Thấy    lóc  hoảng loạn như , ông bà  lập tức hoảng hốt theo.
Ông bà vội ôm lấy , an ủi: “Cưng ngoan, ngoan nào, đừng  nữa nhé!”
“Thằng nhãi Lý Chí Quốc mà dám  loạn bên ngoài, ông sẽ  tha cho nó !”
“Yên tâm , ông  tiền. Ông sẽ nuôi con và  con, sẽ lo cho con ăn học đến nơi đến chốn.”
Ngay cả ông ngoại –  luôn nghiêm khắc oai nghiêm – cũng  kìm  mà ôm chặt lấy  như bà.
Nhìn ông ngoại –  cả đời mạnh mẽ – giờ đây cũng đỏ hoe mắt, lòng  chợt thắt .
  rõ họ sẽ  về phía  và , nên hôm nay đến chỉ để báo  cho họ một tiếng.
Để họ  sự chuẩn  tinh thần, tránh khi  chuyện   tức đến đổ bệnh thì  đáng.
     ngờ  rằng, tối hôm đó khi về nhà...
  một  nữa bắt gặp cặp đôi mặt   thú – ba  và mẹ nuôi – ngay  cổng biệt thự.
“Anh định khi nào mới  với cô ? Lý Lâm Kiệt, nếu    thì con trai  sắp chào đời  đấy!”
“Không vì em thì cũng nên nghĩ cho con trai  chứ!”
“Còn  em cứ lén lút lẩn trốn như thế  mãi ?”
“Một tuần. Em cho  thêm đúng một tuần. Nếu còn  dám  thẳng với  con họ…”
“Thì em phá thai luôn. Dù  sinh , nó cũng chẳng  nổi một mái nhà.”
“Em   con  giống em,   đời chê  là đứa con hoang.”
Ngồi nép  góc tường,  kinh hãi đến mức há hốc miệng   nên lời!
May mà là buổi tối,  thì chắc chẳng   bí mật chấn động thế !
Quá kinh khủng! Ba   khiến   mang thai thật ư?!
Xem    đẩy nhanh kế hoạch của  .
“Phương Hoa, em đừng nóng mà! Em cũng  cho  chút thời gian chứ!”
“Bây giờ Huyên Huyên sắp thi cao học, công ty thì đang thời kỳ phát triển…”
“Em nhịn thêm chút nữa ,  đảm bảo sẽ  bạc đãi em.”
“Đừng cứ hễ giận là dọa bỏ con chứ! Nhỡ nó  thấy thì !”
“Em nhịn thêm mấy hôm nữa, để  đưa  mua túi hàng hiệu cho.”
  ông bố nghiêm túc thường ngày lúc   bám lấy Vương Phương Hoa như một con chó.
 thấy ghê tởm đến tột cùng.
Không ngờ ba  còn  bộ mặt khúm núm đến . Quả nhiên mẹ nuôi của    hạng tầm thường.
“Chờ chờ chờ, em  chờ  mấy năm ! Khi con gái  thi đại học,  bảo em chờ!”
“Khi con gái  thi cao học,   bảo em đợi! Lý Lâm Kiệt,  còn lương tâm ?!”
“Em theo  mập mờ bao năm nay,  còn  mặt mũi bảo em chờ tiếp nữa ?!”
Lúc   màn hình điện thoại đang ghi âm, nước mắt  tự nhiên ứa .
Vậy … ba   phản bội  và  từ lâu  ?
Hóa  cái gia đình hạnh phúc mà  luôn tự hào… chỉ là một   ảo tưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-khong-biet-me-nuoi-khong-dung-dan/chuong-4.html.]
----------
“Bé cưng, mau nếm thử canh gà ác  nấu cho con hôm nay nào.”
“Mẹ  này, con nên về nhà ở , dạo  con gầy quá đó.”
“Bé cưng, bé cưng của …”
“A! Gì thế con!” Đến khi  đưa tay vẫy vẫy  mặt,  mới sực tỉnh.
Nhìn khuôn mặt lo lắng của ,  ngượng ngùng  gượng.
“Con xin  , nãy con  lơ đãng. Mấy ngày nay con  mệt…”
Vừa ,   giả vờ ngáp một cái.
Mẹ   đầy xót xa: “Bé cưng, thật  con  cần  vất vả  .”
“Con  cần cố gắng quá ,   tìm một  chồng  như  là  .”
“Lúc đó để   lo chuyện công ty, còn con ở nhà  nội trợ thôi.”
“Mỗi ngày tưới hoa,  dạo phố, chẳng   vui .”
  gương mặt  đang tràn đầy ngọt ngào, bỗng chốc chỉ   bất lực.
“Mẹ ,  thật sự cảm thấy  hạnh phúc ? Ý con là…  thấy ba thật sự  ?”
Nghe   xong,  liền khó hiểu   một cái.
“Tất nhiên là  ! Ba con   ? Con đấy, đang sống sung sướng    trân trọng!”
“Con   mấy  bạn của  ghen tị với  thế nào .”
“Ba con  kiếm tiền giỏi   chăm lo cho gia đình,  thương con nữa,  hề trọng nam khinh nữ.”
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
“Công ty cũng  ba con điều hành  .”
“Mẹ chắc kiếp   cứu cả ngân hà, mới tìm   chồng  như !”
  húp canh gà    thao thao kể về cuộc sống ngọt ngào của .
 càng uống  càng thấy bát canh gà  chẳng còn chút mùi vị nào nữa.
Mãi đến khi ba  xách cặp công văn về đến nhà,   mới chịu ngừng .
“Anh yêu,  về  ? Dạo     về trễ ?”
“Anh  giữ gìn sức khỏe đấy nhé! Anh là chỗ dựa duy nhất của  con em mà!”
Lúc đó, điện thoại  để  bàn  vang lên một cách  đúng lúc.
  hiểu tại , nhưng cảm giác  điều gì đó  sai.
Theo bản năng,  cầm điện thoại lên xem thử.
Trước mắt  hiện lên một tờ siêu âm và tấm ảnh ba  đang mặc áo choàng tắm trong phòng.
Người gửi là một  điện thoại lạ.
 nghiến răng, tay  vô thức siết chặt chiếc điện thoại.
 tất nhiên  rõ ai  gửi những thứ .
  ngờ   kịp  tay,    nôn nóng chịu  nổi.
Nếu     thấy , mà là   thì...
Hậu quả chắc chắn là   sẽ đập đầu  tường mà c.h.ế.t mất.