Ngoại truyện: là con cháu nhà họ Đường (1)
"Nhất Thành, tìm , là nhà." Người bạn cùng phòng hôm nay vốn định nghỉ học bỗng dưng đến bệnh viện tìm Nguyên Đản. Nghe tìm, Nguyên Đản nghi hoặc, dù nhà chỉ mấy đó, bạn bè thiết thì ai cũng quen mặt hết.
"Người nhà tớ ?"
Người bạn cũng thấy lạ: "Ông ông là cha ruột của ."
Nguyên Đản nheo mắt. "Cha ruột tớ?" Thấy tò mò sang, bạn vội vàng kéo góc hành lang.
"Ông tự xưng như . Hình như ông tìm đến cả chỗ trọ của chúng . Bây giờ ông đang ngay ngoài bệnh viện, ăn mặc khá sang trọng, nhưng trông gầy gò, là đang mang bệnh nặng."
Đều là trong ngành y, nhiều điều qua là thể đoán .
"Tớ kiểm tra phòng bệnh xong sẽ xem ."
Nguyên Đản đang chuẩn kiểm tra phòng bệnh theo lịch trực.
“Tớ cho.” Người bạn học cầm lấy đồ trong tay : “Tớ ca cho . Dù chuyện , cũng đừng nóng nảy gây náo loạn. Bọn mới chuyển biên chế chính thức, nếu gây chuyện lúc sẽ .”
“Tớ hiểu .” Nguyên Đản gật đầu, bước nhanh xuống lầu.
Nguyên Đản con ruột của Đường Văn Sinh là một sự tình bất ngờ, nhưng khi cha Đường xác nhận sự thật, vẫn nên đối mặt với nhà họ Đường .
Đường Văn Sinh thì chủ động tìm tâm sự.
Về chuyện tính kế năm xưa, về cha ruột, và cả chuyện của , Đường Văn Sinh đều thẳng thắn, thêm mắm dặm muối.
“Nếu A Nguyệt, cha lẽ chẳng bao giờ để tâm đến con.” Giọng của Đường Văn Sinh lạnh lùng: “Sự tồn tại của con cho cha (bà nội con) một lý do để chống đỡ, để sống tiếp. Nếu , cha sớm đưa con về nhà họ Kiều .”
Nguyên Đản cũng thấy lời vấn đề gì. Đổi là , cũng chẳng sắc mặt gì . Với đứa bé , khả năng vì sự trút giận mà bóp c.h.ế.t nó mất.
nhà họ Đường chẳng những giữ , còn nuôi lớn đến thế , đối xử hề sự khác biệt gì với con ruột cả.
“Ân oán giữa thế hệ chúng là chuyện của lớn.” Đường Văn Sinh thấy thất thần, suy nghĩ một lát tiếp.
“Con là đứa trẻ ngoan ngoãn, từ bé hiểu chuyện, lanh lợi, lớn lên cũng cần chúng bận tâm. Có lẽ con đến nhà họ Đường là để báo ân. Tóm , chỉ cần con nhận chúng , chúng vẫn mãi là một nhà.”
Nguyên Đản đỏ mắt ngẩng đầu: “Con là con cháu của nhà họ Đường, vĩnh viễn là như !”
Nghĩ tới đây, Nguyên Đản xuống tới lầu. Cậu liếc mắt một cái liền nhận Cung Nguyên.
Năm đó cùng ruột đến trường học thăm , Cung Nguyên chịu nhận , thậm chí còn là nhà mới của Kiều Tư Vũ.
“Nguyên Đản.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-462.html.]
Cung Nguyên trông gầy, mới đầu thu mà mặc chiếc áo bông chần. Anh đeo chiếc đồng hồ mấy chục tệ, cổ còn lủng lẳng một sợi dây chuyền vàng khá thô kệch.
Nguyên Đản , tới mặt: “Xin chào, xin hỏi chuyện gì ?”
“Cha, cha chuyện tâm sự với con. Chúng tìm một quán chỗ nào đó xuống chuyện ?”
Cung Nguyên ho khan hai tiếng, ánh mắt đầy vẻ mong chờ, khẩn thiết .
“Xin , đang trong giờ .” Nguyên Đản hề động tác nào mật: “Nếu chuyện thì để chiều ngày .”
Phạm Khắc Hiếu
“Được, cha chờ con.”
Cung Nguyên vội vàng đồng ý, đó lấy từ trong túi một cái hộp, mở bên trong là một chiếc đồng hồ mới tinh, cũng giá mấy chục tệ.
“Lâu gặp, cha cũng chẳng gì cho con, một chút tấm lòng, con nhận lấy nhé.”
Trên cổ tay Nguyên Đản cũng đang đeo một chiếc đồng hồ, tuy tới năm mươi tệ, nhưng đây là Thiết Đản mua cho quà sinh nhật.
Cậu thích.
“Không cần.” Nguyên Đản cũng thèm hộp đồng hồ, xoay .
Cung Nguyên xa, nắm chặt cái hộp trong tay, cuối cùng thở dài.
Quả là báo ứng mà.
Năm đó nhận Nguyên Đản, lừa Kiều Tư Vũ công ty bất hợp pháp kết hôn với vợ giàu .
khi kết hôn, vợ giàu bắt ký giấy thỏa thuận phân chia tài sản. Một khi ly hôn, sẽ hưởng bất cứ thứ gì.
Hơn nữa, vợ giàu còn sở thích quái lạ khi kết hôn mới lộ , giày vò Cung Nguyên quá sức. Vì để thỏa mãn đối phương, lấy càng nhiều tiền tiêu vặt, Cung Nguyên uống ít t.h.u.ố.c bổ linh tinh.
Anh vốn là cô nhi, ăn cơm nhà mà lớn lên, khi còn bé chịu ít đói, lạnh, bắt nạt, cơ thể sẵn mầm bệnh. Lại còn uống nhiều t.h.u.ố.c hại cơ thể, theo tuổi tác tăng lên, các căn bệnh cũng theo đó mà xuất hiện.
Cũng may, vợ giàu dỗ ngon ngọt, cũng coi như năm ngoái nhắm mắt xuôi tay. Tuy rằng hơn phân nửa gia sản đều để hết cho nhà đẻ , nhưng còn chút ít cũng đủ cho sống vô lo vô nghĩ.
Cung Nguyên nuôi mấy cô tình nhân, cứ tưởng ngày tháng sung sướng đến, ai ngờ tiệc vui chẳng bao lâu. Anh kiểm tra mắc bệnh nan y, sống nhiều nhất chỉ còn hai, ba năm nữa.
Lúc , Cung Nguyên mới hoảng hồn.
Anh và vợ giàu con cái, con của những tình nhân khác hề tới tìm , nhận . Chỉ đàn bà ngốc nghếch Kiều Tư Vũ , mới đưa con đến mặt , nhận con.
Đứa bé còn là một đứa con trai, bây giờ nghiệp đại học Y, việc ở bệnh viện thành phố.
Người nhà họ Đường nuôi nó .