Lúc   thực sự chỉ  g.i.ế.c , cảm giác đầu óc sắp nổ tung vì tức giận.
Từng  năm qua,   luôn sống vui vẻ, ngây thơ như một thiếu nữ.
Mẹ đối xử với Vương Phương Hoa  . Nghe  kể, hồi đại học họ còn ở chung một phòng ký túc xá.
Khi đó, bà  từ quê lên, ăn còn  đủ, là   ngày ba bữa mua cơm cho bà .
Sau khi  nghiệp,  còn cho tiền để bà  khởi nghiệp.
Kết quả là bà   qua  với ba   lưng  .
Cú sốc ,   chắc chắn sẽ phát điên vì tức giận.
Bà   chỉ phản bội  , mà còn  nhục cả gia đình .
Ngày hôm ,  tới quán cà phê.
Nhìn  đàn ông đội mũ đen  mặt – thám tử –  thở dài một  thật dài.
“Tra đến  ?”
Thám tử   liền đưa tập tài liệu trong tay cho .
“Em gái , Vương Phương Hoa và ba em đều là  làng Táo Xuyên, hình như còn là mối tình đầu của .”
“Sau khi cùng lên đại học,    ba em  thành đôi với  em.”
“Vương Phương Hoa trở thành bạn  của  em, và trong suốt thời gian đó họ vẫn qua .”
“ cũng điều tra tài khoản ngân hàng của hai  họ.”
“Ngày 20 hàng tháng, ba em đều chuyển tiền cho Vương Phương Hoa.”
“Còn  một căn biệt thự bên Mỹ  tên bà .”
“ mà…”
Nói đến đây, thám tử bỗng ngừng .
Còn  thì   ảnh  tay, lặng lẽ suy nghĩ.
“Hừ, mẹ nuôi  sống vui thật đấy! Không  nếu ba  mà thấy mấy tấm ảnh …”
“Liệu  còn nghĩ bà  là ‘ánh trăng trắng’  sẽ nhận  chỉ là một bãi phân chuột!”
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
 siết chặt ảnh trong tay, nghiến răng phẫn nộ.
Cùng là  làng Táo Xuyên! Cùng là mối tình đầu!
Hai   giấu kỹ thật!
Những ngày qua  vẫn giả bộ bình thường,   giữa nhà và trường như   chuyện gì.
Nhìn gương mặt ngày càng đen  và đôi mày ngày càng nhăn của ba, lòng  sung sướng như hoa nở.
Chắc chắn dạo gần đây ba     như chong chóng !
Cũng đúng thôi, với chừng  bằng chứng trốn thuế thì cũng đủ để ông ấy "uống cả ấm  đắng".
“Em  thể đừng  loạn nữa  ? Dạo  bên điều tra ngày nào cũng đến công ty.”
“Anh sắp phát điên . Nếu  sụp đổ thì cả nhà  cũng chẳng sống yên !”
Nghe tiếng ba gào lên từ ban công mà cố đè giọng xuống,   kìm  bật  lạnh.
“Mẹ,   thế? Gần đây trông  cứ hồn vía  mây ?”
Trở  phòng khách,     đờ đẫn xem TV, ánh mắt   hồn mà thấy nghi hoặc.
“Ồ,   gì .” Mẹ  đổi tư thế  đáp nhẹ nhàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-khong-biet-me-nuoi-khong-dung-dan/chuong-5.html.]
“Mà , dạo gần đây  thấy dì Hoa  nhỉ? Cả một thời gian dài  thấy bà  đến.”
“Hồi  hai  chẳng    như hình với bóng ?”
Mẹ     thì vẻ mặt bỗng trở nên ngượng ngập.
Mẹ liếc  một cái đầy ẩn ý    lúng túng: “Chắc cô  bận thôi!”
Nhìn dáng vẻ buồn bã, gượng gạo , lòng  bỗng dấy lên linh cảm chẳng lành.
Chẳng lẽ…    hết ?
Sáng hôm ,  còn đang ngủ say thì  đánh thức bởi một trận ồn ào ngoài cửa.
Mơ màng   ngoài,  sững sờ khi chứng kiến cảnh tượng  mắt.
Cho đến khi thấy ba   còng tay,  cảnh sát áp giải từ phòng ngủ  ngoài…
Lúc đó  mới bừng tỉnh.
Cuối cùng cũng  điều tra   ?
Ba   thấy  thì lập tức cúi đầu, mặt mày xám ngoét.
Còn những  kiểm sát thì đang dán niêm phong khắp nhà một cách trật tự, chuyên nghiệp.
Còn   thì vẫn điềm nhiên như  khi, thong thả nhâm nhi cà phê trong tay.
Cứ như thể  chuyện đang xảy  chẳng liên quan gì đến  .
“Bé cưng, con dậy  , mau  đồ  nhé.”
“Lát nữa  con   gặp dì con ôn chuyện cũ.”
Nghe   ,  trố mắt ngạc nhiên,   đầy khó hiểu.
Không hiểu  hôm nay   gì đó  lạ.
Lẽ  bà ấy  đau khổ, suy sụp lắm chứ?
Sao trông bà ấy chẳng hề  ảnh hưởng?
Cứ như chuyện    liên quan gì tới .
Người đàn ông   còng   như thể  từng là chồng bà ấy .
Trên đường , thấy khóe miệng  khẽ nhếch lên, lòng  bất giác rùng .
“Mẹ ,  hôm nay    dẫn con  gặp dì?”
“Ba gây  chuyện gì ?”
Mẹ  xong chỉ phẩy tay thản nhiên: “Không  ,  gì to tát chứ.”
“Đi dọc bờ sông hoài  tránh khỏi ướt giày, con cũng  tính ba con  mà.”
“Chắc  giam vài hôm  cũng về thôi.”
Thấy  bình thản đến ,  chỉ còn  gật đầu.
Khi một  nữa đến tiệm spa của dì Hoa,   hiểu vì ...
Cảm giác như   hôm nay  khác thường.
Chờ ở quầy lễ tân khá lâu, cuối cùng  thấy dì Hoa chạy xuống với đôi mắt đỏ hoe.
“Bé cưng ! Dạo  cậu bận gì thế? Không gọi cho  lấy một !”
“Mới nửa tháng  gặp mà trông cậu béo lên nhiều đấy nhé.”
“Nếu   phải  cậu theo chủ nghĩa  kết hôn,  còn tưởng cậu  thai  cơ!”
Vừa  xong,    khúc khích, lấy tay che miệng kiểu “ mà như ”.