Nhìn động tác thả diều của Hạ Đông Xuyên là kinh nghiệm thực sự. Thả một lúc, giật dây hai cái, chẳng mấy chốc diều bay lên.
Tô Đình cần chạy theo nữa, dừng bước đến bên cạnh Hạ Diễm, cùng song song ngẩng đầu Hạ Đông Xuyên thả diều ngày càng cao, càng cao.
Chẳng mấy chốc, diều của họ bay cao nhất bãi cỏ.
Hạ Diễm phấn khích đến đỏ bừng mặt, nhảy cẫng lên reo: "Bố cố lên! Bố giỏi nhất!" Còn ngẩng đầu hỏi Tô Đình, "Mẹ ơi! Có bố giỏi nhất ?"
Tô Đình : " , bố con giỏi nhất!"
Thả đến độ cao nhất định, Hạ Đông Xuyên thả dây thêm nữa, vòng chỗ hai con, đưa cuộn dây cho Hạ Diễm, cúi chỉ cho cách để diều bay cao hơn.
Hướng dẫn xong để Hạ Diễm thử thả một lúc, Hạ Đông Xuyên mới buông tay, đến mặt Tô Đình hỏi: "Lại mua con diều nữa nhé?"
"Còn thả nữa ?" Tô Đình hỏi.
Hạ Đông Xuyên trả lời, chỉ : "Mua thêm cái nữa ."
Tô Đình móc tiền mua diều. Ông chủ đắt hàng, sạp chỉ còn hai mẫu là diều hâu và bướm.
Cô nghĩ Hạ Đông Xuyên thả nên định chọn con diều hâu cho khí thế, nhưng lời kịp thì bên cạnh bảo lấy con bướm, nên cô im lặng.
Diều mới thả lên vẫn thuận lợi, chẳng mấy chốc bay cao. Tuy nhiên Hạ Đông Xuyên thả dây cho nó bay cao v.út như lúc nãy, đến độ cao liền bên cạnh Tô Đình, đưa cuộn dây cho cô hỏi: "Muốn thử ?"
Tô Đình lờ mờ đoán tại chọn hình con bướm, nhưng vẫn cố tình hỏi: "Chẳng thả ?"
"Muốn thả cùng cô." Hạ Đông Xuyên thẳng.
Phạm quy quá.
Tô Đình nghĩ thầm, khóe môi nhịn cong lên.
Hạ Đông Xuyên vòng lưng Tô Đình, nhét cuộn dây tay cô, dùng bàn tay to lớn bao lấy tay cô, tay giữ dây diều, thì thầm tai cô: "Ngón cái và ngón trỏ giữ cuộn dây, thả dây , giật hai cái..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-yeu-kieu-va-ong-chong-lanh-lung-thap-nien-70/chuong-80.html.]
Nghe lời , cứ như thể Tô Đình là tay mơ thật sự, và cũng đang nghiêm túc dạy học trò .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tô Đình buồn trong lòng, cố ý ngẩng đầu thổi nhẹ đường cằm sắc nét của , và khi vô thức nghiến răng, cô bóp giọng : "Thầy Hạ, thầy nhất định dạy em t.ử tế đấy nhé, để diều bay thật cao ."
Khi Hạ Đông Xuyên dạy Tô Đình thả diều, gần như ôm trọn cô lòng. Tuy ngoài tay trái thì tiếp xúc cơ thể thực sự nào khác, nhưng hai gần .
Khi cô ngẩng đầu chuyện, thở ấm áp phả cằm , khiến vô thức căng cứng , thở trở nên nặng nề hơn. Huống chi cô còn cố ý bóp giọng, bắt chước giọng điệu nũng nịu của trẻ con.
Vì , dù Hạ Đông Xuyên mất mười giây để bình thở, nhưng khi mở miệng giọng vẫn căng thẳng: "Được."
Lý tưởng tươi , nhưng hiện thực phũ phàng.
Hạ Đông Xuyên chẳng những dạy Tô Đình thả diều bay cao hơn, mà hai còn đội trật tự "giáo d.ụ.c".
Tô Đình vẫn thập niên 70 quản lý tác phong sinh hoạt nghiêm.
Kiếp cô từng xem một bộ phim về thời đại , kể chuyện nam chính đưa nữ chính công tác, vì giấy giới thiệu chỉ tên nên dù chìa giấy đăng ký kết hôn nhà khách cũng cho thuê phòng. Sau đó vất vả lắm mới tìm nhà khách, tối "lăn giường" sập giường, còn đội trật tự bắt , gây một loạt chuyện dở dở .
Còn chuyện nguyên chủ và Hạ Đông Xuyên kết hôn cũng liên quan đến việc quản lý tác phong nghiêm ngặt, đây cũng là mô típ cũ rích trong truyện niên đại.
Lý thuyết thì rõ mồn một, nhưng đến thực tế Tô Đình mơ hồ về giới hạn. Hơn nữa Hạ Đông Xuyên - một dân bản địa - còn dám sờ tay cô ở ngoài đường, nên cô cũng mạnh dạn "thả thính" một phen.
Ai ngờ thả thính cái là xảy chuyện.
Khi thấy đám đeo băng đỏ hô "Làm gì đấy, gì đấy" xông về phía họ, Tô Đình ngớ cả .
Hạ Đông Xuyên phản ứng nhanh, buông tay Tô Đình , lên chào hỏi.
Thấy bình tĩnh như , khí thế của cầm đầu đội băng đỏ ngược xìu xuống, đ.á.n.h giá một lượt khách sáo hỏi: "Đồng chí xưng hô thế nào? Người ở ?"