Tô Đình ở phòng khách một lúc quyết định phòng nghỉ.
Nằm bao lâu thì Hạ Đông Xuyên , hỏi: "Mệt ?"
"Hơi ." Tô Đình mắt nhắm mắt mở đáp.
Cô m.a.n.g t.h.a.i gần tám tháng, bụng to, ngày nào cũng cảm thấy như đang vác nặng , một lúc là mỏi nhừ.
"Để xoa bóp eo cho." Hạ Đông Xuyên , xuống bên cạnh Tô Đình, đặt tay lên eo cô nhẹ nhàng xoa bóp.
Biết Tô Đình chịu đau , Hạ Đông Xuyên cố ý nhẹ tay, động tác chậm rãi, xoa bóp đến mức cô nhắm nghiền mắt hưởng thụ, còn xoay nghiêng cho dễ .
Vừa xoa bóp, Hạ Đông Xuyên chuyện: "Hôm nọ gọi điện cho , nhắc chuyện để dì Vương đảo chăm sóc em."
Khác với Tô Đình từ đợt mua sắm lớn hồi giữa tháng 11 về là khỏi đảo nữa, Hạ Đông Xuyên hầu như tháng nào cũng thành phố một chuyến, giúp cô gửi thư về nhà đẻ, gọi điện về nhà, khi còn rút tiền hộ.
Vì xác định năm nay ăn Tết tại chỗ nên nửa tháng Tết, Tô Đình chuẩn hai gói quà, nhờ Hạ Đông Xuyên thành phố gửi , một cái cho bố cô, một cái cho bố chồng.
Hôm đó Hạ Đông Xuyên gửi đồ xong tiện thể gọi điện về nhà.
Cũng đó, Trình Hiểu Mạn nhắc đến việc để dì Vương chăm sóc Tô Đình.
Vì chuyện , Hạ Đông Xuyên cảm nhận Tô Đình dì Vương đảo, nên khi cúp máy vẫn lưỡng lự quyết, nên bàn với cô .
Một mặt khó Tô Đình, mặt khác lo cho cô.
Hạ Đông Xuyên : "Anh nghĩ giờ t.h.a.i lớn , em bất tiện. Lúc ở nhà thì , gì em gọi một tiếng là . lúc ở nhà, nhiều việc em tự , lỡ va quệt cũng ai ."
Tô Đình im lặng lắng , chờ xong mới đầu hỏi: "Anh dì Vương ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/me-ke-yeu-kieu-va-ong-chong-lanh-lung-thap-nien-70/chuong-238.html.]
"Có chăm sóc em yên tâm hơn," Hạ Đông Xuyên bày tỏ quan điểm, "Hơn nữa sinh con xong em còn ở cữ. Anh ở cữ kiêng gió máy, xuống giường, nhiều việc cần giúp đỡ lắm."
Tô Đình sinh con chắc chắn sẽ xin nghỉ, nhưng nghỉ bao nhiêu ngày thì do quyết định, dài thì mười ngày nửa tháng, ngắn thì ba năm bữa, chắc chắn thể lo cho cô suốt cả tháng ở cữ .
Để Tô Đình chăm sóc thì thực tế lắm, một là xa quá, hai là nhà họ Tô còn cả đống việc, chắc bà .
Thuê bảo mẫu cũng đáng tin cậy, thời buổi thuê dễ thiên hạ đàm tiếu.
Còn dì Vương, sở dĩ ở nhà họ Hạ mười mấy năm là vì quan hệ họ hàng với bố Hạ Đông Xuyên, hơn nữa nhà chồng bà tệ quá, bắt bà về quê chẳng khác nào tuyệt đường sống của bà, nên mới nhập nhằng giữ như .
Để Hạ thì càng khả thi, bà nghỉ hưu, việc ở bệnh viện nhiều, thời gian chăm Tô Đình ở cữ. Hơn nữa từ khi dì Vương, Trình Hiểu Mạn ít khi động tay việc nhà, để bà thì ai hầu ai .
Hạ Đông Xuyên cảm thấy để dì Vương chăm sóc Tô Đình đến khi sinh nở là giải pháp hợp lý nhất.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thực Tô Đình phản đối việc dì Vương đảo, chỉ là cô thấy sống chung với lớn tuổi lâu ngày dễ nảy sinh mâu thuẫn. Trước t.h.a.i còn nhỏ, cô tự lo nên rách việc.
giờ t.h.a.i lớn, Tô Đình định cố đ.ấ.m ăn xôi nữa. Cô hiểu rõ, tròn con vuông là quan trọng nhất.
Vì thế Hạ Đông Xuyên xong, Tô Đình do dự nhiều: "Để dì Vương cũng , nhưng nhà hai phòng thôi, dì ngủ ?"
Hạ Đông Xuyên thấy đây là vấn đề: "Để dì ngủ với Tiểu Diễm , phòng ngủ phụ giường rộng, đủ chỗ mà. Hồi dì cũng ngủ với nó."
"Thế bao giờ dì Vương ?" Tô Đình hỏi.
Hạ Đông Xuyên quyết định ngay: "Mẹ bảo sớm thì mùng tám, muộn thì mười sáu. Ăn Tết xong gọi điện về bàn với xem ."
Tô Đình nhẩm tính thời gian, qua rằm tháng Giêng là t.h.a.i tám tháng, chính thức bước giai đoạn chờ sinh, bèn gật đầu: "Được, cứ sắp xếp ."
Nói xong chính sự, Tô Đình bắt đầu buồn ngủ, một lúc nhắm mắt ngủ .