Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:06:57
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phong Ánh Nguyệt ngờ đến tận nhà nhờ vả chuyện dạy học thế . Nghe bọn trẻ đều là bạn cùng lớp với Quân Tử, việc kèm cặp thêm cũng khó cô. Sau khi hai vợ chồng trao đổi nhanh với một lát, Phong Ánh Nguyệt liền vui vẻ nhận lời.

 

Năm đó nắm tay con cái, liên tục cảm ơn rối rít mới dẫn bọn trẻ về nhà ăn bữa tối. Họ hẹn ngày mai sẽ đưa bọn nhỏ đến học chung giờ với Quân Tử.

 

Vợ chồng lúc mới mở xem những món quà mà hàng xóm mang tới. Thật bất ngờ, nhà nào cũng biếu trứng gà, mỗi nhà năm quả, tính năm nhà là hai mươi lăm quả trứng gà!

 

"Anh tính giải quyết thế nào đây?"

 

Phong Ánh Nguyệt thấy ngại, vì giáo viên ở thời đại mà nhận quà cáp thì đều sẽ kiểm điểm.

 

Đường Văn Sinh suy nghĩ một lát trả lời: "Cứ nhận , nếu họ sẽ cảm thấy áy náy, yên lòng. Sáng mai sẽ ngoài mua chút kẹo về để sẵn trong nhà, lúc bọn nhỏ đến học thì cho chúng ăn một ít."

 

"Vâng, thế cũng ."

 

Phong Ánh Nguyệt gật đầu.

 

Bữa tối hai dùng mì xào trứng chiên, mỗi hai quả trứng. Vừa ăn xong xuôi một lát thì Quân Tử dẫn năm bạn học của tới nhà.

 

Chiếc bàn ăn đủ chỗ cho cả bọn, nên Đường Văn Sinh vội vã lấy chiếc bàn học nhỏ trong góc sắp xếp .

 

Anh thì cạnh tủ sách của . Phong Ánh Nguyệt hỏi thăm tình hình học tập của từng đứa trẻ, đó tập hợp các vấn đề chung, chọn những sai tương tự để giảng giải chung một . Dĩ nhiên, việc tốn thời gian hơn nhiều so với khi chỉ kèm cặp riêng Quân Tử, nhưng Phong Ánh Nguyệt hề thấy mệt mỏi. Cô yêu thích cảm giác truyền thụ kiến thức .

 

Cứ như thế, mỗi tối, cô đều kiên nhẫn kèm cặp cho đám trẻ con trong nhà. Mọi ở khu nhà ngang dần dà đều vợ của Kỹ thuật viên Tiểu Đường là trình độ học vấn cao. Đặc biệt hơn, cô còn phương pháp dạy dỗ trẻ con vô cùng đặc biệt.

 

Vào những năm tháng , luôn dành sự tôn trọng đặc biệt cho những ai trình độ văn hóa cao. Bởi , hình tượng của Phong Ánh Nguyệt trong lòng tăng lên một bậc nữa.

 

Phong Ánh Nguyệt thì chẳng hề gì về sự đổi đó. Mỗi ngày, cô và Đường Văn Sinh cùng đến Nhà máy Giấy, tối về kèm cặp cho lũ trẻ bữa cơm. Cứ thế trôi qua đến ngày mười lăm tháng tư, cô và Đường Văn Sinh về nhà như thường lệ.

 

Đường Văn Sinh đưa cho cô tiền công và những tem phiếu thực phẩm trợ cấp của tháng .

 

Phong Ánh Nguyệt đếm , kinh ngạc phát hiện tem phiếu thực phẩm tháng nhiều hơn tháng tới hai cân.

 

"Cái coi như là khen thưởng ?" Cô hỏi .

 

Đường Văn Sinh chỉ khẽ : "Chắc là ."

 

Ánh Nguyệt rút hai tờ phiếu thực phẩm cất riêng , đó cẩn thận ghi chép bộ tiền mặt và các loại phiếu còn cuốn sổ nhỏ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-66.html.]

