tức đến mức suýt nữa buột miệng : “Mẹ ơi, ly hôn ! Ba phản bội  .”
“Bạn  của  cũng chẳng  loại   gì!”
 đúng  giây phút câu   sắp bật  khỏi miệng,  lập tức lấy  lý trí.
  thể vạch trần họ dễ dàng như thế, nếu   thì quá nhẹ cho họ .
“Ba còn nhớ từng hứa với con, khi con  đại học sẽ mua cho con một căn hộ gần trường ?”
“Con   ngoài ở riêng,   ôn thi cao học cũng tiện hơn.”
“Dù gì con cũng là con gái duy nhất của ba  mà! Tương lai còn  thừa kế công ty nữa đó!”
Ba    lập tức vui mừng gật đầu lia lịa.
“Tốt, ! Con gái cưng mà chăm học thì ba  ba đương nhiên  ủng hộ .”
“Ngày mai ba đưa con  mua nhà luôn nhé.”
Mẹ      học cao học thì lập tức mỉm  vui mừng ở bên cạnh.
 ánh mắt  thì  thẳng về phía Vương Phương Hoa – mẹ nuôi  thiết của .
 lập tức  lạnh trong lòng: Người ngoài   còn tưởng bà  bỏ tiền  mua nhà cho   chứ!
Mặt bà  đen như than đá .
 như  đoán, bà  nghiến răng  vẫn giả vờ dịu dàng khuyên nhủ: “Lão Lý !”
“Anh  mới mua xe cho Huyên Huyên mà? Không thể nuông chiều con quá như thế !”
“Lỡ chiều quá sinh hư thì ?”
Nghe câu , sắc mặt   liền  đổi, nhưng còn  kịp lên tiếng thì   phản đòn .
“Nghe dì  mà cứ như con là thanh niên hư hỏng !”
“Con là con gái duy nhất của ba ,  thương con thì thương ai?”
“Hơn nữa con còn là thủ khoa đó! Con học tiếp cũng vì  tiến xa hơn.”
“Như  con còn  thể giúp ba kế thừa công ty nữa chứ! Để ba cũng  nhẹ gánh sớm hơn!”
“Sao thế? Chẳng lẽ mẹ nuôi  đồng ý cho ba  con mua nhà cho con ?”
“Không   tưởng mẹ nuôi mới là bà chủ của cái nhà   chứ!”
Quả nhiên, lời   dứt thì ba  đối diện lập tức biến sắc.
Đặc biệt là ba , mặt đỏ như gấc, cổ nổi gân như sắp bốc hoả.
Mẹ  cũng liếc Vương Phương Hoa một cái đầy ẩn ý,   lời nào.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Cảm nhận  ánh  của ba  , mặt mẹ nuôi lập tức tái mét như tờ giấy.
Bà  vội vã xua tay, cuống quýt giải thích: “Không  , Huyên Huyên , con hiểu lầm dì .”
“Con là do dì nuôi lớn mà! Làm  dì   đồng ý cho ba con mua nhà cho con chứ!”
“Dì chỉ sợ con mệt thôi mà! Con còn trẻ, tranh thủ chơi thêm vài năm chẳng  hơn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-khong-biet-me-nuoi-khong-dung-dan/chuong-2.html.]
Nhìn bộ dạng chối quanh co của bà  — càng  càng lộ —  chỉ   lạnh đầy khinh thường.
Bầu  khí vốn đang náo nhiệt,  màn “động tác nhỏ” của  lập tức trở nên ngượng ngùng.
Trong  thời gian còn , Vương Phương Hoa cúi gằm mặt ăn cơm,   thêm một lời.
Ba  dường như cũng vì chuyện   mà  vui,  còn trò chuyện vui vẻ với bà  nữa.
Còn  thì  vẻ mặt khó chịu của họ mà thấy lòng sảng khoái vô cùng.
Cho đến khi đang ăn thì đũa  rơi xuống đất, lúc  cúi  nhặt lên...
 sững sờ trừng to mắt: Vương Phương Hoa đang cởi giày và cọ cọ chân lên chân ba !
 lập tức giận đến bốc hoả.
 hất chân đá bay chiếc giày cao gót đang ở bên cạnh bà   ngoài.
Thấy chiếc giày cao gót của  bay , Vương Phương Hoa hoảng loạn thấy rõ.
Ba  thì   với vẻ mặt lúng túng khó xử.
May mà lúc đó     ở phòng khách, mãi đến khi bưng tô canh gà từ bếp  ...
Vì  để ý chiếc giày cao gót  đất nên  vấp  rồi suýt ngã.
“Ái chà! Sao giày  ở đây thế ?”
Mẹ   đầu  chiếc giày cao gót đen bên cạnh đầy khó hiểu.
“Phương Hoa,     mà, về nhà là  thể mang dép cho thoải mái.”
“Thật chẳng hiểu nổi, ngày nào cũng mang giày cao gót mà  thấy mệt ?”
Khi   dậy, liền cầm chiếc giày cao gót đó  thẳng đến chỗ mẹ nuôi của .
“Nè! Đừng vứt lung tung nữa. Lỡ   khác vấp ngã thì ?”
Đây là  đầu tiên  thấy một  đỏ mặt nhanh như .
Vương Phương Hoa chột  khẽ ừ một tiếng,  nghiêng đầu lén   một cái.
 thì nhướng mày,  khinh miệt đầy châm chọc.
Chắc đây là bữa ăn khó nuốt nhất trong đời bà  !
Sáng sớm hôm ,  liền bám lấy ba đòi  mua căn hộ nhỏ  trang  đầy đủ đối diện trường đại học.
Có thể xách vali  ở luôn.
Có lẽ là vì chuyện  hổ tối qua   bắt gặp.
Nhân lúc    thủ tục nhập cư cho .
Ba  lén lút tiến  gần, hạ giọng : “Huyên Huyên , tối qua là mẹ nuôi con vô tình chạm  ba thôi.”
“Con đừng  với  con nha! Không là bà   giận ba đó.”
Nghe xong câu đó,  lập tức trợn mắt với ông ấy một cái.
Vô tình chạm ? Còn tưởng  vẫn là bé con ngây thơ  hiểu gì chắc?