Tuy Đoạn Hiểu Anh lấp lửng, nhưng Hàn Bân tình hình nhà họ Hạ. Tô Đình là vợ hai của Hạ Đông Xuyên, cách khác, cô là kế của Hạ Diễm.
Không cần hỏi, suy đoán một chút Hàn Bân cũng đoán phản ứng của Tô Đình.
Thực cũng bình thường thôi, tại kế tiếng ? Còn vì quá ít phụ nữ chịu coi con riêng của chồng như con đẻ .
Tìm phụ nữ như Đoạn Hiểu Anh là gặp may mắn lớn, nhưng Hạ Đông Xuyên rõ ràng như .
Hàn Bân vỗ nhẹ vai vợ an ủi: "Em khuyên cô cũng là vì ý , nếu cô chịu thì thôi, dù cuộc sống là do tự cô sống mà."
Đoạn Hiểu Anh thở dài : "Em chỉ thấy thương thằng bé Hạ Diễm thôi."
"Hay là để chuyện với Hạ doanh trưởng nhé?"
Đoạn Hiểu Anh nghĩ ngợi lắc đầu: "Thôi bỏ , em thấy Hạ doanh trưởng đang vui vẻ, chạy đến những chuyện , tưởng chúng cố ý chia rẽ tình cảm vợ chồng họ."
"Kể cũng ."
Hàn Bân tặc lưỡi, nhịn cảm thán: "Em xem Hạ Đông Xuyên cũng lạ, bình thường cái gì cũng , chuyện hôn nhân hồ đồ thế ? Anh thấy em cũng đừng lo lắng quá, dù những gì nên em cũng , họ sống cũng là vấn đề của chính họ, em cần áy náy quá ."
Đoạn Hiểu Anh khẽ một tiếng, nép lòng Hàn Bân.
Tô Đình chạy đua thời gian vẽ xong bộ bản thảo thứ Năm, dành thêm hai ngày để chỉnh sửa chi tiết.
Thực chi tiết chẳng gì để sửa lắm, mỗi bức tranh khi vẽ cô hình dung trong đầu nhiều , khi vẽ một bức mới cũng đều xem bức đó, vấn đề gì mới vẽ tiếp.
đây dù cũng là cuốn truyện tranh liên đầu tiên cô vẽ khi xuyên sách, khi gửi luôn cảm thấy hồi hộp, lo lắng chỗ nào đó , trong lòng thấp thỏm.
Sáng chủ nhật, Tô Đình kiểm tra bản thảo một nữa, xác định vấn đề gì mới gấp thư bỏ phong bì, nhét cùng túi xách.
Túi xách là của nguyên chủ, thời thịnh hành màu xanh quân đội, nhưng Tô Đình thấy quê, hơn nữa dễ phối quần áo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-yeu-kieu-va-ong-chong-lanh-lung-thap-nien-70/chuong-55.html.]
Hôm nay cô vốn mặc áo sơ mi trắng phối váy dài màu xanh biển, tóc mai vén tai, dùng kẹp tóc cố định , tự cảm thấy giống tiểu tiên nữ, cả đều xinh rạng ngời.
Đeo cái túi , thế nào cũng thấy sai sai. Hết cách đành váy dài bằng quần ống , bên đôi giày da mũi nhọn màu đen... Trước khi đeo túi, Tô Đình cảm thấy giống nhân viên bán bảo hiểm nhưng vẫn còn tạm , nhưng đeo túi xong, lập tức kéo về thập niên 70.
Thôi thì giản dị đến cùng !
Cuối cùng cô quyết định tháo tóc , tết thành hai b.í.m tóc dày.
Tết tóc xong, Tô Đình trong gương mà hoài nghi nhân sinh. Cả buổi sáng nay cô bận rộn cái gì !
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hôm nay nhất định mua một cái túi mới!
Hạ Diễm cũng tò mò cô bận rộn cái gì. Từ lúc cô từ trong phòng , bé cứ chằm chằm cô ngó trái ngó , đến mức cô mất tự nhiên, hỏi: "Con cứ gì thế?"
"Mẹ trang điểm lâu thế, con xem đổi gì thôi." Hạ Diễm ngẩng đầu Tô Đình một hồi lâu, vẻ mặt nghi hoặc , "Chẳng đổi gì cả."
Tô Đình đen mặt, vò mạnh đầu Hạ Diễm một cái: "Trẻ con ranh như con thì cái gì!"
Hạ Diễm kêu oái một tiếng tránh khỏi ma trảo của cô, ôm đầu : "Mẹ rối hết tóc con ! Bố ơi bố thấy đổi gì ?"
Hạ Đông Xuyên cảm thấy con trai đúng là tìm việc cho bố , liếc Tô Đình một cái, mặt đổi sắc : "Có."
Hạ Diễm trừng to mắt: "?!!" Chẳng lẽ lớn thật sự bí mật gì mà trẻ con như ?
Tô Đình liếc sang Hạ Đông Xuyên: "?!!" Anh , mắt mũi vấn đề ?
Nhìn sự nghi ngờ trong mắt hai , Hạ Đông Xuyên: "......" Đáng lẽ nên ngậm miệng .
Lần cửa muộn hơn , bến tàu náo nhiệt đến đỉnh điểm, hàng xếp dài gấp đôi, hơn nữa trong đó nhiều quân nhân, chắc là nghỉ phép lên thành phố chơi.