cãi với Giả Nhu, nhảy lầu. Vừa trả thù ông bà ngoại, trả thù cho con.”
“Tỉnh dậy mới thấy… thật đáng sợ, thật giống thật…”
“May mà chỉ là mơ. May mà còn con.”
Bà ôm thật chặt.
Ngoại truyện 1 – Dương Thuần Chi
Rất ít rằng, một trầm cảm, bà c.h.ế.t năm 16 tuổi.
Vì cha ngoại tình, bà nhảy lầu tự sát.
mắc bệnh trầm cảm suốt một năm, lúc nào cũng nghĩ đến việc tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t cha .
hỏi ông :
Nếu thể chung thủy, tại kết hôn?
Muốn chơi bời, hưởng thụ cũng — thì ở cả đời , hoặc cưới một cũng thích chơi như ông.
Tại nhất định tổn thương ?
Hôn nhân, khiến bất hạnh. thề sẽ bao giờ bước nó.
Năm học cấp ba, gặp một cô gái.
Một cô bé nhỏ nhắn, yếu đuối đến mức khiến chỉ bảo vệ.
Cô giống — xinh , yếu ớt.
cô khác với — như một bông hoa bằng dây thép gai, ai bóp sẽ đ.â.m chảy máu.
Cô học giỏi, tính cách dịu dàng, luôn mỉm với . thấy rõ — cô đầy vết sẹo.
Giống hệt t.h.i t.h.ể của — dấu hiệu của việc tự tổn thương.
Mẹ thường , than vãn rằng cha yêu bà, rằng bà thể rời xa ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-la-nguoi-dang-thuong-nhat-ma-toi-tung-ghet/7.html.]
Còn cô thì luôn mỉm — như thể yêu cuộc sống đến vô bờ.
dần quan tâm đến cô , phát hiện — cô một điên loạn.
Cô mắc trầm cảm nặng, nhận điều đó ngay từ đầu.
từng nghĩ — đời ngoài , cứu ai cả.
đầu tiên, cứu một — cô .
chọn học tâm lý học ở đại học.
giúp cô .
cố gắng suốt mười hai năm, nhưng vẫn thể giữ cô ở .
Cô rời bỏ .
nắm lấy đôi tay lạnh giá của cô , và bắt đầu nghi ngờ ý nghĩa tồn tại của bản .
Ngoại truyện 2 – Dương Thuần Chi
trọng sinh — về năm ba tuổi.
năn nỉ cha — lúc đó vẫn còn yêu thương — cho học mẫu giáo.
Họ chịu thua, gửi đến trường.
Cũng nhờ thế mà cải thiện mối quan hệ giữa họ.
Năm mười lăm tuổi, cha ngoại tình.
Tối hôm đó, đ.á.n.h ông một trận nên .
tập gym mấy năm chỉ để chờ ngày đó!
đ.á.n.h đến mức ông ôm đầu chạy trối c.h.ế.t.
“Muốn buông tay thì cứ !
đảm bảo: vợ ông sẽ bỏ, con ông sẽ rời , tài sản của ông cũng sẽ mất hết.”
“Để xem mày bản lĩnh gì.”
Cha , khiêu khích.
ngần ngại đáp trả:
“Ông nên , tuổi , công ty vẫn trong tay ông nội. Ông nghĩ ông nội thật sự tin tưởng ông ?”
“Thằng ranh, tao là bố mày đấy!”
khẩy đáp :
“ còn là bố của ông kìa.”
Mà cũng may, so với “tiểu tam”, cha vẫn còn quý trọng cuộc sống hiện tại.
Ông về gia đình, sang dỗ dành như xoay mòng mòng.
Đàn ông ngu ngốc, cũng chỉ đến thế là cùng.
Cả đời còn , cứ lo mà chăm sóc thật .
Đó chính là “công việc” của ông, lạnh cảnh cáo.
Còn ?
Tất nhiên sẽ chăm sóc vợ thật , hê hê.
Kiếp học tâm lý học nữa.
Người cứu bình an, học gì nữa cho phí thời gian?
rảnh tâm sự với mấy liên quan, thà dành thời gian kiếm tiền, nuôi vợ trắng trẻo, mũm mĩm còn hơn.
Năm tròn 22 tuổi, kéo Duy Nhất đăng ký kết hôn.
Cô cứ bắt nạt , rõ dám “đụng” cô .
Giờ giấy đăng ký — ai ngăn nữa .
“Nương tử, vi phu tới đây~~”
Tự dưng nổi hứng diễn vai cổ trang.
Ngoại truyện 3 – Cậu bé năm xưa
A lô? Còn ai nhớ ?
Chính là thằng bé từng tự lau m.ô.n.g !
Mấy năm nay, cứ luôn thắc mắc — tại thua Dương Thuần Chi?
Anh thích Duy Nhất, cũng thích.
Anh mua đồ ăn cho cô , cũng mua.
Anh cùng cô lớn lên, cũng ở bên.
Vậy từ lúc nào hai đó… đẩy ngoài ??
Dương Thuần Chi là “hot boy 1”, cũng là “hot boy 2” chứ bộ!
Anh lạnh lùng, hòa đồng, thích rõ ràng nhiều hơn — chỉ là Duy Nhất thích thôi.
Từ nhỏ đến lớn, cứ như cái bóng theo hai họ.
Không chỉ họ lơ , ngay cả tác giả cũng quên mất , độc giả cũng chẳng nhớ .
Dù , cũng thi đậu đại học danh tiếng, trở thành niềm tự hào học vấn cao nhất trong gia đình nhà giàu mới nổi.
trong lòng vẫn thấy gì đó sai sai.
Cho đến năm 25 tuổi, Duy Nhất và Dương Thuần Chi con, đến dự tiệc, mừng cho hai .
Dương Thuần Chi — đôi mắt thường ngày kiêu ngạo lạnh lùng — lúc đó đến nheo mắt , chỉ tay với con:
“Cục cưng , đây là hai của con đó~”
Và cuối cùng, hiểu cảm giác kỳ lạ bao năm qua là gì …
Thì … chính là “đứa con đầu lòng tinh thần” của hai họ đấy.
( nhẹ, nhưng đầy tổn thương)
— HẾT —