Mẹ Là Ánh Trăng Sáng - 04.

Cập nhật lúc: 2025-12-20 04:23:16
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nhún vai:

“Không tin thì ông cứ tự mà tra, tóm ông đến, bà cũng chẳng đến .”

Nói xong, xoay về phòng.

Còn việc hiến thận... bao giờ đồng ý cả.

Đêm đó, nhà họ Phó sóng yên biển lặng.

Sáng sớm hôm , Phó Tư Niên bất chấp lễ tiết lôi từ giường dậy, đôi bàn tay bóp chặt vai nổi đầy gân xanh.

“Mẹ mày c.h.ế.t đúng ? Tất cả chuyện là cái bẫy do con mày bày , chính là để tao phát điên ?!”

8/

Trông Phó Tư Niên vẻ nhếch nhác.

Mái tóc chải chuốt kỹ lưỡng bằng keo nay rối tung lên, lòng trắng mắt đầy những tia m.á.u đỏ.

Thẩm Y Nhu bám sát phía , lóc kéo ông .

Ai ngờ Phó Tư Niên chẳng thèm đầu mà hất bà , mắng:

“Cút!”

Thẩm Y Nhu sững sờ tại chỗ, giọng run rẩy:

“Tư Niên...?”

Phó Tư Niên thèm quan tâm, chằm chằm :

“Nói, mày đang ở ?”

mỉm :

“Ở thiên đường, ông chấp nhận như , là cũng c.h.ế.t để xuống đó bầu bạn với bà ?”

Dù ông tin đến mức nào, chắc hẳn cũng tìm điều tra .

bồi thêm một nhát dao:

“Bao nhiêu năm qua, với năng lực của ông, tra sự sống c.h.ế.t của là chuyện dễ như trở bàn tay, giờ còn diễn cái vẻ thâm tình cho ai xem.”

Phó Tư Niên suy sụp bệt xuống đất.

Giọng khản đặc .

“Những lời mày đây là thật ? Mẹ mày... thật sự là vì yêu tao nên mới rời xa tao?”

gật đầu, giả bộ hồi tưởng:

“Mẹ thường xuyên cầm một sợi dây chuyền, hình trái tim, thể mở , bên trong là bức ảnh bà trân trọng nhất, đến cả cũng cho xem.”

Nghe , Phó Tư Niên đau đớn vò đầu bứt tai, tiếng nức nở vỡ vụn thoát từ môi:

“Vãn Vãn...”

Chúc Vãn, là tên của .

Sắc mặt Thẩm Y Nhu trắng bệch như tờ giấy.

liếc sắc mặt bà , hỏi:

“Nếu ông tra c.h.ế.t , ông tra xem c.h.ế.t vì nguyên nhân gì ?”

Phó Tư Niên ngước mắt: “Tai nạn xe cộ?”

nhếch môi: “Tai nạn tình cờ đến thế ?”

Mặt Thẩm Y Nhu càng trắng hơn.

Những năm qua, bà giả vờ ngây thơ mặt Phó Tư Niên, giả vờ như là thế , hết đến khác lợi dụng sự áy náy để khiến Phó Tư Niên thương hại .

lưng, đôi bàn tay bẩn thỉu đến mức khiến buồn nôn.

Vụ t.a.i n.ạ.n đó căn bản là do bà thuê .

Vốn dĩ thể tránh , bà là vì bảo vệ ...

hít một thật sâu, hài lòng Phó Tư Niên hứa rằng sẽ điều tra rõ ràng.

Kể từ giây phút , Phó Tư Niên cũng , Thẩm Y Nhu cũng , đừng hòng lấy một ngày yên nào nữa.

Người đầu tiên giận lây là Ngô má.

Phó Tư Niên tàn nhẫn lập bàn thờ cho ngay tại nhà.

Ngô má hai tên vệ sĩ ấn đầu xuống lạy bức ảnh đen trắng.

sợ đến mức mất cả hồn vía, đưa tay về phía Phó Bảo Châu:

“Tiểu thư, tiểu thư, cô giúp một câu !”

Phó Bảo Châu còn kịp mở miệng, Phó Tư Niên tát Ngô má hai cái, trầm giọng :

“Mày trả tiền, là để tao chặt hai ngón tay mày?”

