Đường Văn Tuệ mười lăm tuổi, cái tuổi chớm nở những rung động đầu đời, nên ấn tượng với một nào đó cũng là chuyện đỗi bình thường. Cô bé cũng sẽ nhắc tới đối phương với chị em thiết nhiều hơn một chút. Thế nhưng trong hiện thực thì ngay cả chuyện với đó cũng ít khi , trông thấy từ đằng xa còn vì ngại ngùng mà tránh né.
Phong Ánh Nguyệt cô em chồng đang buồn man mác hỏi nhỏ: "Em đang phiền lòng vì thích chung một với bạn, vì chuyện gì khác?"
"Đều ạ."
Đường Văn Tuệ thở dài, thấy Nguyên Đản chạy tới bèn ôm luôn nó lòng, đặt cằm lên cái đầu tròn vo của Nguyên Đản.
Nguyên Đản cũng cựa quậy lung tung mà ngoan ngoãn để cô ôm lấy .
"Đó là thanh niên trí thức năm ngoái mới phân về đội sản xuất của bọn em. Anh cực kỳ bụng, còn học thức. Việc cống thoát nước cho đội cũng là nhờ đề nghị với đội trưởng..."
Phong Ánh Nguyệt lẳng lặng cô kể về . Sau khi xong cuối cùng cô cũng hiểu rõ.
Thật thì Chương Thục Phân và Đường Văn Tuệ đều chỉ thầm thích thôi. Nam thanh niên trí thức và hai bọn họ tiếp xúc nhiều, cũng hề để lộ là thích ai trong hai họ.
Chỉ là Chương Thục Phân thử dò xét nhắc tới với Đường Văn Tuệ để cho thấy là cả hai đang cùng thích một thôi.
Một là Chương Thục Phân Đường Văn Tuệ tự buông tay.
Hai là Chương Thục Phân cũng đang buồn phiền giống như Văn Tuệ.
"Hai đứa em đều đang ở tuổi mới lớn, ấn tượng với một khác giới là chuyện hết sức bình thường. Văn Tuệ , cả hai đứa em đều chỉ là thích thầm đơn phương thôi, còn hề . Cái mà hai đứa đang lo lắng, cứ như thể là chọn một trong hai em ."
"Em còn trẻ lắm, mới mười lăm tuổi thôi mà. Có lẽ năm nay em thấy đó là , ấn tượng sâu sắc một chút. sang năm, khi vì một chuyện nhỏ khác, em đổi suy nghĩ cũng nên. Đời của em còn dài rộng lắm."
Phong Ánh Nguyệt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-97.html.]
Đường Văn Tuệ ôm Nguyên Đản suy nghĩ hồi lâu. Lúc Đường Văn Sinh và Đường khỏi bếp, cô thả Nguyên Đản một câu với Phong Ánh Nguyệt, đó chạy thẳng khỏi nhà.
"Em ! Em tìm Thục Phân đây!"
Đường Văn Tuệ chạy khỏi nhà thấy Chương Thục Phân đang lưỡng lự chần chừ ở bên phía đường mòn bên .
Chương Thục Phân cũng giống Đường Văn Tuệ, đều tết hai b.í.m tóc đuôi sam đen nhánh, dáng vẻ thanh tú xinh . Thấy Đường Văn Tuệ , Chương Thục Phân vội vàng vẫy vẫy tay với cô .
Đường Văn Tuệ rộ lên, chạy chậm tới bên cạnh cô : "Tớ đang định tìm đây mà. Sao tới nhà?"
Chương Thục Phân thấy cô vì những lời chiều hôm qua mà lơ thì cũng vui vẻ. Cô bé nắm lấy tay Đường Văn Tuệ, giọng vẻ luống cuống.
Phạm Khắc Hiếu
"Cái lời hôm qua tớ ác ý gì , đừng hiểu lầm. Chẳng qua là tớ, tớ chỉ là ngờ, hóa mà chúng nhắc đến là cùng một ..."
Nhắc tới yêu thích mặt chị em là một cách chia sẻ, ai ngờ phát hiện mà hai đang nhắc tới hoá là cùng một . Chương Thục Phân cũng cực kỳ bối rối, cô thích chung một với Đường Văn Tuệ chứ?
Hai là bạn từ nhỏ nhiều năm . Chương Thục Phân gì, sợ đối phương vẫn ý thức rằng hai đang cùng thích một cho nên mới lời .
Vô tình, cuộc đối thoại của hai đứa nhỏ lọt tai Chương. Sau khi Đường Văn Tuệ bỏ về, bà Chương cứ suy nghĩ mãi. Thứ nhất, bà ngờ hai cô gái đều đem lòng yêu mến thanh niên trí thức từ thành phố . Thứ hai, bà sợ tình chị em thiết bao nhiêu năm qua của hai đứa sẽ vì một đàn ông mà tan vỡ.
Tối hôm qua bà cũng ngủ ngon, sáng sớm hôm nay kéo Chương Thục Phân qua chuyện. Bà hỏi Chương Thục Phân rằng cô với Đường Văn Tuệ mấy lời là ý gì, chẳng lẽ là bảo đừng cướp với hả?
Bấy giờ Chương Thục Phân mới nhận lời của cực kỳ dễ gây hiểu nhầm cho .
Cô hoảng sợ nóng ruột, dám tới tìm Đường Văn Tuệ để cho rõ. Cả một buổi trưa cô chẳng tinh thần gì cả, ngay cả trai cũng cô gì đó đúng nên cũng hỏi một câu.
"Lại gây chuyện mất lòng chị em ?"