Vừa lúc Tô Đình quét đến cuối giường, cửa hỏi: "Sao thế..."
Lời dứt, Tô Đình thấy nhóc giữa phòng khách, tay ôm khư khư món đồ chơi, mắt đỏ hoe, môi c.ắ.n c.h.ặ.t. Giọng cô im bặt một lát bước nhanh tới hỏi: "Có ai bắt nạt con ?"
Hạ Diễm trả lời, chỉ ngước cô hỏi: "Mẹ với bố sắp ly hôn ạ?"
Tô Đình sững : "Sao tự nhiên con hỏi cái ?"
Câu hỏi ngược của cô lọt tai Hạ Diễm giống như sự thừa nhận ngầm. Cậu đưa tay nắm c.h.ặ.t vạt áo cô, giọng gấp gáp: "Hai thật sự ly hôn ? Hai đừng ly hôn ?"
Tuy Tô Đình trong tương lai thể sẽ ly hôn (nếu ba năm vận mệnh Hạ Đông Xuyên đổi, cô sẽ trực tiếp trở thành góa phụ chứ ly dị), nhưng cô thể đảm bảo điều với Hạ Diễm. Nếu Hạ Đông Xuyên còn sống mà giữa họ tình cảm, cô vẫn ly hôn hơn.
Tô Đình nắm lấy tay Hạ Diễm, tránh nặng tìm nhẹ : "Con đừng vội, và bố con mới cưới , từng nghĩ đến chuyện ly hôn. Con hỏi thế ngớ cả đấy. Tiểu Diễm, con thể cho rốt cuộc xảy chuyện gì, tại con nghĩ và bố sẽ ly hôn ?"
Hạ Diễm cúi đầu, mấp máy môi, nhưng chỉ một chữ "Con" im bặt.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tô Đình dắt tay phòng ngủ chính xuống giường, bóc một quả quýt đưa cho một nửa, : "Nào, ăn quýt . Con đừng căng thẳng, chúng cứ chuyện bình thường thôi. Vừa nãy con chơi với Trương Tiểu Khải ?"
Hạ Diễm tách một múi quýt, bỏ miệng : "Cậu chỗ cổng."
"Thế con chơi với ai?" Tô Đình hỏi.
Hạ Diễm kể mấy cái tên.
Tô Đình xuyên đến đây hơn nửa tháng, trong khu gia đình cơ bản nhận mặt hết. Mấy đứa trẻ Hạ Diễm nhắc đến cô đều , trong lòng ngạc nhiên vì bình thường chơi với bọn chúng.
cô để ý chuyện đó, tiếp tục hỏi: "Các con chơi gì? Chơi xe đồ chơi ?"
Hạ Diễm lắc đầu: "Bọn con chơi đồ hàng."
"Con đóng vai ai?"
"Bố ạ."
"Oa! Thế ai đóng vai ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-yeu-kieu-va-ong-chong-lanh-lung-thap-nien-70/chuong-68.html.]
"Triệu Linh Linh."
Từ việc phân vai, Hạ Diễm dần dần mở lòng, kể đầu đuôi trò chơi đóng vai gia đình, cho đến đoạn tối ngủ, đầu bé cúi thấp xuống.
Tô Đình thấy đoán ngay vấn đề ở đây, xoa đầu hỏi: "Sau đó thì ? Ngủ xong là hết chuyện ?"
Hạ Diễm c.ắ.n môi, im lặng một lúc lâu ngẩng đầu hỏi: "Mẹ ơi, tại bố khác đều ôm ngủ? Còn với bố bao giờ ôm ngủ?"
Tô Đình đề phòng, suýt nước miếng của sặc, ho khan hai tiếng hỏi: "Bố ai ôm ngủ? Bọn họ thấy ?"
Tuy ban đầu Tô Đình nghĩ lệch lạc, nhưng nhanh phản ứng . Vợ chồng kết hôn ôm ngủ hình như cũng bình thường, chỉ là thường thì vợ chồng sẽ giữ kẽ mặt con cái, thể hiện mật quá mức chứ nhỉ?
Ít nhất trong ấn tượng của cô, bao giờ cô thấy bố mật.
"Bố Triệu Linh Linh ngủ cùng mà, những khác cũng bảo bố họ tối ngủ chung một phòng, chỉ con..." Giọng Hạ Diễm nhỏ dần.
Tô Đình nhớ đến bố Triệu Linh Linh, ừm, thực cũng chẳng gì đặc biệt, chỉ là cặp vợ chồng bình thường, cô ngạc nhiên vì tình cảm của họ đến thế. Cô hỏi tiếp: "Chính vì thế mà con nghĩ và bố sẽ ly hôn ?"
Hạ Diễm gật đầu: "Người bảo, vợ chồng tình cảm đều sẽ ngủ cùng . Hai ngủ riêng là vì sống nổi với nữa, tình cảm , nên hai sẽ ly hôn."
"Người ? Người nào?"
"Là cái , cái xúi mang con thành phố vứt bỏ ," Hạ Diễm sợ Tô Đình nhớ, bổ sung thêm, "Mẹ của Tiền Hồng Hồng!"
Tô Đình cau mày: "Cô cũng ở đó ?"
"Cô đưa Tiền Hồng Hồng chơi," Hạ Diễm trả lời xong, ngước lên hỏi, "Mẹ ơi, cô thật ? Mẹ với bố tình cảm thật sự ly hôn ạ?"
Nhìn đứa trẻ vẻ mặt lo âu mặt, tâm trạng Tô Đình phức tạp.
Cô thể vài câu êm tai dỗ dành bé, nhưng dỗ dành bây giờ thì ?
Đừng tưởng trẻ con nhớ dai. Hồi nhỏ bố cô hứa đưa công viên trò chơi phút cuối thất hứa, cô còn nhớ đến tận bây giờ, huống chi nhóc mặt là Long Ngạo Thiên, trong tiểu thuyết thù dai lắm đấy.