Mẹ Kế Yêu Kiều Và Ông Chồng Lạnh Lùng Thập Niên 70 - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-12-30 13:12:29
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Đình cảm thấy đây thể là nguyên nhân chủ yếu khiến thời ít mua đồ may sẵn. Không thử thì thôi, còn đổi trả trong 7 ngày cần lý do, mua về mặc chỉ thể tự nhận xui xẻo, là cô thì…… Ừm, cô vẫn là mua, rốt cuộc cô tự may.

 

Cũng may cô học mỹ thuật, gu ăn mặc của riêng , thể kiểu quần áo nào hợp với , hai bộ quần áo mua đó mặc lên đều vặn.

 

Lần cũng giống .

 

Tô Đình mặc xong váy liền áo, cởi bỏ b.í.m tóc tết lúc sáng ngoài, dùng ngón tay xõa tóc , dùng lược gỗ chải chân tóc cho bồng bềnh, tạo hiệu quả tóc xoăn sóng lớn.

 

Sau đó, Tô Đình lùi vài bước, để nửa lọt trong gương, ngắm trái ngắm , càng ngắm càng thấy chiếc váy .

 

Đang tự thưởng thức, Hạ Đông Xuyên , ánh mắt dừng ở gương mặt cô mái tóc đen nổi bật thêm phần trắng nõn: “Đẹp lắm.”

 

, em cũng thấy váy .” Tô Đình .

 

Tầm mắt Hạ Đông Xuyên di chuyển xuống , về phía chiếc váy Tô Đình.

 

Đó là một chiếc váy sơ mi, vai vuông vức, bên eo một sợi dây lưng nhỏ, thắt thể thu gọn phần eo, hiện đường cong. Tô Đình lúc thắt đai lưng, phác họa vòng eo thon thả.

 

sai, ở một thời điểm, trong đầu đàn ông đích xác dễ dàng sinh những ý nghĩ đen tối.

 

Tựa như Hạ Đông Xuyên hiện tại, thấy vòng eo mảnh khảnh của cô, liền nghĩ tới xúc cảm trơn mượt ; thấy cẳng chân trắng nõn thẳng tắp váy của cô, liền nghĩ tới lực đạo khi đôi chân quấn lấy hông .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Anh gì, nhưng ánh lửa trong mắt Tô Đình như đang bùng cháy, nhiệt độ trong phòng dần tăng lên. Tô Đình lùi nửa bước, nhắc nhở: “Chính hài lòng với món quà mà.”

 

Vừa lời , Hạ Đông Xuyên liền .

 

Người ngày thường , lên sẽ dễ cứng, lên sẽ phá lệ , Hạ Đông Xuyên chính là loại .

 

Anh lên giống như băng tuyết tan rã, sự lạnh lùng nghiêm túc đều rút , thêm vài phần rạng rỡ như ánh mặt trời.

 

Tô Đình đối với Hạ Đông Xuyên như sức chống cự, trái tim đập thình thịch, mãi đến khi ôm lòng, mới mấy mạnh mẽ mà nhắc nhở: “Bây giờ là ban ngày.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-yeu-kieu-va-ong-chong-lanh-lung-thap-nien-70/chuong-130.html.]

“Nhà của chúng ở cuối cùng.” Hạ Đông Xuyên một tay ôm lấy eo cô, tay trái cởi từng cúc áo khoác quân phục.

 

Khi cởi đến chỉ còn một cái cúc, Tô Đình cúi đầu liền thấy làn da lớp áo sơ mi lộ do cúc áo buông lỏng.

 

Không tính là trắng trẻo, nhưng cơ bắp thành khối, liền thấy rắn chắc.

 

Tô Đình ngẩng đầu lên, choáng váng “Hả?” một tiếng, quá hiểu ý .

 

Hạ Đông Xuyên tiếp tục : “Phía là núi, ai tới .”

 

Anh cởi bỏ áo khoác quân phục, rút dây lưng quần , kéo vạt áo từ trong quần , chiếc áo sơ mi vốn đang căng lên giờ rũ xuống, che mất cơ bụng.

 

Tô Đình duỗi tay, cách vạt áo sờ soạng cơ bụng , nhẹ giọng hỏi: “Sau đó thì ?”

 

“Sau đó, chúng ở trong nhà cái gì cũng sẽ ai .” Hạ Đông Xuyên dùng thanh âm trầm thấp xong câu cuối cùng, vén áo sơ mi lên, để cô còn trở ngại mà chạm cơ bắp của .

 

Tay nguyên cũng tính là tinh tế, cô cưng chiều nhưng ở nhà cũng phụ giúp giặt quần áo nấu cơm, bảo dưỡng, Tô Đình mới xuyên tới tổng cảm thấy tay thô ráp, sờ còn khô, liền cố ý mua hộp sáp nẻ về bôi tay.

 

Hiệu quả thực rõ rệt.

 

Hiện tại tay cô so với da vùng eo của còn mịn màng hơn, hơn nữa mềm mại, cứ ấn nhẹ lên cơ bụng săn chắc của , thể căng cứng cơ bắp hơn nữa.

 

Rốt cuộc, kiềm chế , bế cô đặt lên bàn trang điểm, bàn tay luồn trong váy, từng chút sờ soạng lên.

 

Người thường : "Chỉ trâu cày c.h.ế.t mệt, chứ ruộng cày hỏng".

 

Tô Đình cảm thấy cô và Hạ Đông Xuyên sẽ trở thành ngoại lệ đó. Tinh lực của đàn ông trẻ tuổi 27-28 tuổi thực sự quá dồi dào.

 

Lúc cô c.h.é.m gió rằng Hạ Đông Xuyên một tuần bốn năm ngày, mỗi ngày bốn năm , kỳ thật trong lòng cô cũng chột , sợ c.h.é.m gió quá đà thì vả miệng.

 

 

 

 

Loading...