Họ cần gửi tiền sinh hoạt về cho cha hai bên, chỉ cần thỉnh thoảng mua chút quà cáp biếu để tỏ lòng hiếu thảo. Nhờ , khoản tiền tiết kiệm của hai vợ chồng ngày càng vun đắp.

Phạm Khắc Hiếu

 

Quả thực, khoản thu nhập cao hơn hẳn so với việc nông. Ánh Nguyệt gấp sổ , bàn bạc với Văn Sinh về thời gian về quê thăm hỏi gia đình và gặp mặt con trai.

 

"Ngày mai sẽ xin nghỉ phép, chúng cùng về nhà thăm hỏi." Đường Văn Sinh chợt lên tiếng.

 

"Trước đây tích lũy ngày phép tồn đọng ?"

 

"Tạm thời cần đến, cứ xin nghỉ một buổi là ."

 

Phong Ánh Nguyệt gật đầu, cô tôn trọng quyết định của . Sau đó, cô lấy mười đồng tiền mặt, kèm theo hai tờ phiếu thịt và hai tờ phiếu thực phẩm đưa cho . Đường Văn Sinh đón lấy.

 

Sáng sớm hôm , Đường Văn Sinh dậy sớm nấu bữa sáng. Sau khi hai cùng dùng xong thì vội vã rời khỏi nhà sớm. Phong Ánh Nguyệt cũng nghĩ ngợi nhiều, mười phút , cô cũng khóa cửa .

 

Đến bữa cơm trưa, Ánh Nguyệt cùng chị dâu Tiêu đến căngtin để hâm thức ăn xuống dùng bữa chung.

 

Bữa trưa của cô hôm nay là cơm độn gạo trộn với rau xanh xào và một ít củ cải muối sợi chua ngọt. Chị dâu Tiêu chỉ mang theo duy nhất món dưa muối. Ánh Nguyệt thấy cô ăn dưa muối ròng rã mấy ngày nay.

 

Chị giải thích, giọng buồn rầu: "Toàn bộ tiền dành dụm trong nhà đều để dành lo t.h.u.ố.c thang cho chồng chị."

 

"Dù khó khăn, chị cũng nên nấu thêm chút rau xanh mà ăn, đừng ăn mỗi dưa muối thế mãi." Ánh Nguyệt vẫn động đũa, vì đũa của cô vẫn còn sạch sẽ. "Để em gắp cho chị một ít rau xanh , chị gắp em một miếng dưa muối là ."

 

Chị dâu Tiêu hiểu rõ thiện ý của cô em đồng nghiệp, mím môi rũ mắt, gì. Chị cẩn thận chọn những miếng dưa muối ngon và sạch nhất đưa sang cho Ánh Nguyệt. Trong cảnh , lời cảm ơn hóa khách sáo, nên chị chỉ thầm ghi nhớ sự giúp đỡ trong lòng.

 

"Hôm nay đồng chí Tiểu Đường căngtin ?"

 

Lần nào Văn Sinh cũng đến dùng cơm ở đây. Hôm nay thấy , chị dâu Tiêu đ.â.m nghi hoặc.

 

"Anh về nhà thăm cha , lâu ghé qua." Ánh Nguyệt đáp.

 

"À, ." Chị dâu Tiêu gật gù. Hai tiếp tục chuyển sang chuyện khác. Khi câu chuyện đang rôm rả, chị dâu Tiêu đột nhiên nhắc đến Trương Đại Lực.

 

Đó chính là cái đồng chí muộn hôm đầu tiên Ánh Nguyệt mới nhận nhân viên thời vụ.

 

"Chị mới vị hôn thê đấy! Người là do cha chọn, thế mà chê bai là gái nhà quê. Cậu chỉ kiếm cùng trong nhà máy, nên cứ lữa chịu về quê cưới vợ."

 

Ánh Nguyệt bất ngờ, dù cô cũng thường thấy Trương Đại Lực tán tỉnh các cô gái trong xưởng: "Hóa vị hôn thê ?"

 

 

Loading...