Ngô má run rẩy như cầy sấy:

“Trả tiền... trả tiền! Đại ơn đại đức của Chúc tiểu thư nên trả mà!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-la-anh-trang-sang/04.html.]

Phó Tư Niên lúc mới hài lòng gật đầu.

Ngô má áp giải khỏi nhà họ Phó, dù tiền trả hết, bà cũng thể việc nữa.

Phó Bảo Châu chứng kiến bộ quá trình, rụt rè :

“Ba ơi, tiếp theo đến lượt con ? Ba định chặt cả ngón tay của con và để đưa cho đàn bà đó ?”

Phó Tư Niên im lặng nó.

Hồi lâu , ông bước tới xoa đầu Phó Bảo Châu, :

“Bảo Châu, ba sẽ tìm nguồn thận khác cho con.”

Phó Bảo Châu dữ dội hơn, lắc đầu nguầy nguậy:

“Ba ơi, con đợi nữa, con đợi nữa ! Không thận con sẽ c.h.ế.t mất!”

Phó Tư Niên thu tay , ẩn khuôn mặt cha hiền từ là sự tàn nhẫn:

“Không , ba sẽ tìm cho con bệnh viện nhất, dùng thiết tiên tiến nhất để duy trì mạng sống cho con.”

Phó Bảo Châu dường như thấy cảnh tượng đầy rẫy ống cắm, cô độc giường bệnh, nó ôm đầu hét lên điên cuồng.

Chỉ trong vòng một đêm ngắn ngủi, vị trí của đều đảo lộn.

Khi c.h.ế.t, Phó Tư Niên mới chịu đối mặt với sự thật rằng vẫn còn yêu bà sâu đậm.

sự thâm tình muộn màng ...

Vừa thấp kém, ghê tởm.

Phó Tư Niên hạng , và tình yêu của ông cũng chẳng đáng một xu.

tìm cớ ngoài lánh mặt cho yên tĩnh.

Lúc ngang qua một con hẻm, ai đó bịt miệng kéo trong.

Tạ Trác ghé sát tai với vẻ cà lơ phất phơ:

“Đứng im, cướp đây.”

giẫm chân , thúc mạnh một cùi chỏ.

Tạ Trác ôm ngực, bộ oán trách:

“Cô tay với chẳng nương tình chút nào.”

một lời thẳng về phía , Tạ Trác bên cạnh :

“Mắng xong định chạy , thế?”

liếc một cái:

“Về khách sạn, xem vết thương cho .”

9/

Tất nhiên, vết thương thì chẳng xem gì.

Cú đ.á.n.h đó của dùng sức mấy, lồng n.g.ự.c Tạ Trác vẫn nhẵn nhụi.

Thế mà ăn vạ nắm lấy tay , đòi chịu trách nhiệm.

là lạ thật.

Rốt cuộc học từ cái thói hổ ?

Nhớ mang máng, lúc mới nhặt về, vẫn là một chú ch.ó nhỏ thuần khiết, trêu hai câu là đỏ mặt.

Thấy lộ vẻ mệt mỏi, Tạ Trác mới nghiêm túc trở :

“Tiếp theo cô định gì?”

ngửa giường:

“Xem kịch.”

“Vở kịch ch.ó c.ắ.n ch.ó hiếm khi mới thấy một .”

Tạ Trác tò mò hỏi:

“Mẹ chúng thật sự là vì yêu tên rác rưởi đó nên mới nước ngoài ? Sao nhỉ?”

xoay lạnh:

“Yêu cái rắm.”

Năm đó đúng là của Phó Tư Niên ngăn cấm đôi lứa, nhưng sớm nhận ông đáng tin cậy kể từ khi ông và Thẩm Y Nhu loạn tính khi say rượu, nên mới thuận thế nhận tiền chia tay của Phó thong thả nước ngoài.

Nếu vụ t.a.i n.ạ.n đó...

nhắm mắt .

Tạ Trác xuống cạnh :

bảo mà, hồi đó bạn trai còn nhanh hơn quần áo.”

Trong phòng rơi im lặng.

Sở dĩ rõ Phó Tư Niên lấy thận của mà vẫn đồng ý về, ngoài việc trả thù cho , quan trọng hơn là tại .

 

Loading...