Tìm vẫn là tiệm cơm đặc sắc địa phương, món ăn hải sản chiếm đa , bất quá Dung Thị ven biển, giá cả đều đắt, nhiều món còn cần phiếu. Khó ngoài chơi, về phương diện ăn uống Tô Đình vẫn là hào phóng.
Đương nhiên, trong mắt các quân tẩu ở khu nhà, Tô Đình vẫn luôn là tiêu tiền hoang phí.
Ăn xong cơm trưa, ba thẳng đến cửa hàng bách hóa.
tới cửa hàng bách hóa , bọn họ trực tiếp mua quạt điện, mà là chậm rì rì dạo, mua.
Mua chủ yếu là đồ ăn, bánh quy , bánh kem , sữa mạch nha .
Sữa mạch nha thể là "đỉnh lưu" của thực phẩm trong văn học niên đại , tiền thì thèm sữa mạch nha, tiền thì uống sữa mạch nha nước, sinh con cũng uống, sinh con xong ở cữ càng uống.
Đương nhiên, trong mắt thời , sữa mạch nha cũng thật là thứ , loại lấy đãi khách đều thể diện, Dư Tiểu Phương liền thường xuyên mua.
Tô Đình ở nhà chị uống qua một , cảm thấy hương vị đích xác tồi, tới liền mua một hộp, lúc bồi bổ thể cho Hạ Diễm.
Kỳ thật đến bồi bổ thể, nhất đương nhiên là sữa bò tươi, nhưng đảo Bình Xuyên ai nuôi bò, cũng trạm sữa, thành phố khả năng , nhưng Tô Đình ở , cũng hỏi thăm, càng nếu chỉ bọn họ một nhà đặt sữa bò thì trạm sữa nguyện ý giao .
cô giấu trong lòng, nghĩ đến việc xong liền trực tiếp với Hạ Đông Xuyên.
Hạ Đông Xuyên nghĩ tới là bởi vì kinh nghiệm, Hạ Diễm khi sinh vẫn luôn là ba hỗ trợ nuôi, bố ngược quản mấy. Bởi , tuy rằng Hạ Diễm 6 tuổi, nhưng thực tế là một ông bố tập sự, nhiều việc học từ đầu.
Biết uống sữa bò cho sức khỏe, thể tăng chiều cao, Hạ Đông Xuyên liền ôm việc , sẽ tìm hỏi thăm.
Kết quả còn , tạm thời còn dùng sữa mạch nha thế.
Bất quá cho dù thể đặt sữa bò, sữa mạch nha mua về cũng cả, dù bọn họ tiêu phí nổi, hơn nữa mùi vị món tồi, để đãi khách cũng thể diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-yeu-kieu-va-ong-chong-lanh-lung-thap-nien-70/chuong-106.html.]
Còn lên đến tầng hai, ba mua một đống lớn đồ ăn.
Vốn dĩ Tô Đình còn mua trái cây, nhưng đến Hạ Đông Xuyên tay xách nách mang bao lớn bao nhỏ, lát nữa còn mua quạt, đống đồ ăn khả năng tự cầm nên cô từ bỏ.
Không biện pháp, sức lực nhỏ, cô nhận rõ hiện thực.
Đồ điện ở tầng 3. Không chỉ đồ điện, máy may, xe đạp, đồng hồ, giường, tủ quần áo các loại đồ vật đắt tiền đều ở tầng 3.
Đi ngang qua quầy xe đạp cùng máy may, Tô Đình nhớ tới một việc, ghé bên Hạ Đông Xuyên hạ giọng hỏi: “Anh xem em nên bán phiếu máy may và xe đạp ?”
Trong tay Tô Đình hai phiếu mua đồ lớn, đều là sính lễ Hạ Đông Xuyên đưa khi kết hôn với nguyên .
nguyên lên đảo xong Hạ Đông Xuyên vẫn luôn bận rộn, cô khỏi nhà mấy, cũng dám một thành phố, cho nên việc cứ trì hoãn , mãi cho đến khi Tô Đình xuyên tới.
Tô Đình đối với "ba món đồ lớn" (xe đạp, đồng hồ, máy may) của niên đại chấp niệm gì. Cô , mua xe đạp cũng dùng đến. Máy may thì càng cần , cô thể vá cái áo rách là tồi , may quần áo á? Nghĩ cũng đừng nghĩ.
Bởi vì dùng , cô liền vẫn luôn động đến hai tấm phiếu , hôm nay nhớ tới liền xử lý cho xong. đây là sính lễ Hạ Đông Xuyên đưa, bán là dùng hết, khẳng định trưng cầu ý kiến của .
Hạ Đông Xuyên hỏi: “Em cần máy may với xe đạp ?”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Em , nhà ăn múc cơm cũng chỉ vài bước chân, dùng xe đạp,” Tô Đình nhớ tới, “Bất quá mua cũng , đến doanh trại thể đạp xe.”
Khu nhà cách quân doanh thật xa, đại khái hai km, Tô Đình bộ khả năng mất hơn nửa giờ, nhưng mỗi ngày chạy bộ qua , mười mấy phút là tới.
Bất quá mua xe đạp, mỗi ngày tan tầm khẳng định tiện hơn ít, trong khu nhà cũng xe đạp, mỗi ngày buổi tối về sớm.