Hạ Đông Xuyên cho là đúng: "Chỉ là một bài kiểm tra thôi, còn nó thi thế nào, cần gì chúc mừng đặc biệt?"
Nghĩ đến tình cảnh của Hạ Diễm, Tô Đình : "Thực em đề nghị như vì bài thi, mà chủ yếu là để động viên con, giúp con duy trì động lực học tập."
Tuy Hạ Đông Xuyên thấy lời Tô Đình vô lý, nhưng cũng đồng tình. Theo , học mà còn dỗ dành thì thà đừng học nữa.
đây là đầu tiên Tô Đình đưa ý kiến về vấn đề giáo d.ụ.c Hạ Diễm, trầm mặc một lát hỏi: "Cô định động viên nó thế nào?"
Tô Đình vẫn nghĩ , chắc chắn lắm đưa vài ý tưởng: "Mua cho con món đồ chơi? Hay là đưa con lên thành phố ăn một bữa thịnh soạn? Anh thấy cái nào ?"
"Cái nào cũng ."
Lông mày Tô Đình dựng lên: "... Không thể cái nào cũng !" Cô còn đang trông chờ đưa ý kiến đấy.
Da cô trắng, mắt to tròn sáng long lanh, dù dựng lông mày lên cũng chẳng thấy dữ dằn, ngược giống như đang nũng.
Hạ Đông Xuyên : "Vậy chủ nhật tuần đưa con lên thành phố chơi, thích đồ chơi gì thì để con tự chọn." Ý là cả hai đều .
Tô Đình nghĩ ngợi : "Thế cũng ." Vừa khéo truyện tranh liên của cô còn bốn năm bức nữa là xong, tuần vẽ nốt chỉnh sửa, chủ nhật thể mang lên thành phố gửi luôn.
Nghĩ đến đây Tô Đình hỏi: "Hôm đấy cùng ?"
Hạ Đông Xuyên hỏi ngược : "Cô tìm chuyện , chẳng lẽ để rủ cùng?"
Tô Đình thật sự nghĩ . Cô tìm Hạ Đông Xuyên bàn bạc chủ yếu vì là bố ruột Hạ Diễm, việc nên thưởng cho con cần gật đầu.
Chỉ là biểu cảm của Hạ Đông Xuyên, Tô Đình đột nhiên rén, lắc đầu : "Không , em định rủ cùng, nhưng hôm đấy nghỉ ."
Hạ Đông Xuyên vẻ mặt bình thản : " sẽ sắp xếp đổi ca trực."
Tô Đình "" một tiếng, mãi đến khi tắm xong lên giường mới hậu tri hậu giác nhớ một chuyện ——
Cô và Hạ Đông Xuyên thế tính là hẹn hò nhỉ?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ý nghĩ lóe lên Tô Đình gạt phắt . Hẹn hò ai dắt theo trẻ con, huống chi họ ngoài chủ nhật với danh nghĩa động viên Hạ Diễm học tập, đắn đến thể đắn hơn, chẳng liên quan gì đến hẹn hò sất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-yeu-kieu-va-ong-chong-lanh-lung-thap-nien-70/chuong-46.html.]
Chỉ thể trách nhan sắc mờ lý trí, thuận miệng một câu cũng khiến suy nghĩ linh tinh.
Hạ Đông Xuyên thì gì ? Anh chỉ là thương con, là do cô lục căn tịnh thôi.
Tội , tội .
"Keng keng keng......"
Tiếng chuông tan học vang lên, học sinh trong lớp liền xôn xao. Đoạn Hiểu Anh bục giảng ngẩng đầu xuống học sinh bên .
Tiết theo thời khóa biểu là môn Âm nhạc, nhưng cô giáo Âm nhạc xin nghỉ nên cô chủ nhiệm dạy .
Cô giảng bài cả ngày, đến giờ mệt, cổ họng cũng thoải mái lắm, nên giảng bài mà cho học sinh tự học. Nghe thấy tiếng chuông tan học, cô dạy quá giờ như ngày, bọn trẻ một lát dậy tuyên bố tan học.
Lời Đoạn Hiểu Anh dứt, tiếng xôn xao biến thành tiếng ồn ào. Học sinh trong lớp ùa , đứa chạy đứa nhảy, vui vẻ rời khỏi phòng học.
Trong đám trẻ đó, Hạ Diễm đang cúi gằm mặt, chậm rãi thu dọn sách vở trông đặc biệt nổi bật, dù chỗ của bé tít tận cuối lớp.
Thấy thu dọn đồ xong chuẩn , Đoạn Hiểu Anh gọi: "Hạ Diễm!"
Hạ Diễm dừng bước, đầu .
Đoạn Hiểu Anh vẫy tay với : "Em đây một chút."
Hạ Diễm mím môi, ngoài cửa thấy bạn cùng bàn, hiệu cho bạn về , đó mới lê bước chậm chạp đến bên bục giảng: "Thưa cô."
Đoạn Hiểu Anh "ừ" một tiếng, thẳng lý do giữ : "Là thế , em chuyển trường đến đây lâu, cô vẫn dịp chuyện kỹ càng với phụ em. Vừa khéo hôm nay cô rảnh, định tối nay đến nhà em thăm hỏi, em về nhà nhớ báo với bố một tiếng."
"Hả?" Hạ Diễm há hốc mồm, một lúc lâu mới ngậm , hỏi, "Nhất định đến thăm nhà ạ?"
Thấy vẻ mặt lo lắng của , Đoạn Hiểu Anh dịu dàng : "Đừng lo, cô chỉ trò chuyện với phụ em thôi, đây cũng là vì chuyện học tập của em mà, đúng ?"