"Người mang nước lên cho em nãy là thím Ba Lưu đấy."
Đường Văn Sinh nghiêng hiệu cô , phía , xách đèn dầu giải thích về thím bụng .
"Là tại em quên mất." Nhắc đến chuyện , Ánh Nguyệt ngượng.
"Anh cũng nghĩ chu việc ." Đường Văn Sinh nhẹ giọng , rõ ràng là đang đỡ lời cho cô.
Nghe , Ánh Nguyệt nghiêng đầu . Bắt gặp ánh mắt của đối phương, cô vô thức hỏi: "Sao nhà thím Ba Lưu thừa nước nóng ?"
Đường Văn Sinh thấy thế thì mỉm giải thích: "Tháng chú Ba Lưu trực ca giữa, thím Ba Lưu quen đun sẵn nước nóng cho chú ."
"Ra là ." Ánh Nguyệt tiếp tục men theo ánh đèn dầu phía để leo cầu thang. Khu dân cư kéo điện, huống hồ thời buổi ít nơi lắp đèn ở cầu thang lắm. "Vậy lát nữa em sẽ đun nước mang xuống trả thím."
"Không cần , gửi thím mấy khối củi ."
"Củi ư?"
Ánh Nguyệt ngạc nhiên, chỗ còn thể dùng củi ? Không nhà nào cũng dùng bếp than tổ ong đặt sẵn đó .
Nghe điều cô thắc mắc, Đường Văn Sinh giải thích: "Than tổ ong thì tốn kém hơn một chút, củi rẻ thiết thực, nên hầu như nhà nào cũng chuẩn sẵn."
"À, là thế." Phong Ánh Nguyệt gật đầu, tỏ ý hiểu.
Lên đến tầng năm, Ánh Nguyệt xách thùng gỗ, giặt quần áo. Đường Văn Sinh đặt chiếc đèn dầu lên bệ đá, đó phòng lấy một bánh xà phòng, ngoài còn một chiếc bàn chải đ.á.n.h răng cán gỗ, lông lợn, một hộp bột đ.á.n.h răng và một cái cốc gỗ.
Phong Ánh Nguyệt khỏi thầm khen đàn ông thật sự chu đáo.
Thấy cô im lặng mấy món đồ, Đường Văn Sinh dừng giải thích: "Đây đều là đồ mua để dự phòng, dùng bao giờ." Ý là thứ đều sạch sẽ, mới tinh.
Ánh Nguyệt : "Cảm ơn ."
Thấy cô tỏ vẻ khó chịu từ chối, Đường Văn Sinh mới thôi gì thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-5.html.]
"Giữa chúng cần khách sáo." Đường Văn Sinh còn xách theo một chiếc thùng gỗ, múc nước để về đun.
Nghe , Phong Ánh Nguyệt ngẩn , nghiêng đầu theo bóng xách nước .
Trong cuốn tiểu thuyết đó, cha của nam chính miêu tả nhiều, cô chỉ nhớ hai chi tiết. Thứ nhất, quan hệ giữa và nam chính mấy thiết, còn với vợ kế thì càng hòa hợp, hai luôn ngủ giường riêng. Khi gia đình họ Đường họ động phòng, họ tức giận một trận, nhưng mụ vợ kế (bản gốc) đổ là do vấn đề về sinh lý. Thứ hai, khi kết hôn bao lâu, cha nam chính, vốn công nhân trong xưởng, bất ngờ qua đời vì t.a.i n.ạ.n lao động.
So với kế độc ác sống lâu, cha của nam chính cứ như một nhân vật phụ, vai trò của chỉ là để căn nhà trong khu dân cư và khoản tiền bồi thường từ xí nghiệp khi c.h.ế.t.
Cầm chiếc bàn chải lên, lấy bột đ.á.n.h răng , Phong Ánh Nguyệt nghĩ đến tai họa sắp xảy đến với Đường Văn Sinh, cô khẽ cau mày.
Rửa mặt xong, giặt sạch quần áo, Phong Ánh Nguyệt theo của Yến Tử, tức là chị dâu Trương, lên sân thượng phơi quần áo cùng xuống.
Chị dâu Trương tính tình hào sảng, tiếp xúc với chị dễ chịu.
Khi Ánh Nguyệt về đến nhà, cánh cửa đang khép hờ. Đường Văn Sinh ở nhà, chiếc thùng gỗ cũng biến mất.
Tối nay cô gội đầu, bộ quần áo cô ít chỗ chắp vá, nhưng quả thực, quần áo lành lặn, tử tế trong thời buổi cũng chẳng nhiều nhặn gì. Phong Ánh Nguyệt chiếc túi đựng quần áo mang đến khẽ thở dài, nhà họ Phong quả thực cho cô bất cứ thứ gì.
Cô thở dài nữa vì đúng là còn một xu dính túi.
Vốn dĩ sàn nhà phòng ngoài vẫn còn ít vỏ hạt dưa vương vãi, nhưng khi cô về thì thấy cả phòng trong lẫn phòng ngoài đều sạch bong. Nhìn những vật dụng xung quanh bày biện ngăn nắp, cô liền Đường Văn Sinh là thích sạch sẽ.
Đợi đến khi Đường Văn Sinh trở về, Ánh Nguyệt đang ánh đèn dầu, lật xem một quyển sách giá. Thấy về, cô liền gấp sách , dậy phòng lấy chiếc túi vải rương gỗ đưa cho : "Đây là đồ đưa." Cô suýt chút nữa nên xưng hô với thế nào cho .
Đường Văn Sinh một tay cầm chiếc khăn khô thêu chữ Song Hỷ lau tóc, một tay nhận lấy chiếc túi. Sau khi thấy những thứ bên trong, đưa nó cho Ánh Nguyệt.
Phạm Khắc Hiếu
Ánh Nguyệt chớp mắt, qua: "Để em kiểm đếm cho." Bản cô (tức bản gốc của thể ) cũng là học chữ mấy năm.
Đường Văn Sinh gì, chỉ phòng trong, mở chiếc rương gỗ . Anh lấy một cái túi vải khác, to bằng chiếc túi trong tay Ánh Nguyệt, nhưng tiền bên trong nhiều hơn đáng kể.
"Sau , tiền nong trong nhà đều do em quản lý hết." Đường Văn Sinh chắc chắn.
Phong Ánh Nguyệt hai chiếc túi vải bố đựng tiền mừng đặt mặt, lòng thầm nghĩ, tình cảnh khác hẳn với mô tả về kế độc ác, hòa thuận trong cuốn tiểu thuyết về nam chính .