Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:06:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Mẹ Triệu 1

 

Chị dâu Tiêu như , Phong Ánh Nguyệt gật đầu đáp . Sau khi tiễn chị dâu Tiêu, Phong Ánh Nguyệt cảm thấy mừng rỡ, dù nếu tin đó là thật, cô sẽ thêm một công việc để .

 

Niếp Niếp theo Phong Ánh Nguyệt như một cái đuôi nhỏ. Cô quét nhà, Niếp Niếp liền nhanh nhảu lấy cái ki xúc rác để cô đựng. Cô lau bàn, Niếp Niếp ngẩng đầu lên hỏi: "Thím ơi, cháu giúp thím một tí ?"

 

"Ngoan nào, thím lau xong sẽ dạy cháu đếm tiếp. Trước đây cháu đếm tới mấy ?"

 

Phong Ánh Nguyệt hỏi.

 

Niếp Niếp ngẫm nghĩ một lát, xòe cả hai bàn tay nhỏ xíu : "Mười lăm ạ."

 

"Vậy Niếp Niếp đếm từ đầu cho thím nhé, ?"

 

"Dạ."

 

Niếp Niếp đếm to "một, hai, ba".

 

Nghe thấy tiếng con gái đếm từ nhà bên cạnh, chị dâu Triệu mở cửa bước sang chỗ Phong Ánh Nguyệt.

 

Phong Ánh Nguyệt vẫy tay hiệu cho cô . Chị dâu Triệu mỉm , quấy rầy con bé, bèn kéo chiếc ghế đẩu ở gần đó xuống.

 

Khi Niếp Niếp đếm xong, Phong Ánh Nguyệt cũng dọn dẹp đấy. Cô rửa tay, bế Niếp Niếp đặt xuống bàn, lấy tập sách thường dùng , đưa cho con bé một cây bút chì, tiếp tục dạy con bé nhận mặt .

 

Khoảng một giờ , Phong Ánh Nguyệt thấy Niếp Niếp vẻ bắt đầu mất tập trung, bèn đóng tập sách nhỏ : "Thế thì học tiếp nhé. Cháu chơi !"

 

Niếp Niếp toe toét, kịp đợi chị dâu Triệu quở trách vài câu, con bé nhanh chân chạy tìm Yến Tử chơi .

 

"Nó hiếu động quá, chẳng chịu yên !"

 

Chị dâu Triệu thầm than, bọn trẻ con hiểu sự khổ tâm của lớn. Cô thấy Phong Ánh Nguyệt thực lòng dạy dỗ cho bọn nhỏ, hơn nữa cô bên cạnh lâu như còn thấy chăm chú, con bé chịu cho lọt tai chứ?

 

"Sắp một tiếng ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-57.html.]

Phong Ánh Nguyệt nhấp một ngụm nước, mỉm xuống cạnh chị dâu Triệu: "Nó vẫn còn là con nít mà, cho học thì cũng còn vài năm nữa."

 

Ở cái thị trấn nhỏ của huyện lúc nhà trẻ trường mẫu giáo gì . Tất cả đều chờ đến tuổi, đủ điều kiện mới đưa đến trường tiểu học của huyện.

 

“Phải...” Chị dâu Triệu ngượng ngùng nhỏ: “Hôm bố Niếp Niếp còn bảo sinh thêm một đứa nữa. Em xem, Niếp Niếp cũng lớn , sinh thêm một đứa cũng . chị lo là nếu sinh đứa thứ hai thì chẳng trông nom cả hai đứa, nhỡ quê bắt Niếp Niếp về thì công sức của chị chẳng đổ sông đổ biển ?"

 

Khó khăn lắm cô mới đưa Niếp Niếp từ quê lên đây, nếu chỉ vì sinh đứa thứ hai mà mang về thì còn gì là hy vọng nữa?

 

"Cho nên chị bảo bố Niếp Niếp đừng vội. Chờ khi Niếp Niếp học , sáng đưa , trưa với chiều chị đón, lúc đó sinh thêm cũng muộn."

Phạm Khắc Hiếu

 

Phong Ánh Nguyệt nhận chị dâu Triệu vốn chẳng cần cô gì, chỉ cần cô yên lặng lắng .

 

Thế là chị cứ thao thao bất tuyệt, từ chuyện sinh đứa thứ hai, chuyển sang chuyện hôm nay thím Lý dám gặp mặt bất kỳ ai.

 

"Mất mặt đến nông nỗi , chị thấy nếu là lủi thủi về quê thì cũng là sang nhà cô ruột bà mà trốn chui trốn lủi thôi."

 

Nhìn thấy cảnh thím Lý mất hết thể diện như , chị dâu Triệu cảm thấy chút hả hê trong lòng. Loại thích gây chuyện đúng là cần xử lý một phen.

 

"Quê nhà họ chẳng còn ai nữa ?"

 

“Tuy còn ai, nhưng nhà cũ vẫn còn đó, cũng chỗ để tá túc.” Chị dâu Triệu đang thì tiếng trẻ con chạy lon ton, ngay đó Yến Tử và Niếp Niếp hối hả chạy .

 

Niếp Niếp lập tức chui tọt lưng chị dâu Triệu. Yến Tử sốt ruột : "Mẹ cháu bảo cháu chạy qua đây với thím Triệu là bà nội Niếp Niếp đến ạ."

 

Sắc mặt chị dâu Triệu lập tức đổi, bế Niếp Niếp phắt dậy: "Em dâu, chị xin phép về đây."

 

Nói chị căn phòng bên cạnh, đóng sập cửa . Chỉ một lát , Mẹ Triệu xuất hiện.

 

mang theo một cái gùi nhỏ đựng củi. Chị dâu Trương và mấy khác cũng đang ở ngoài hành lang, lén lút dòm ngó sang bên .

 

Phong Ánh Nguyệt bình tĩnh lấy sách tiếp.

 

Mẹ Triệu thấy cửa khóa liền bên trong . Bà đập cửa rầm rầm cất giọng gọi: "Niếp Niếp cháu ơi, mở cửa cho bà nội, bà nội mang củi đến cho nhà cháu ."

 

Chị dâu Triệu hiệu cho Niếp Niếp im lặng tuyệt đối, bản chị chằm chằm cánh cửa, hề hé răng nửa lời.

 

 

Loading...