Mẹ Kế Yêu Kiều Và Ông Chồng Lạnh Lùng Thập Niên 70 - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-12-30 13:12:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tuy rằng kinh nghiệm cá nhân nhiều, nhưng kiến thức lý thuyết của cô phong phú. Cô trong hiện thực, tuyệt đại đa đàn ông đều là mỗi tuần một hai ngày, mỗi ngày một hai , mỗi ba phút.

 

Lần đầu tiên Tô Đình đến điều , cô cảm thấy tam quan của như đập xây . Bởi vì trong những cuốn tiểu thuyết cô xem , một đêm bảy mới là tiêu chuẩn.

 

Sự chênh lệch chút lớn nha!

 

mấy năm nay thể do thông tin phát triển, các tác giả đều quá lố sẽ chẳng ai tin, nên hiện tại đừng một đêm bảy , ngay cả bốn năm sáu cũng chẳng mấy ai nữa. Cô cũng dần dần phân biệt rõ sự khác biệt giữa thế giới thực và thế giới ảo tưởng.

 

Hạ Đông Xuyên là một ngoại lệ.

 

Cũng chắc là ngoại lệ, tuy rằng trong nguyên tác chính thức lên sân khấu, nhưng Hạ Đông Xuyên dù cũng là cha ruột của nam chính, chắc chắn giống bình thường.

 

Nghĩ như , chuyện tinh lực dồi dào hình như cũng thể giải thích ?

 

Kết thúc dòng suy nghĩ miên man, Tô Đình xoay xuống giường, thuận thế vịn bàn trang điểm cạnh giường. Ngày hôm qua quá phóng túng, hiện tại cô cảm thấy đau lưng mỏi eo lợi hại, thôi cũng thấy hai chân run rẩy.

 

Khi buông tay , Tô Đình cảm giác sự khác thường, cúi đầu xuống, liền thấy một hộp b.út máy hình chữ nhật tay cô đè lên.

 

Tối hôm qua để b.út bàn trang điểm ?

 

Còn nữa, mang b.út ?

 

Vừa nghĩ, Tô Đình cầm hộp b.út lên mở nắp , chờ thấy cây b.út máy bên trong, cô liền ngây ngẩn cả .

 

Cô nhớ rõ ngày hôm qua cây b.út máy cô mua tặng là màu đen, nhưng lúc trong hộp là một cây b.út máy màu bạc. Chẳng lẽ nó phai màu?

 

Phai màu đương nhiên là đùa, đừng b.út máy phai màu, cho dù phai, màu đen cũng khả năng phai thành màu bạc .

 

Chẳng lẽ là cô nhớ lầm?

 

Tô Đình đóng nắp hộp , quyết định chờ Hạ Đông Xuyên trở về sẽ hỏi xem tình huống thế nào.

 

Buông hộp b.út xuống, Tô Đình cầm bàn chải đ.á.n.h răng ngoài, ngang qua bàn ăn thấy chai sữa thủy tinh còn thừa một nửa, cô giơ tay gõ nhẹ trán.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-yeu-kieu-va-ong-chong-lanh-lung-thap-nien-70/chuong-131.html.]

Ngày hôm qua ngủ quá muộn, cô ngủ đến tám giờ, cũng chính là mới dậy, quên mất chuyện lấy sữa bò.

 

Không là Khương Ái Hồng đưa tới, là Hạ Diễm lấy.

 

Đánh răng rửa mặt xong, Tô Đình đổ hết chỗ sữa bò còn dư trong chai ca tráng men, ăn cùng với bánh trứng gà mua hôm qua, chắp vá cho xong bữa sáng.

 

Ăn sáng xong cô ngoài, kê một cái ghế sân, dựa tường ngắm biển tìm cảm giác.

 

Ừm, câu chuyện mới cô vẽ chẳng liên quan gì đến biển cả, nhưng ai bảo nơi yên tĩnh chứ. Nhìn trời xanh, mây trắng cùng với biển rộng vô biên vô hạn, dường như thời gian cũng trôi chậm .

 

Đang , một c.o.n c.ua đá to bằng bàn tay đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt cô, bò ngang từ trái sang .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Tô Đình buông giấy b.út dậy, cởi giày chân trần qua đó, xổm bờ cát xem nó bò.

 

Con cua đá kích thước lớn, chân cua cũng chỉ dài bằng bàn tay cô, nhưng bò nhanh, cát như đất bằng. Tô Đình một lát, tính vươn tay , túm lấy mai cua, lật ngửa nó lên.

 

Chân cua khua khoắng trong khí, hai cái càng lớn kẹp tanh tách.

 

Tô Đình vươn b.út vẽ chọc càng của nó, kết quả kẹp c.h.ặ.t, rút mãi , lực kẹp còn mạnh.

 

Tô Đình cầm b.út vẽ tiếp tục chọc, chọc hai cái rút, chọc hai cái rút, vài cô cảm thấy lắm. Mà chờ đến khi cô nghĩ chỗ nào, tức khắc ngửa mặt lên trời thở dài.

 

Quả nhiên cô " " cho hư ! (ý suy nghĩ đen tối)

 

Đang suy nghĩ, phía truyền đến tiếng gọi, Tô Đình đầu thấy Dư Tiểu Phương đang một cái sân, cô vội vàng phóng sinh c.o.n c.ua qua hỏi: “Sao thế chị?”

 

“Xem em đang mà.” Dư Tiểu Phương .

 

Tô Đình chỉ chỉ xuống bãi cát : “Vừa thấy một c.o.n c.ua, liền qua trêu nó một lúc.”

 

Dư Tiểu Phương : “Em đúng là nhàn tâm thật.”

 

 

 

 

Loading...