Mẹ Kế Yêu Kiều Và Ông Chồng Lạnh Lùng Thập Niên 70 - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-12-30 07:35:08
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tối hôm qua biểu hiện như , khẳng định là vì để tê liệt sự cảnh giác của cô!

 

Quả nhiên, miệng lưỡi đàn ông, con quỷ gạt .

 

Là cô quá ngây thơ .

 

Buổi sáng, Tô Đình đ.á.n.h thức bởi những nụ hôn.

 

Lúc gần 8 giờ, bên ngoài sớm náo nhiệt hẳn lên, thỉnh thoảng thể thấy tiếng ồn ào của đám trẻ con, xen lẫn tiếng gào thét của mấy bà chọc tức đến phát điên.

 

Giữa những âm thanh ồn ào đó, cảm nhận nụ hôn li ti dày đặc của Hạ Đông Xuyên, Tô Đình cảm thấy vài phần ôn nhu, liền ngửa đầu đáp nụ hôn của .

 

Chỉ là khi nụ hôn dần trở nên nhiệt liệt, sự ôn nhu mắt thấy sắp chuyển hướng sang "chuyện " giữa ban ngày ban mặt, Tô Đình thể ngăn bàn tay đang mò mẫm xuống của Hạ Đông Xuyên : “Đừng…… Em dậy.”

 

Hạ Đông Xuyên dừng động tác, tựa trán cổ cô, thở ấm áp phả xương quai xanh của cô, ngứa ngáy.

 

Tô Đình nhịn rụt vai : “Hạ Đông Xuyên.”

 

Hạ Đông Xuyên ừ một tiếng, ngả đầu , xuống gối Tô Đình hỏi: “Đói bụng ?”

 

“Hơi đói .” Tô Đình dậy, với tay lấy quần áo ném xuống cuối giường tối hôm qua.

 

Chỉ là khi cúi với xuống , cô nhịn rên lên một tiếng “A” vì căng cơ, Hạ Đông Xuyên vội vàng dậy theo, lướt qua tay cô vớt lấy quần áo hỏi: “Khó chịu ?”

 

Tô Đình đầu trừng mắt một cái, hé răng, im lặng tròng áo lên đầu.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Hạ Đông Xuyên đặt tay lên vòng eo mảnh khảnh của cô, hỏi: “Anh xoa bóp cho em nhé?”

 

“Không cần!” Tô Đình quả quyết từ chối, cô mới tin cái gọi là "xoa bóp" của chỉ đơn thuần là xoa eo .

 

Mặc xong áo, đến lúc sờ đến quần lót Tô Đình thấy khó khăn. Tuy rằng tối hôm qua chuyện gì cũng , nhưng qua thời điểm đó, cùng Hạ Đông Xuyên trần trụi , trong lòng cô vẫn chút hổ. Do dự một lát, Tô Đình đầu hỏi: “Anh thể…… đầu chỗ khác ?”

 

“Hả?” Hạ Đông Xuyên nhướng mày.

 

Tô Đình thúc giục: “Nhanh lên.” Còn duỗi tay đẩy vai một cái.

 

Hạ Đông Xuyên nghiêng đầu về phía tủ quần áo hỏi: “Như thế ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-yeu-kieu-va-ong-chong-lanh-lung-thap-nien-70/chuong-102.html.]

“Được , cứ giữ nguyên tư thế .”

 

Tô Đình xốc chăn xuống giường, khom lưng nhấc chân mặc quần, chỉ là tư thế kéo căng cơ càng thoải mái, khiến cô hít vài ngụm khí lạnh.

 

Hạ Đông Xuyên thấy tiếng động, định mở miệng hỏi đầu . Nhìn thấy bộ dáng lúc của Tô Đình, quyết đoán lựa chọn im lặng, cũng lẳng lặng đầu , bộ như cái gì cũng thấy.

 

Tô Đình cúi đầu mặc xong quần lót, mặc chiếc quần dài rộng thùng thình, dậy thở dài một , cầm lấy kem đ.á.n.h răng bàn chải rửa mặt.

 

Khi ngoài, Tô Đình sang phòng bên cạnh, Hạ Diễm sớm học, trong phòng trống , chăn giường chất đống, thằng bé vẫn gấp chăn màn.

 

Đánh răng rửa mặt xong phòng ngủ chính, Hạ Đông Xuyên rời giường, mặc chiếc áo sơ mi quân dụng, bên vẫn là chiếc quần dài quân phục mặc tối qua, thắt lưng buộc c.h.ặ.t, vô cùng tinh thần.

 

“Rửa mặt xong ?”

 

“Ừm.”

 

“Vậy để rửa.” Hạ Đông Xuyên xong liền ngoài.

 

Anh đ.á.n.h răng rửa mặt nhanh, hai ba phút là xong, xong xuôi cầm ca tráng men cùng bàn chải đ.á.n.h răng phòng, bộ lơ đãng đặt lên bàn trang điểm.

 

Tô Đình từ trong gương chạm ánh mắt của , ho khan một tiếng : “Anh dọn đây ngủ .” Bàn chải và cốc đương nhiên để ở bên .

 

Tô Đình gì, rũ mắt tiếp tục tết tóc.

 

Hạ Đông Xuyên ở phía cô, một lát tay chân ngứa ngáy duỗi tay , nắm lấy b.í.m tóc cô tết xong lắc lắc.

 

“Làm gì đấy?” Tô Đình hỏi.

 

Hạ Đông Xuyên : “Anh xem em tết chắc thôi.”

 

Tô Đình: “……”

 

Thật chẳng hiểu nổi.

 

……

 

Ngày thứ hai của kỳ nghỉ, Tô Đình thể ngủ đến tự nhiên tỉnh, còn ở thủ đô, Vương Tĩnh Phương cũng xe buýt, đến nhà xuất bản việc.

 

Vương Tĩnh Phương là biên tập viên của tờ "Báo Tranh Liên Hoàn", nghề tám năm, công việc tới vất vả, nhưng cũng tính là nhẹ nhàng.

Loading...