Ban đêm Đường Văn Sinh ở nhà, Phong Ánh Nguyệt trằn trọc cách nào cũng thể ngủ . Kết quả là sáng hôm , cô mang cặp mắt thâm quầng đến Nhà máy Giấy.
Chị dâu Tiêu thấy liền lớn, dùng ngón tay trỏ chỉ mắt cô.
"Thành thật khai báo , tối qua cô em ăn trộm đêm ?"
"Dạ đúng ạ." Phong Ánh Nguyệt bất đắc dĩ trả lời: "Nếu thì mắt em cũng sẽ thâm đến mức ."
"Cô em đấy." Chị dâu Tiêu là từng trải, gì mà hiểu. Bà ý nhị: "Cô em đang lo cho Văn Sinh nhà ?"
"Dạ." Phong Ánh Nguyệt gật đầu, nửa thật nửa đùa : "Trước em từng gặp ác mộng, nên thấy ngoài, em cứ thấy bồn chồn, nỡ để xa."
"Chỉ là mộng mị thôi, em đừng coi là thật." Chị dâu Tiêu vội vàng trấn an cô: "Thoáng chốc hết một ngày , còn bốn ngày nữa là trở về nhà."
"Dạ ." Phong Ánh Nguyệt thở một dài: "Thôi em việc đây ạ!"
Năm ngày ngắn ngủi nhưng đối với Phong Ánh Nguyệt dài như cả tháng. Cô vốn tưởng rằng đợi đến ngày hôm Đường Văn Sinh mới về, ngờ khi cô về đến khu nhà ngang thấy chồng đang ở nhà chuẩn đồ ăn.
"Sao hôm nay về ?"
Phong Ánh Nguyệt vui mừng chút lo sợ rõ nguyên nhân.
Đường Văn Sinh thấy cô biểu lộ vẻ mặt đó thì thấy vui vẻ trong lòng.
"Lẽ giữa trưa mai mới về, nhưng do thành công việc nên trở về sớm hơn dự định. Anh đến nhà máy đón em là vì một ít đồ ăn ngon bất ngờ cho em đấy."
Lúc trở về cũng khá trễ, dĩ nhiên cũng vì tạo bất ngờ cho Phong Ánh Nguyệt.
"Thật là một bất ngờ lớn." Phong Ánh Nguyệt gật đầu liên tục: "Nhiều đồ ăn quá, em thích."
Trên bàn món cải chua xào thịt, trứng gà xào chồi non hương xuân, và cả canh cải xanh.
"Cải chua ngâm cũng ngon thật đấy." Đường Văn Sinh dùng đũa sạch gắp cho Phong Ánh Nguyệt một ít thịt, đó mới bắt đầu ăn cơm.
"Ừm, em thích ăn hành ngâm ? Khi nào dịp, chúng sẽ về quê đào một ít hành lá đem ngâm chua."
"Vâng."
Phong Ánh Nguyệt cảm thấy trong nhà thêm một thật sự náo nhiệt hơn nhiều, buổi tối ngủ cũng ngon giấc hơn.
Sáng hôm , hai cùng đến Nhà máy Sản xuất Giấy. Khi Đường Văn Sinh tới phòng kỹ thuật, tình cờ gặp Triệu Thiên đang việc cần tới chỗ , vì liền tán dóc với Đường Văn Sinh một lát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-64.html.]
"Cậu , mấy ngày vắng mặt, cô em dâu ngày nào cũng cứ như mất hồn . Đừng hiểu lầm, là do tớ chằm chằm vợ , mà là do vợ tớ phát hiện đấy nhé!"
Đường Văn Sinh liếc mắt , bật : "Cậu mau về việc thôi."
"Biết ."
Triệu Thiên nhún vai hì hì, về vị trí của việc.
Thấy rời , Đường Văn Sinh bỗng bật sảng khoái. Một ông lão gần đó thấy cảnh lập tức với khác ở bên cạnh: "Ông thấy ? Sau khi cưới vợ, Tiểu Đường càng ngày càng yêu đời hơn hẳn!"
" , năm đó nhà họ Kiều tính kế mà ông tin ." Một ông lão khác lập tức trợn mắt .
"Ai chứ, nhà máy là ông Dương mang , hiển nhiên là ông rõ về hơn , mà chứ?"
Ông lão đuối lý nên bỏ việc.
"Sư phụ, chuyện gì ạ?"
Thấy sư phụ chằm chằm, Đường Văn Sinh tò mò tiến lên hỏi.
"Không gì . Chỉ là sư nương của con mời hai đứa một bữa cơm thôi." Sư phụ Dương híp mắt .
Phạm Khắc Hiếu
"Dạ." Đường Văn Sinh gật đầu. Trước khi tới đây, đưa Phong Ánh Nguyệt chào hỏi sư phụ, nhưng bởi vì sư nương ở nhà, cho nên mới đành hoãn .
Mấy ngày , Đường Văn Sinh và Phong Ánh Nguyệt tan ca liền về nhà cùng sư phụ Dương. Sư nương xong thức ăn, bên cạnh còn một nhóc mười mấy tuổi đang phụ một tay.
Đây là Dương Kỳ Dương, cháu trai của sư phụ Dương.
Phong Ánh Nguyệt định rửa tay để phụ giúp liền sư nương ngăn : "Con cứ yên đó, sắp xong ngay ."
Dáng sư nương mũm mĩm, cao, lên còn má lúm đồng tiền, sơ cũng khi còn trẻ bà là một xinh xắn, duyên.
"Nghe sư nương của con . Văn Sinh, con hãy dẫn Ánh Nguyệt đến phòng việc chọn vài quyển sách để ." Sư phụ Dương xong cũng đến phụ bưng thức ăn.
Phong Ánh Nguyệt theo Đường Văn Sinh đến phòng việc của sư phụ Dương chọn hai quyển. lúc , Dương Kỳ Dương, cháu trai của sư phụ Dương, bước mời cả hai ngoài dùng bữa.
"Năm nay Kỳ Dương đang học lớp chín, sang tháng sáu là nhóc lên cấp ba ."
Đường Văn Sinh nhỏ với Phong Ánh Nguyệt.
Dương Kỳ Dương chút ngại ngùng, nhóc Phong Ánh Nguyệt : "Với thành tích của cháu đỗ nổi trường cấp ba nữa."