Mẹ Kế Yêu Kiều Và Ông Chồng Lạnh Lùng Thập Niên 70 - Chương 132

Cập nhật lúc: 2025-12-30 13:12:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Rảnh rỗi thì cũng là rảnh rỗi mà, hôm nay chị cũng thế ? Không cần việc ?”

 

“Việc lúc nào chẳng , để đó cũng chạy mất , sớm muộn đều như .” Dư Tiểu Phương chợt nhớ hỏi, “Hôm qua cả nhà em thành phố ?”

 

, chị ?”

 

“Không chỉ chị , cả cái khu nhà đều !” Dư Tiểu Phương , “Cái xe mà thằng bé Hạ Diễm nhà em chơi hôm qua , lũ trẻ trong khu thèm hỏng , con nhà chị cũng đòi một chiếc. Chị đang định hỏi em đây, chiếc xe đó bao nhiêu tiền?”

 

“Hơn 50 đồng.”

 

“Bao nhiêu cơ?” Dư Tiểu Phương tưởng nhầm.

 

“Có mấy loại kích cỡ, cái nhỏ nhất là 36 đồng, cái của nó là loại to, giá 56 đồng.” Xe trượt scooter cứ bày bán ở đó, giá cả cũng công khai, Dư Tiểu Phương thành phố hỏi một câu là ngay, nên Tô Đình dối giá thấp gì.

 

Dư Tiểu Phương quả nhiên khiếp sợ: “56 đồng mà các mua cho nó một chiếc xe đồ chơi á?!!” Thế cũng quá coi tiền là tiền !

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Tô Đình mấy câu kiểu "56 đồng đắt", thứ nhất là cô cũng cảm thấy đắt, thứ hai là thời buổi lưu hành kiểu khoe giàu, cô chỉ : “Chủ yếu là con nó thích.”

 

Dư Tiểu Phương chép miệng hai tiếng: “Vợ chồng em cũng chiều con quá , 56 đồng bạc mà mua cho nó chiếc xe đồ chơi……”

 

Ngày thường khác vợ chồng Tô Đình sống, cô đều cảm thấy bình thường, dù lương Hạ Đông Xuyên cao, trong nhà chỉ một đứa con, tiền nong tiêu như cũng gánh .

 

hôm nay cô đồng tình với câu đó, hai vợ chồng đúng là sống thật.

 

Nghe ý tứ trong lời của Dư Tiểu Phương, Tô Đình : “Cũng chỉ một thôi mà.”

 

Dùng món tiền nhuận b.út đầu tiên mua quà gọi là "cảm giác nghi thức", chứ khoản tiền nhuận b.út nào cũng lấy mua quà thì đúng là sống thật. chuyện bản thảo truyện tranh duyệt cô tạm thời cho ngoài , nên giải thích nhiều.

 

……

 

Trong khu nhà, trẻ con thèm xe trượt scooter nhiều, hỏi thăm giá cả cũng chỉ Dư Tiểu Phương. Hôm nay Tô Đình ngoài kiểu gì cũng hỏi vấn đề .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-yeu-kieu-va-ong-chong-lanh-lung-thap-nien-70/chuong-132.html.]

 

Tô Đình hỏi đến mức phiền chịu nổi.

 

Thật trong đa tình huống, cô là kiên nhẫn. Giống như lúc trong ngành quảng cáo, một phương án sửa bảy tám là chuyện thường, đáng giận nhất là sửa tới sửa lui cuối cùng khách hàng chốt bản đầu tiên.

 

Không chút kiên nhẫn thì thật sự sẽ tức c.h.ế.t.

 

mỗi khi cô giá tiền, những quân tẩu đó sẽ dùng ánh mắt tán đồng cô, đều cùng suy nghĩ giống Dư Tiểu Phương, cảm thấy cô sống.

 

Nếu các cô chỉ nghĩ trong lòng, , hoặc là uyển chuyển thì còn đỡ, quan điểm giá trị khác là bình thường. lời trong lời ngoài đều khiển trách cô, hạ thấp cô thì phiền phức.

 

Bởi vì phiền lòng, buổi chiều Tô Đình ngoài nữa, ở nhà câu chuyện tranh liên mới.

 

Tuy nhiên, chuyện cô bỏ 56 đồng mua xe trượt scooter cho Hạ Diễm cứ như mọc cánh, đến nửa ngày truyền khắp khu nhà.

 

Chiều hôm nay, các quân tẩu trong khu, bất kể là , đều đang bàn tán về cô.

 

Dạy xong một tiết, Đoạn Hiểu Anh trở văn phòng còn kịp uống ngụm nước, liền đồng nghiệp bàn bên cạnh hỏi: “Cái xe trượt của Hạ Diễm , các cô mua bao nhiêu tiền ?”

 

Văn phòng giáo viên trường tiểu học quân khu cải tạo từ lớp học, bên trong vuông vức, diện tích nhỏ, bàn việc kê đối diện từng đôi một, một phòng thể mười hai .

 

Mười hai cũng là tất cả giáo viên của trường tiểu học quân khu, trừ hiệu trưởng.

 

mới tan học, giáo viên dạy quá giờ, hoặc bận việc khác về, nên lúc trong văn phòng chỉ bảy .

 

Nghe thấy câu hỏi của đồng nghiệp bên cạnh Đoạn Hiểu Anh, cả bảy đồng thời ngẩng đầu. Trần Lâm hỏi: “Bao nhiêu tiền?”

 

Con gái cô cũng là một trong đông đảo những đứa trẻ thèm xe trượt, nhưng cô cảm thấy xe trượt chút nguy hiểm, sợ mua về con gái chạy nhanh ngã, nên vẫn còn do dự.

 

 

 

 

Loading...